Tin tức nhà Diệp Hiểu Mạn xây nhà bằng gạch đá xanh lập tức được truyền đi khắp thôn, mọi người vừa ao ước lại vừa cảm thấy đố kỵ, đương nhiên cũng có người mừng thay cho bọn họ, lại càng có nhiều người hơn xác định đi theo nhà bọn họ làm ăn.
Bởi vì kể từ khi bọn họ đan đồ trức kiếm sống về sau, mặc dù không thể nói với người bên ngoài, nhưng vẫn có người nhìn ra được, đều đang nghe ngóng hỏi thăm, đương nhiên việc đan trúc này không thể truyền ra ngoài, dù vậy vẫn có rất nhiều người biết bọn họ đang bận rộn kiếm tiền bằng một công việc đan nào đó, thêm nữa là người trong thôn thỉnh thoảng đến trấn trên đánh một chút nha tế, sự tình Diệp Gia thôn giàu lên cứ vậy mà được truyền đi. Hiện tại nam tử cùng khuê nữ thôn bọn họ rất được hoan nghênh, gần như mỗi ngày đều có bà mối đi vào trong thôn, vì vậy mà trong thôn căn bản không lo đến cưới gả.
Truyện được edit by Phương Phương.
Trong nhà đang xây nhà mới, gia gia cùng phụ thân đều vội vàng hỗ trợ xây nhà, nãi nãi và nương thì vội vàng nấu cơm cho mọi người, bận bịu việc nhà. Diệp Hiểu Mạn muốn giúp đỡ, các nàng đều không cho, chỉ là để nàng trông coi đệ đệ, không được để hắn tới công trường nguy hiểm, đệ đệ nhỏ còn chưa hiểu chuyện nhất định phải trông coi thật kỹ. (tg: nếu như người đọc truyện có các bà mẹ, Dường Đường thực sự muốn nhắc nhở nếu trong nhà đang xây dựng nhất định phải trông coi kỹ trẻ nhỏ. Ví dụ chân thực, một đứa trẻ mà ta quen biết ngày tết cùng bố mẹ về nhà xây nhà, người mẹ nghĩ là đứa trẻ nhà mình hiểu chuyện rồi nên để hắn đi gọi bố về ăn cơm, kết quả là bố đứa trẻ vì muốn làm cho xong mà không lập tức mang đứa trẻ xuống. Kết quả là vì tò mò đứa trẻ đã ngã xuống cầu thang từ cửa sổ đang xây dở, một sinh mệnh cứ như vậy mà tan biến.)
Vì trông coi đệ đệ nên Diệp Hiểu Mạn đành phải mang theo hắn rời xa công trường, đi đến nhà Diệp Xuân Hoa.
"Là Mạn Mạn và Thành Thành à, các ngươi tới tìm Xuân Hoa tỷ tỷ chơi sao?" Nương của Diệp Xuân Hoa là Ngũ Lục Nương trông thấy hai tỷ đệ các nàng cười đến mặt cũng nở hoa. Còn không phải là Xuân Hoa vừa mới đính hôn, mà đại nhi tử cũng có người tìm đến, sao có thể không vui được? Nhớ ngày đó nhà nghèo, đại nhi tử đều đã mười tám tuổi nhưng không tìm được cô nương nào, mới đan trúc không được bao lâu đã có cô nương tìm đến, giờ chỉ còn chở thời gian vừa đến là có thể đem sính lễ đến nhà cô nương kia rồi. Đây còn không phải là nhờ có nhà Diệp Hiểu Mạn sao?
"Đại nương, tỷ tỷ là đến tìm Xuân Hoa chơi, còn cháu là đến tìm Lục Cẩu Tử chơi, các nàng đều là nữ hải tử, cháu là nam tử hán sao có thể cùng nữ hải tử chơi cùng một chỗ được, sẽ bị người ta chê cười." Diệp Hiểu Thành ưỡn ngực nói.
Lời nói này vừa nói ra đều khiến hai người bật cười. Lục Cẩu Tử là tiểu đệ của Xuân Hoa, là tiểu đồng niên của Tiểu Bao Tử, hai người cùng thường xuyên chơi đùa cùng nhau. Diệp Hiểu Mạn không có nghĩ sai, hôm nay Tiểu Bao Tử nói ra lời này, khẳng định là trong thời gian này đã được gia gia và phụ thân dạy vỡ lòng.
Tiểu Bao Tử qua năm mới liền là năm tuổi, trong nhà cũng đã chuẩn bị để Tiểu Bao Tử đọc sách, bởi vậy gia gia cùng phụ thân liền thừa dịp bây giờ không phải là ngày mùa có thời gian rảnh mà dạy vỡ lòng cho Tiểu Bao Tử.
"Thành Thành, ngươi vẫn là nam tử hán, nam tử hán đi tìm nam tử hán đi chơi đi, thế nhưng không được phép quấy rối, có biết không?" Ngũ Lục Nương cười ha hả một tiếng, hướng vào trong nhà kêu to: "Lục Cẩu Tử, Lục Cẩu Tử, Thành Thành đến tìm con chơi này, mau ra đây đi."
Truyện được edit by Phương Phương.
"Mạn Mạn, Xuân Hoa đang ở trong phòng, cháu đi vào tìm nàng đi, khoảng thời gian này nàng ở nhà cùng rất buồn bực, nàng cùng cháu và Mỹ Lệ đều là bạn tốt với nhau, cháu hỗ trợ bồi nàng đi, Thành Thành cứ để ở đây chơi cùng Lục Cẩu Tử, đại nương cũng không có đi đâu đâu, ta vừa làm việc trong sân vừa nhìn bọn hắn."
Vừa nói dứt lời. một thân ảnh chạy ra với tốc độ cực nhanh: "Thành Thành, ngươi đến rồi sao, nhanh tới đây, chúng ta chơi trốn tìm."
"Được" Tiểu Bao Tử cũng chạy nhanh tới, tỷ tỷ là cái gì hắn đã sớm quên mất.
Diệp Hiểu Mạn không biết nói gì lắc đầu: "Đại nương, vậy cháu đi tìm Xuân Hoa chơi. Làm phiền người giúp cháu để ý đến Thành Thành, nếu hắn muốn ra ngoài chơi thì người cứ bảo hắn đến tìm cháu."
"Được rồi, ngươi cứ đi vào đi, đứa nhỏ Mỹ Lệ kia cũng đang ở bên trong đấy."
Editor: Từ chương này mình sẽ để biệt danh của Thành Thành là Tiểu Bao Tử nha, mặc dù mọi người cũng chỉ gọi là Thành Thành hoặc tên thôi, tiểu bánh bao là theo lời kể thôi, mà để như vậy trong khi các nhân vật khác đều viết hoa thì hơi kỳ, mà t hơi lười sửa nên chỉ bđ đổi từ chương này thui nhé hehe.