Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 69: Nước đường của cô, thạch tín của anh (9)




Sau khi hai người bọn họ rời đi rất lâu, anh lại vẫn đần độn đứng yên tại chỗ.

Sinh nhật anh... anh hẹn cô trước 1 tuần, nhưng là Tần Dĩ Nam xuất hiện một cái, anh liền bị vứt ra đằng sau.

Buổi tối hôm ấy, anh uống rượu, anh không nhớ rõ mình làm cách nào mà về Tống gia được, lại trở lên phòng ngủ trên lầu như thế nào, ngày đó anh say đến không biết gì, mơ màng nhìn thấy cô, u mê hồ đồ cứ thế hôn điên cuồng...

Lúc anh còn nhỏ, thường xuyên được người khác nhìn mình với con mắt kinh ngạc và yêu thích.

Khi đó anh không hề chán ghét ánh nhìn như thế, thậm chí cũng thích thú, càng về sau, anh bị mẹ mang vào bệnh viện tâm thần, sau đêm khuya người phụ nữ kia mò vào phòng ah, từ sau đó, mỗi khi anh tiếp xúc với ánh mắt như vậy, trong lòng đều cảm thấy vô cùng chán ghét và khinh thường, thế cho nên từ khi học cấp 2 đến khi trưởng thành, khi những nam sinh chung quanh bắt đầu có nhu cầu sinh lý, mọi người thường tụ lại cùng một chỗ trong đêm khuya để xem phim, trốn ở trong phòng rửa tay tự giải quyết, hoặc là trực tiếp quen với bạn gái, chỉ riêng anh không hề có hứng thú với những thứ kia.

Nữ sinh trong trường học theo đuổi anh rất nhiều, mặc kệ là xinh đẹp vô cùng hay là tài năng chói lóa, cho tới bây giờ anh đều chưa từng liếc mắt lấy một cái, có nữ sinh đã bị sự lãnh đạm của anh làm lùi bước, nhưng cũng có người vô cùng can đảm, còn lột sạch quần áo ở trước mặt anh...

Nhưng là, anh đối diện với với trường hợp như thế, tâm chỉ bình lặng, thân thể không có chút phản ứng, thậm chí lúc người nữ sinh đó đến gần, trong bụng anh còn quay cuồng nổi lên cảm giác ghê tởm.

Vào lúc đó anh biết, về phương diện kia của mình có chút vấn đề...

Cho nên lúc anh không hề có chướng ngại tâm lý hôn lên môi cô vào đêm đó, chính anh còn cảm thấy được có chút khó tin, anh cho rằng đó là ảo giác, là mơ... Nhưng là trong mơ, cô lại vì Tần Dĩ Nam mà phản kháng lại anh.

Anh vừa hận vừa ghen tỵ, sau đó anh liền mượn rượu mạnh mẽ khống chế suy nghĩ của cô, sau đó liền cùng cô...

Anh không phải có vấn đề về phương diện đó, anh chỉ có vấn đề về phương diện kia đối với người anh không thích.

Một đêm qua đi, ngày hôm sau, sắc mặt cô tái nhợt, hốc mắt đỏ bừng nói với anh hai câu:

Tô Chi Niệm, tôi không cần anh chịu trách nhiệm.

Tốt nhất là chuyện này anh hãy quên đi, sau đó để nó tự thối nát mà chết trong bụng anh, không được cho bất kỳ ai biết.

Sau đó, cô bắt đầu trốn tránh anh, thậm chí cả Tống gia cũng không trở về.

Cô đặt số điện thoại của anh vào sổ đen, từ chối không chấp nhận bất cứ cuộc gọi hay tin nhắn nào của anh.

Lúc ấy anh thật sự muốn đến tìm cô sau đó, giải thích với cô, chịu trách nhiệm với cô... Nhưng là anh còn chưa kịp tìm cô, liền đụng phải một bí mật không muốn người khác biết.... Bí mật đó để cho anh từ nay về sau, không còn có tư cách yêu cô nữa...

Sau đó chuyện anh thích Tống Thanh Xuân, cũng giống như chuyện anh có siêu năng lực, biến thành bí mật chỉ có mình anh biết.

...

Bên trong vô cùng yên tĩnh, Tống Thanh Xuân ngủ thật say sưa, Tô Chi NIệm ngồi bên cạnh giường, bởi vì nhớ tới chuyện cũ, nhìn ánh mắt của cô, cảm xúc quay cuồng hết sức lợi hại.

Anh tinh tường nhớ rõ, lúc anh biết được bí mật đó, cả người tan vỡ như thế nào.

Anh ở trong quán bar, say trọn vẹn không biết gì suốt bảy ngày bảy đêm.

Anh không muốn đụng vào bí mật đó, nhưng là bẩm sinh anh đã có siêu năng lực, lại cứ để anh được biết, anh bắt đầu chán ghét chính mình, chán ghét đến muốn tự ngược đãi bản thân...

Tô Chi Niệm như là không muốn nghĩ tiếp, hơi quay đầu đi, nhìn chăm chú bóng đêm thâm trầm ở ngoài cửa sổ.