Non Nối Non Xanh

Chương 18




Trần Trình trước khi ngồi vào chỗ đã chú ý tới ánh mắt cháy bỏng trong phòng, anh quay đầu liền thấy là Lâm Hàng.

Anh gật đầu với Lâm Hàng.

Lâm Hàng nở nụ cười không cảm xúc đáp lại anh.

Hành vi và động tác của cả hai rất tự nhiên khiến Trần Gia Minh vô cùng kinh ngạc.

Cô nghiên cứu sinh này của mình suốt ngày thui thủi một mình, sao có thể quen được nhân vật cỡ này?

Không rảnh để nghĩ nhiều, người trước mặt đã giơ tay ra tự báo danh: “Chào luật sư Trần, tôi là Trần Trình.”

Trần Gia Minh bắt tay anh: “Trần tổng.” Ông thầm ngạc nhiên trong lòng khi người thanh niên này trông như mới ngoài hai mươi, nhưng đã ngồi ở vị trí cao nhất ở công ty khoa học kỹ thuật tiên tiến hàng đầu cả nước.

Theo sau Trần Trình là hai gương mặt xa lạ, một nam một nữ mặc vest, đi giày da.

Bản thân anh lại ăn mặc rất giản dị, áo phông trắng không nhãn hiệu và quần tây bằng vải lanh.

Lâm Hàng cứ cảm thấy câu nói tiếp theo của anh sẽ là hoan nghênh đã đến, tùy ý lựa chọn.

Những người còn lại tự giới thiệu, người đàn ông mặc vest là nhân viên pháp lý của công ty, người phụ nữ mặc vest là thư ký của Trần Trình.

Lâm Hàng cẩn thận quan sát người phụ nữ mặc vest.

Trần Trình ngồi vào chỗ của mình, hai người còn lại lần lượt ngồi trái phải, mặt họ nghiêm nghị như đôi sư tử đá đứng gác ngoài cổng.

Còn Trần Trình lại rất dịu dàng và tươi vui.

Giả heo ăn thịt hổ, Lâm Hàng âm thầm đưa ra kết luận.

“Đêm nay vinh hạnh được gặp luật sư Trần,” Trần Trình nhấp một ngụm trà, “Không biết ngài có quan điểm hay phát hiện mới gì về vụ án này không?”

Trần Gia Minh ra hiệu cho Lâm Hàng phát biểu, Lâm Hàng và Trần Trình đối mắt nhìn nhau:

“Chúng tôi yêu cầu Charles Ng đứng ra làm nhân chứng chuyên môn trong quá trình xét xử.” Giọng nói rõ ràng của cô lọt vào tai của tất cả mọi người có mặt.

Mấy tiếng trước.

Lâm Hàng về nhà đọc hết các tài liệu trên tay. Nguyên đơn Hydroplus là một PLC lớn tham gia xây dựng các nhà máy thủy điện tại hơn 100 quốc gia trên thế giới. Khi sang nước Nhật xây nhà máy thủy điện đã sử dụng tua bin V72, sản phẩm mới nhất của bị đơn là công ty CurrentTurbine.

Nước Nhật như một quốc gia châu Âu thu nhỏ với chính phủ được bầu cử dân chủ. Trong những năm gần đây, đảng cầm quyền ưu tiên chủ trương chính trị tiên tiến là thay thế toàn bộ năng lượng thành năng lượng sạch. Các trạm thủy điện mới được xây dựng là phần cuối cùng và quan trọng nhất của kế hoạch thay thế này.

Báo chí tiết lộ các máy V72 được dùng ở các nước ven biển buộc phải thay thế vào đầu năm nay do thép được sử dụng bị ăn mòn nặng trong nước biển. Sau khi điều tra, CurrentTurbine phát hiện nhà cung cấp đã cung cấp tài liệu sai lệch về chất lượng thép, không xác định được lô thép, hơn nữa 80% thép được sử dụng trong tua bin là do nhà cung cấp này thầu.

Nguyên đơn Hydroplus đưa ra nghi ngờ và yêu cầu CurrentTurbine đổi hết tua bin có khả năng bị lỗi. Họ cũng cho rằng CurrentTurbine đã vi phạm điều khoản cơ bản trong hợp đồng và cần phải chịu trách nhiệm cho những thiệt hại này.

