Nói Yêu Em Đi Anh

Chương 9: Công chúa của anh




Hôm nay lên lớp tôi không thấy Nam, chắc cậu ấy bận chuẩn bị cho buổi lễ hội rồi. Ngày mai là bắt đầu rồi mà, không biết mình nên đi không nữa. Sáng sớm tôi không phải đi học nên được ngủ đông. Đang ngủ thì cô Mai ở dưới nhà vọng lên

- Ánh ơi, ai đợi con dưới cổng đó kìa

- dạ làm gì có a....i. Tôi dụi mắt, rồi sực nhớ ra cuộc hẹn với Bảo lúc 9h sáng. Tôi bật dậy chạy xuống nhà mở cổng

- cô ngủ giờ mới dậy hả??

- thì hôm nay được nghỉ học mà

- vào thay đồ đi với tôi, nhanh lên

- hả?? đi đâu?/

- tôi bảo cô đi thì cô cứ đi

Tôi chạy vào thay đồ rồi đi ra

- anh định dẫn tôi đi đâu vậy??

- lên xe đi

Vèo...........

- vào thôi

- cô Kim đuổi hết tất cả các khách hàng đang mua sắm cho tôi

- Nhưng ....mà

- thôi để tôi

- pột ....... reng reng

- a chuông báo hiệu cháy kìa, chạy nhanh đi mọi người ơi

- đi thôi, không có người nữa cô tha hồ mà chọn đồ

- cái.... nè.. là của nhà anh hả??

- đương nhiên.cô vào chọn đồ đi.

- nè!!!!

- không được, bộ khác đi

- bộ này được không

- cũng không được

- sao anh cái nào cũng không được thế nhỉ??

- để tôi chọn cho nào. Cô vào mặc thử cái này đi

- nè

- quay một vòng xem thử nào

- hihi, cái nè đẹp ghê. Váy hồng xinh xinh còn có nơ nữa chứ

- bộ này được đó. đi chọn dày thôi

- dày

- cô đi thử đôi cao gót này xem

- phải đi dày cao à??

- mặc váy phải đi dày cao mới hợp

- nhưng tôi

- để tôi mang vào cho nào

- ổn không vậy??

- đẹp rồi đó

- á

- cô không sao chứ. Đi được không đó

- có lẽ ổn

- qua hàng mặt nạ đi

- cô đội cái màu trắng nè đi, hợp với cả bộ đó

- haha đẹp hông??

- điện thoại đây, cô cầm đi, tôi muốn liên lạc với cô cũng khó khăn quá

- nhưng

- lại nhưng, cầm lấy đi

- anh không đi sao?

- không hứng

- không được, anh phải đi. anh chọn đồ cho tôi rồi, bây giờ đến lượt tôi chọn đồ lại cho anh

- nè nè. tôi ko đi mà

- anh vào thử bộ vét này đi, tôi đi chọn mặt nạ đây. Tôi lại mà anh chưa thay xong là chết đó với tôi

- cái cô này bữa nay giám ra lệnh cho tôi nữa à??

- đi vào thay đi

- nè

- được rồi. Đi thôi

- tôi không đi

- năn nỉ mà. chớp chớp mắt

- thôi được rồi, tôi đi

- haaha

Thế là Bảo cùng tôi đến buổi lễ hội

- cô đi bên này, tôi bên này

- ờ.

Tôi hồi hộp bước vào căn phòng toàn bóng tối và mấy ánh đèn chớp nhấp nhóáng. Cánh cửa đóng sập lại.

- các bạn ơi. Chúng tôi cũng biết là các bạn mong ngóng đêm hội hôm nay đến mức nào. Chúng ta hãy cùng cho nhau một tràng vỗ tay chúc mừng nào. Rồi, bây giờ chúng ta hãy bắt đầu tìm cho mình bạn nhảy cùng nào

Tôi tiến tới với hy vọng gặp được chàng hoàng tử, là Bảo hay là Nam đây. Tôi ko ngừng suy nghĩ thì gặp một bàn tay nắm lấy tay tôi. Cùng lúc dó thì tiếng nhạc vang lên. Tôi để ông trời quyết định duyên số vậy. Tôi nắm lấy bàn tay đó, một bàn tay mịn màng đỡ lấy tay tôi. Bàn tay còn lại của tôi chuẩn bị đặt lên vai anh chàng đó thì bỗng nhiên lại một bàn tay nhỏ nắm lấy tay tôi. Bây giờ tôi phải làm sao đây, không có nhiều thời gian để suy nghĩ nên tôi quyết định buông bàn tay trước để nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đó. hy vọng mình không chọn lầm.

- các bạn, bây giờ chúng ta bắt đầu vào đêm vũ hội thôi nào

Bàn tay đó làm tôi thấy ấm áp và quen thuộc, cứ như là tôi đã từng nắm nó ở đâu rồi. Cảm giác được bảo vệ che chở. (đến đoạn quay người) mải suy nghĩ tôi sơ ý trượt chân, nhưng hoàng tử của tôi rất nhạy bén đã đỡ tôi

- em không sao chứ??

Dọng nói nè sao nghe quen vậy nè

- dạ không sao ạ

Chúng tôi tiếp tục nhảy hết bản nhạc, tôi chắc rằng đây là một người rất giỏi về khiêu vũ, thật tuyệt, cứ như là mơ vậy.

