Editor: May
Loại an tĩnh này của cô, khiến cho tâm Tần Dĩ Nam, không hiểu ra sao bắt đầu nóng ruột lên.
Anh giơ tay lên, kéo mở một viên cúc áo, vẫn cảm thấy lồng ngực có chút kiềm nén, anh dứt khoát giơ tay lên, hạ cửa sổ xe xuống.
Anh chờ một lúc, thấy Trình Thanh Thông vẫn là bộ dạng sững sờ kia, không có phản ứng, liền thiếu kiên nhẫn mở miệng: “Buổi trưa tôi có hẹn với người ta, phiền toái cô nhanh cho đáp án một chút, thật ra cô cũng không thiệt thòi, cô lừa tôi một đêm, tôi lừa cô một đêm, chúng ta bình đẳng với nhau, không thiếu nợ nhau, không phải sao? À, đúng, quên nói với cô, sau khi chúng ta ly hôn, đừng lại dùng mang thai tới lừa dối tôi, bởi vì tối hôm qua, tôi hoàn toàn không có bắn vào trong...”
Thân thể Trình Thanh Thông nhẹ nhàng run rẩy lên, đáy mắt trở nên đặc biệt chua xót, có nước mắt đổ xô tới, cô quật cường nhẫn nhịn, không cho nước mắt rơi xuống dưới.
Cô khóc sao?
Tần Dĩ Nam càng cảm thấy phiền lòng nóng nảy, anh lại cởi bỏ một viên cúc áo, sau đó dư quang khóe mắt lướt đến dấu tay cô càotrước ngực anh vào tối hôm qua, khóe môi kéo căng một chút, liền móc điện thoại di động ra: “Nếu như cô không đồng ý, không việc gì, hiện tại tôi gọi điện thoại cho cha mẹ cô, nói cho bọn họ biết, tôi muốn ly hôn với cô, sau đó thuận tiện nói một lần chuyện cô từng làm cho bọn họ biết, để cho bọn họ nhìn xem con gái tốt bọn họ dạy dỗ ra, là người như thế nào...”
Theo lời nói của Tần Dĩ Nam, Trình Thanh Thông nghe thấy tiếng vang đầu ngón tay anh ấn lên bàn phím điện thoại di động.
Đáy lòng cô hung hăng run lên một cái, nghĩ cũng không nghĩ tới liền ngẩng đầu: “Tôi đáp ứng anh, tôi đáp ứng anh, tôi đáp ứng anh.”
Cô nói liên tục ba lần “Tôi đáp ứng anh”, đầu ngón tay cầm điện thoại di động của Tần Dĩ Nam bỗng dưng gia tăng một chút sức lực, một giây sau liền cất điện thoại di động, nhét vào trong túi, mở hộp giữ đồ trong xe ra, lấy từ bên trong ra giấy chứng nhận kết hôn và sổ hộ khẩu của hai người, dẫn đầu đẩy cửa xe ra, xuống xe.
Hóa ra, anh sớm nghĩ xong hôm nay tới giải quyết thủ tục ly hôn với cô... Giấy chứng nhận kết hôn và sổ hộ khẩu, anh đều mang theo bên mình, để ở trong xe...
Ánh mắt Trình Thanh Thông ngẩn ngơ nhìn chằm chằm Tần Dĩ Nam đứng cạnh cửa xe chờ cô một lát, liền thu hồi tầm mắt, cởi dây an toàn ra, xuống xe.
Tần Dĩ Nam không nói thêm với cô cái gì, cầm chìa khóa, khóa xe, liền dẫn đầu đi tới đại sảnh cục dân chính.
Sắc mặt Trình Thanh Thông trắng bệch cúi đầu theo phía sau anh.
Nhân viên tiếp đãi của cục dân chính nhìn thấy hai người đi vào, khách khí hỏi thăm: “Tiên sinh, tiểu thư xin hỏi muốn giải quyết thủ tục kết hôn hay là thủ tục ly hôn?”
“Ly hôn.” Tần Dĩ Nam rõ ràng lưu loát ném hai chữ.
Trình Thanh Thông đứng ở phía sau anh khoảng một mét, đầu ngón tay hơi run lên một cái.
Nhân viên tiếp đãi của cục dân chính đưa cho Trình Thanh Thông và Tần Dĩ Nam hai bản kê khai, ra hiệu bọn anh họ trước điền bản kê khai, sau đó đưa vào trước cửa sổ chờ gọi số tiến lên làm thủ tục ly hôn.
Tần Dĩ Nam nhận lấy bản kê khai, không có chút xíu do dự lấy bút ở một bên, soạt soạt bắt đầu điền tư liệu vào.
Trình Thanh Thông mở lớn đôi mắt, nhìn chằm chằm anh múa bút thành văn, hốt hoảng một lúc lâu, mới dùng ngón tay run rẩy cầm bút lên, cúi đầu, cũng điền lên.
-
Cùng ở cục dân chính, Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm ở tầng hai, vừa mới giao bảng kê khai bọn họ xin kết hôn vừa điền xong.
Hai người cùng đứng trước bối cảnh màu đỏ, đối diện máy chụp hình, bày ra tư thế thân mật, cười xán lạn và hạnh phúc chụp ảnh chung.