Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 248: Thêm một khoản tiền




Vạn chưởng quỹ  khó hiểu nói, Mộc Cẩm thì mím môi cười.

“Vạn chưởng quỹ không cần lo lắng chuyện này, không sao đâu”.

“Món cơm hấp sườn này rất tiện ăn, còn có thể kịp thời bổ sung thể lực, lại đỡ thèm. Cái này rất được các thương nhân vội vã làm việc yêu thích.”

“Ừ... "Vạn chưởng quỹ nhìn Mộc Cẩm, đành phải gật đầu, nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ.

Mộc Cẩm thấy Vạn chưởng quỹ còn không hiểu ý của nàng, cười nói: "Vãn bối ý nghĩ là có thể kéo thêm chút khách quen … Cho dù những thương nhân kia một năm tới không được mấy lần, nhưng nếu là sau đó chỉ cần đi là sẽ nhớ tới”

Mộc Cẩm giải thích như vậy, Vạn chưởng quỹ mới hoàn toàn hiểu được.

Vội chắp tay thở dài thật sâu với Mộc Cẩm.

Trong miệng nói: "Ôi, bà chủ Mộc như vậy thay tửu lâu Hoa Gian Khách chúng ta suy nghĩ, thật sự là rất cảm tạ ngươi rồi!"

Mộc Cẩm khoát tay.

Trong lòng nàng kỳ thật cũng rất rõ ràng, từ phản ứng của Vạn chưởng quỹ mà xem, hắn đối với hai món ăn mới phía trước cũng không tính là rất hài lòng.

Nhưng Mộc Cẩm vẫn mời Vạn chưởng quầy thử đồ ăn trước rồi hãy nói.

Vạn chưởng quỹ lần lượt thưởng thức sườn thịt, lại ăn cơm hấp thấm nước canh, lúc ấy liền híp mắt.

Mộc Cẩm nhìn vẻ mặt hưởng thụ của hắn, khóe môi nhếch lên.

Ngón tay cái Vạn chưởng quỹ dựng thẳng về phía Mộc Cẩm, "Lão hủ nhìn xem, món ăn mới này bất kể dạng khách nào cũng sẽ thích!"

”bà chủ Mộc, còn có thức ăn mới không? "Vạn chưởng quỹ càng chờ mong.

Mộc Cẩm nghe hắn nói như vậy, cũng cười gật đầu.

Món ăn thứ ba Mộc Cẩm chuẩn bị cho Hoa Gian Khách tửu lâu là một món măng khô kho tàu.

Măng khô dùng măng khô ngâm ra, thịt kho tàu dùng thịt thượng hạng

Mùi măng thơm ngát, mùi thịt heo rất hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ......

Món măng khô thịt kho tàu này vừa lên bàn, Vạn chưởng quỹ liền đứng lên.

Chủ yếu là món ăn này thập phần ngon,  Vạn chưởng quỹ nhìn ra, đây là sắc hương vị chân chính đầy đủ a!

Sau khi thưởng thức, làm cho hắn càng hài lòng!

"Bà chủ Mộc, công thức nấu ăn... công thức nấu ăn ngài đã chuẩn bị xong chưa?" Vạn chưởng quỹ gấp gáp hỏi.

Mộc Cẩm cười đem công thức đã viết xong lấy từ trong tay áo ra.

“Công thức nấu ăn đã viết xong rồi, cho ngài. "Mộc Cẩm đưa qua.

Vạn chưởng quỹ nhanh chóng vươn hai tay nhận lấy.

Mở tờ giấy vuông vắn ra, cẩn thận đọc một lượt .

Làm đại chưởng quỹ tửu lâu, lại làm nhiều năm như vậy, phương thức nấu ăn nhất định có thể xem hiểu được.



Nhìn thấy ba món ăn mới này, Vạn chưởng quỹ gần như là nhặt được chí bảo.

Nhanh chóng hỏi giá cả ba món ăn mới này của Mộc Cẩm.

Phàm là công thức được xưng tụng, vậy thì không có giá rẻ.

Ít thì mười mấy lượng bạc, nhiều thì mấy ngàn hơn vạn lượng bạc đều có.

Vạn chưởng quỹ hỏi xong, trong lòng kỳ thật vẫn rất thấp thỏm.

Chỉ sợ hôm nay mang bạc không mua nổi ba món ăn mới này.


Hôm nay ông chủ tự mình cho hắn một trăm lượng và một tờ ngân phiếu năm mươi.

Ngoài ra, còn để cho hắn mang thêm ba mươi lượng hiện ngân.

Nói cách khác, dự toán của đông gia chính là một trăm tám mươi lượng bạc.

Một món ăn công thức tối đa sáu mươi lượng bạc.

Mộc Cẩm thật ra cũng không có ý định dùng ba món ăn mới này đổi lấy bao nhiêu bạc.

Bất quá là nghĩ, nếu đã đến Giang Lăng huyện đặt chân, dù sao cũng phải cùng một cái tửu lâu lớn chút hảo hảo hợp tác.

Có thể coi là hỗ trỡ lẫn nhau

Đương nhiên, quán Hảo Vị của Điền lão gia cũng không tệ.

Chỉ là mạng lưới quan hệ của Điền lão gia khẳng định không giống như khách tửu lâu.