- bây giờ chúng ta sẽ cùng xem bạn nhảy hôm nay của mình là ai. Đèn lên

Tôi nhìn lại, hết sức sửng sốt khi biết bạn nhảy với mình là Bảo

- là anh

- là cô sao??

- sao lại l...à....á

- suỵt. Chúng ta đi ra ngoài thôi, không cô chết chắc đó

- á.. á.. anh đừng lôi tôi

- ngồi xuống đây đi

- vậy là xong hời

- chuyện gì?

- sao tôi lại nhảy với anh chứ

- cô cũng nhảy khá ổn đấy

- không lẽ một nữa của tôi là anh

- cô cũng tin sao

- đương nhiên rồi. Tôi là con gái mà

- đứng lên đi

- làm gì??

- cho cô này. Không được làm mất đâu đó. cái này là độc nhất vô nhị đó

- woa sợi dây chuyền đẹp quá đii. Nhưng sao anh lại cho tôi cái này vậy??

- đã bảo nhận đi mà. để tôi đeo cho cô

- hihi. Nhưng tôi nhận của anh nhiều quá rồi

- cô muốn đền đáp tôi chứ gì?? đi ăn bánh gạo cay với tôi đi

- anh cũng thích món đó ư??

- thật ra là không thích nhưng khi tôi nhìn thấy người con gái của tôi ngồi ăn bánh gạo với người con traii khác nên tôi đã tập ăn bánh gạo

- haha. Anh nói giống tôi ghê. Mà thôi, đẹp chứ??

- đẹp và hợp với cô lắm

- chuyện, tôi đeo cái gì mà chả hợp

- haha

Lần đầu tiên tôi và Bảo trò chuyện vui đến vậy. Hôm nay anh ta rất tuyệt. Mãi nói chuyện tôi không biết là Nam đã đứng từ đó nghe hết câu chuyện của tôi và Bảo.

- đi thôi

- ờ

- nè!!! anh ăn khi nào chưa vậy??

- một lần

- cái gì?? anh có ăn được ko đó

- chắc được

- hả?

- chị ơi cho em hai đĩa bánh gạo cay

- nè nè anh

- hả??

- đây ạ. Cậu thật là đẹp trai, cậu có người yêu chưa vậy?

- à.à. bị hỏi bất ngờ nên Bảo cũng không biết đáp trả thế nào

- chị hỏi buồn cười ghê. Đương nhiên là có rồi. Đẹp trai như anh ấy sao lại không có người yêu được. Là em này. Chị cũng kì, thấy anh ấy đi với em lại còn hỏi. Lần sau tìm anh nào đi một mình mà hỏi nhá chị. Người yêu của em chỉ yêu mình em thôi, và em cũng không muốn chia sẻ cho bất cứ ai hết đó.

Nói xong cô phục vụ mặt hằm hè rồi đi vào

- hahahaha

- anh cười gì??

- cô nói hay ghê

- tôi cứu anh mà anh còn nói vậy được à

- haha. Cô đang ghen đó hả?

- nè. ăn đi, anh nói nhiều quá rồi đó

- hahahaha, tôi bị vậy nhiều rồi nên cũng quen.

- vậy anh thường làm như thế nào??

- bỏ đi

- đúng là. À mà này Vy cũng là cô gái thích anh sao

- ừ. Cô ấy là vị hôn thê của tôi

- cái gì?? hôn thê ư

- cô đừng hoảng hốt vậy chứ. Đây là cuộc hôn nhân do bố mẹ tôi sắp đặt, vì việc kinh doanh. Tôi biết cô ấy yêu tôi nhưng tôi chỉ coi cô ấy là một đứa em gái không hơn không kém.

- anh cũng lắm người thích ha

- phiền. Tôi chỉ cần một người thôi

- là ai?

- thôi ăn đi, bánh nguội hết ăn không ngon đâu

- ờ

Ăn xong

- để tôi đưa cô về nhà

- tôi chưa muốn về giờ, đi bộ một lát đi.

- cô thích Nam?

- sao anh lại hỏi tôi vậy?

- tò mò thôi

- Nam là người đầu tiên hòa đồng với tôi khi tôi vào lớp. Cậu ấy luôn bảo vệ tôi khỏi các bạn khi bị bắt nạt. Luôn làm cho tôi vui vẻ khi tôi buồn. Nói tóm lại cậu ấy rất tốt

- sao cô toàn nhận xét tốt về cậu ta vậy?? Còn tôi thì sao?

- anh á hả?? một cậu công tử nhà giàu kiêu ngạo, không quan tâm đến cảm nhận của mọi người xung quanh, chỉ biết lo cho bản thân, ích kỉ. Nhất là coi thường bọn con gái. Còn nữa

- thôi thôi. Với cô tôi xấu vậy à??

- ờ

- cái gì?? không có điểm nào tốt ư

- cũng có

- là gì?

- anh đã quan tâm đến vết thương của tôi. Còn giúp tôi có trang phục đẹp để dự lễ hội nữa.

- haha ít nhất vẫn có điểm tốt trong lòng cô

- cái anh này, giỡn hoài

- á....

- ấy. Anh có sao không vậy?? Tôi xin lỗi, tôi đẩy anh hơi mạnh tay

- haha, cô bị tôi lừa rồi

- nè nè anh đứng lại đó