Nước Nhật có một kỳ nghỉ lễ vào tháng 9 hàng năm, đây cũng là thời điểm sử dụng năng lượng thấp nhất, có thể đóng cửa các nhà máy thủy điện đang vận hành để thay thế tua bin.

Yêu cầu của trọng tài là thay thế các tua bin vào tháng 9 năm sau.

Nhưng chi phí thay thế rất đắt, CurrentTurbine cũng không có bồn sản xuất ở giai đoạn này, vả lại thông qua bảo dưỡng có thể xác định xem tua bin có đang sử dụng thép bị lỗi hay không, chẳng qua là nó mất nhiều thời gian hơn thôi.

Trần Trình là CEO của CurrentTurbine, mới được bổ nhiệm trong năm nay.

Tầm mắt cô lại dán chặt vào hai chữ Trần Trình này không thể rời đi, cô dùng đầu ngón tay vuốt ve dòng chữ đen trên tờ giấy.

Cô thở dài lật sang trang, rồi càng xem càng cau mày.



Cuối cùng, sau khi lên xe, cô nói với Trần Gia Minh về kế hoạch và tính toán hiện tại của mình cho vụ án, Trần Gia Minh nhìn cô đầy ẩn ý, ​​cuối cùng đồng ý với cô: “Học kỳ này không cần em chấm bài thi giúp tôi, bảo Quách Mỹ Trân làm đi, em tập trung giải quyết vụ án với tôi là được.”

Nếu là lúc bình thường Lâm Hàng nghe được tin tức này, có lẽ sẽ rất vui, nhưng tình huống hiện tại khá đặc biệt.

Cô vẫn còn giao dịch với Trần Trình.

“Không cần đâu thầy, em có thể xử lý được.”

Trần Gia Minh chỉ nghĩ cô người tài tham việc, nên không hỏi gì thêm.

Giữa dòng xe cộ đông đúc, cả thành phố chìm trong ánh chiều tà, phồn hoa đến chóng mặt.

Trên bàn ngổn ngang bát đĩa, rượu thịt liên tục được bê lên, mỗi món đều được bày biện tinh xảo.

Trần Gia Minh tiếp lời: “Kháng nghị của chúng tôi là đệ đơn phản đối quyền tài phán và phủ nhận hiệu lực của thỏa thuận trọng tài. Bên ta không vi phạm hợp đồng, dựa theo Điều 35 của CISG, loại trừ những nghi ngờ hợp lý về hàng hóa và không thừa nhận những vi phạm cơ bản.”

“Thế liên quan gì đến chuyên gia?” Trần Trình thong thả gắp một miếng sashimi.

“Ông Charles Ng là một chuyên gia đã tham gia vào quá trình nghiên cứu và phát triển V27 của quý công ty. Ông ấy có nhiều kinh nghiệm trong việc bảo trì các tua bin thủy lực, hơn nữa ngôn ngữ của trọng tài là tiếng Anh. Không có nhiều chuyên gia biết tiếng Anh trong lĩnh vực này, hầu hết mọi người đều sử dụng tiếng Đức.” Lâm Hàng trả lời một cách thẳng thắn.

“Tiếp tục.” Trần Trình không buồn ngẩng đầu.

“Ông ấy và chồng của trọng tài viên do Hydroplus chọn đang đấu tranh cho một vụ kiện bất lợi đã kéo dài chín tháng và dự kiến ​​sẽ đưa ra phán quyết vào tháng 4 năm sau. Trọng tài viên này chính là người tuyên bố ‘miễn là có nghi ngờ hợp lý, các lỗi không thể xác minh sẽ dẫn tới vi phạm hợp đồng’ được rất nhiều người ủng hộ.” Cô tiếp tục.

“Chúng ta chọn Charles Ng, thách thức tính trung lập của trọng tài viên, loại bỏ người này, sau đó buộc tổ chức lại hội đồng trọng tài.”

Trần Trình cuối cùng cũng dừng đũa, ngẩng đầu nhìn Lâm Hàng.

*

Nghiệm thương – Vệ Lan