Mỉm cười, ánh mắt Mộc Cẩm chân thành nói: "Vạn chưởng quỹ, vãn bối cũng không khách khí với ngài, ngài xem chừng ra giá một chút là được, ngày sau hai nhà chúng ta làm ăn còn lâu dài đây!"

Lời này nói, Vạn chưởng quỹ rất đồng ý.

Hắn sáng sớm hôm nay trước khi lại đây, đông gia cũng cùng hắn dặn dò, nếu là này bà chủ Mộc công thức thức ăn quá đắt, vậy coi như quên đi.

Vạn chưởng quỹ lại không hy vọng quên đi.

Hắn làm đại chưởng quỹ Hoa Gian Khách tửu lâu nhiều năm như vậy, tự nhận là nhãn lực cũng không tệ lắm.

Hắn nhìn ra được, vị bà chủ Mộc tuổi còn trẻ này chỉ cần vẫn nguyện ý buôn bán, tương lai nhất định là không tầm thường...

Cùng người như vậy hợp tác buôn bán, Hoa Gian Khách tửu lâu sau này có thể tiến thêm một bước!

“bà chủ Mộc nói...... Cái giá này thật sự do lão hủ ấn định? "Vạn chưởng quỹ trong lòng kích động.

Nếu là thật sự do hắn ra giá, vậy hắn nhất định phải vì đông gia nhà mình tiết kiệm chút bạc a.

Nhưng cũng không thể để cho bà chủ Mộc quá thua thiệt!

Thấy Mộc Cẩm cười gật đầu, Vạn chưởng quỹ trong lòng buông lỏng.

Cười vẻ mặt chân thành nhìn Mộc Cẩm, "Mộc cô nương, người xem một món ăn mới năm mươi lượng bạc có được không?"

Mộc Cẩm kinh ngạc nhìn thoáng qua Vạn chưởng quỹ.

Nàng vốn nghĩ một món ăn mới thu hai mươi lượng bạc đã là không tệ rồi.



Không nghĩ tới a, Vạn chưởng quỹ này mở giá cả thật đúng là không tệ.

Hôm nay ba món ăn mới này là nàng căn cứ vào kiếp trước nhìn thấy những công thức món ăn kia hơi sửa lại.

Như vậy sẽ không phải là món ăn truyền đời nổi tiếng gì, Mộc Cẩm cũng đích xác không nghĩ tới như vậy.

Thấy Mộc Cẩm kinh ngạc, chứ không phải thất vọng, Vạn chưởng quỹ trong lòng liền rõ ràng.

Lập tức cũng rất cao hứng.

“Mộc cô nương, vậy cứ quyết định như vậy đi? "Đương nhiên, vẫn cười híp mắt hỏi một câu.

Mộc Cẩm cũng rất hài lòng, cười khanh khách gật đầu, "Vậy đa tạ Vạn chưởng quỹ.”

Có bạc đưa tới cửa, tự nhiên là sẽ không cự tuyệt.

Nàng đối với giá tiền hài lòng, Vạn chưởng quỹ đối với nàng không tham lam hài lòng, càng đối với có thể vì nhà mình đông gia tiết kiệm ba mươi lượng bạc cao hứng.

Vạn chưởng quỹ đem một tờ ngân phiếu một trăm lượng và một tờ ngân phiếu năm mươi lượng đưa cho Mộc Cẩm.

Ngân phiếu nàng đã rất quen thuộc, nhất là một trăm lượng năm mươi lượng ngân phiếu

“Ông chủ Mộc, ngài kiểm tra ngân phiếu một chút.”

Hai tay Mộc Cẩm nhận lấy.

Kiểm tra một chút liền gấp lại, đặt vào trong ống tay áo rộng thùng thình.

“Một lần nữa cảm ơn Vạn chưởng quỹ.”

Vạn chưởng quỹ vội chắp tay nói: "bà chủ Mộc khách khí! Hẳn là lão hủ đa tạ.”

Một già một trẻ khách khí đem việc làm ăn bàn bạc tốt.

Mộc Cẩm biết hắn nhiều chuyện, cũng không giữ hắn lại lâu, thuận tiện phân phó Bạch Thuật lấy một con gà kho từ trong phòng bếp tới.

Đây là một mình đưa cho Vạn chưởng quỹ ăn.

Vạn chưởng quỹ cũng không khách khí với Mộc Cẩm, cười tủm tỉm nói: "Con gà kho này thật là tốt, lão hủ về nhà trước một chuyến, cũng để cho lão thê của ta thưởng thức hương vị của bà chủ Mộc!"

Mộc Cẩm liền cười nói: "Ngày sau Vạn phu nhân có thể tới cửa hàng kho của ta xem.”

Vạn chưởng quỹ vội đáp ứng.

Sau đó Vạn chưởng quỹ vội vã quay về Hoa Gian Khách tửu lâu.

Chờ Vạn chưởng quỹ rời đi, Mộc Cẩm cười lấy ngân phiếu trong ống tay áo ra nhìn một chút.

Sau đó đặt vào trong vòng ngọc không gian.

Lần này, lại thêm một trăm năm mươi lượng bạc.

"Cô nương cô nương, cửa hàng ăn vặt bên kia tới một khách nhân khó chơi, đang ầm ĩ muốn gặp cô nương, cô nương ngài mau đi xem một chút đi!"

Mộc Cẩm mới vừa đem ngân phiếu phóng tới vòng ngọc không gian, một tiểu cô nương buộc hai búi tóc đuôi gà liền thở hồng hộc chạy tới...