Đến phụ cận, Tống mụ mụ để Sở Hàm Yên xuống đất, thẹn thùng nói: "Tỷ muội làm ầm ĩ muốn đến nhà di di đắp phòng ở nhỏ, vậy nên, chúng ta liền lại tới quấy rầy."
La Minh Thành lại bổ sung: "Đại cô nương còn nói thơm thơm."
Ngụy thị cho rằng nhi tử nói Sở Hàm Yên thèm ăn, mất hứng chụp cậu một cái, sẵng giọng: "Chỉ con có thể nhịn."
Sở Hàm Yên lắp ba lắp bắp nói ra, "Đắp...!phòng ở, thơm...!thơm."
Trần A Phúc biết rõ cái "thơm thơm" này, nhất định là tiểu cô nương ngửi thấy được mùi thơm như có như không trong nhà mình.
Cỗ mùi thơm này phải cẩn thận ngửi mới có thể ngửi thấy được, mũi tiểu cô nương thật thính.
Nàng đi tới ngồi xổm xuống, xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu cô nương cười nói: "Tỷ muội thật có giỏi, về sau thì phải thế này, nghĩ muốn cái gì, liền nói rõ ràng ra."
Đại Bảo thấy Sở Hàm Yên thích nhà mình, cao hứng phi thường, dắt tiểu cô nương tiến vào sân nhỏ.
Còn rắm thối nói: "Cách gần thật tốt, muốn đến lê la tán dóc, đưa chân liền đến rồi."
Trần A Phúc dẫn mấy đứa hài tử mới vừa chơi đùa ở trong phòng nam Tây Sương không bao lâu, Diệu nhi chạy đến đón Sở Hàm Yên, nói chủ tử trở về rồi, để tỷ muội trở về.
Trần A Phúc biết rõ, đây là Trần Trụ Trì trở về.
Người trong Đường Viên, đều kêu Sở Lệnh Tuyên là đại gia, đều kêu Trần Trụ Trì là chủ tử.
Ngụy thị và Tống mụ mụ vừa nghe, vội vàng đứng dậy mang bọn nhỏ về Đường Viên.
Trần A Phúc lại thỉnh Ngụy thị phái chiếc xe ngựa đến, nàng còn muốn mang hoa lan đến cho Trần Trụ Trì.
Lúc đi, Ngụy thị còn mang theo rổ gỗ xếp, sợ ngày mai Yên tỷ muội lại nháo đến.
Thất Thất và Hôi Hôi bởi vì hôm nay không được đi Đường Viên đang trốn ở góc tường giận dỗi, thấy bọn họ phải đi về, đều cao hứng trở lại.
Nhảy chân kêu: "Đi chơi, đi chơi."
Sau đó, Thất Thất bay tới đứng ở trên bàn tay nhỏ bé của Sở Hàm Yên, Hôi Hôi bay đi đứng ở trên bàn tay nhỏ bé của La Minh Thành, làm hai đứa bé cao hứng đến không thôi.
Hiện tại hai nhà cách gần, chúng nó muốn đi thì đi thôi.
Trần A Phúc chỉ dặn dò một câu: "Đi chơi không được phép tinh nghịch, không được phép đòi ăn, sớm đi về nhà."
Chỉ qua một khắc chung, xe ngựa Đường Viên liền tới.
Trần A Phúc ôm hoa lan ngồi xe đi Đường Viên.
Diendan~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Lúc này, Bụi mừng rỡ không thôi đang ngồi ở trên giường La Hán bên trong Di Nhiên Viện, tiểu tôn nữ ngồi ở trong lòng bà nói chuyện.
Mỗi một lần trở về, tiểu tôn nữ tiến bộ đều làm cho bà giật mình.
Ngồi bên cạnh các nàng, Sở Lệnh Tuyên.
Hắn trước đó vài ngày đi kinh thành một chuyến, hôm nay vừa trở về.
Đi nha môn điểm danh xong, liền cưỡi ngựa về Đường Viên.
Bên cạnh hắn trên bàn trà, Thất Thất và Hôi Hôi đứng, chúng nó đang ăn quả hạch bên trong đĩa.
Sở Lệnh Tuyên và Bụi hiếm khi đồng thời trở về, hôm nay gặp được đều rất ngạc nhiên mừng rỡ.
Cộng thêm Sở Hàm Yên so sánh với trước có biến hóa lớn, càng
.