Editor: May
Bạn bè trên mạng nói, nếu như một người đàn ông thật lưu ý một người phụ nữ, lúc người phụ nữ gặp phải nguy hiểm, anh sẽ luôn là phấn đấu quên mình vọt tới trước mặt cô đầu tiên... Mà Tô Chi Niệm vừa rồi, chính là như vậy.
Bạn bè trên mạng còn nói, nếu như một người đàn ông thật để ý một người phụ nữ, vào lúc cô bị thương, dù là anh che giấu tốt hơn nữa, vẻ mặt vẫn sẽ tiết lộ ra đau lòng và khẩn trương... Mà Tô Chi Niệm vừa rồi, cũng là như vậy .
Nói tóm lại: Tô Chi Niệm là thật để ý cô.
Tống Thanh Xuân đắm chìm ở trong suy nghĩ của mình, không có phát hiện được động tác Tô Chi Niệm dán băng keo cá nhân cho cô bỗng nhiên ngừng lại.
Cho nên, một câu “Rốt cuộc anh nên làm thế nào với em đây?” cô nghe được từ trong đoạn ghi âm của điện thoại di động... Nói rõ, đáy lòng của anh, thật ra cũng đang giãy giụa...
Giãy giụa... Là bởi vì để ý... Cũng giống như cô trước đây, lúc cô không có nhìn rõ ràng tình cảm của chính mình, vẫn sẽ luôn bối rối, sẽ do dự, sẽ không rõ ràng rốt cuộc mình nên chọn như thế nào...
Hóa ra, cô ngã sấp xuống là vì thăm dò anh, tối hôm qua cô say rượu tới trong nhà anh, lại có thể còn mở ghi âm trong điện thoại di động... Khóe môi Tô Chi Niệm kéo căng lên.
Vừa rồi anh ở trong phòng bếp hâm nóng thức ăn, không đi chú ý động tĩnh trên lầu của cô.
Càng huống chi, anh nghĩ cô rửa mặt, có lẽ sẽ tắm rửa, cũng sẽ đi nhà cầu... Tuy rằng anh thích nghe từng ly từng tí tiếng vang cô phát ra, nhưng cũng không có nghĩa là anh thô tục đến âm thanh gì cũng sẽ nghe...
Nếu anh biết vừa rồi cô ở trên lầu dây dưa lâu như vậy, là đã làm cái gì, anh tuyệt đối sẽ không tại mắc lừa!
Cho tới nay, anh đều là nỗ lực ngụy trang chính mình, lại không nghĩ rằng, thậm chí có một ngày, vẫn là lộ ra chân tướng và sơ hở!
Anh phải che giấu hoặc lừa gạt cho qua như thế nào đây?
Tô Chi Niệm luôn gặp chuyện gặp nguy không loạn, lúc này đáy lòng lại có thể bắt đầu có chút kích động.
Nhưng đầu óc Tô Chi Niệm chuyển động rất nhanh, nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra được một đối sách tốt, vào lúc anh đối diện với tầm mắt của Tống Thanh Xuân, bỗng nhiên liền có chút thẹn quá hóa giận đột nhiên đứng lên từ trên mặt đất.
“Tô Chi Niệm?” Tống Thanh Xuân có chút không rõ nguyên do gọi tên Tô Chi Niệm, anh vừa rồi còn đang ôn hòa xử lý vết thương cho cô, sao hiện tại liền biến thành như vậy?
Tô Chi Niệm giống như là không nghe thấy lời nói của Tống Thanh Xuân, sắc mặt trầm thấp lợi hại, anh nhìn cũng không có nhìn cô một cái, trực tiếp xoay người, đi tới cửa biệt thự.
“Tô Chi Niệm!” Tống Thanh Xuân đột nhiên đứng lên từ trên ghế sofa, đuổi theo Tô Chi Niệm.
Lúc anh mở cửa, cô kéo lấy cánh tay anh, anh phản ứng đặc biệt mãnh liệt hất cô ra, sau đó ánh mắt rất lạnh liếc cô một cái, ném một câu: “Lúc tôi trở về, hy vọng em đã rời đi.”
Nói xong, anh liền đóng cửa lại, anh giống như cảm thấy không đủ, vào một khắc cửa sắp đóng lại, anh đẩy cửa ra một kẽ hở nhỏ, không chút lưu tình ném một câu: “Còn có, tối hôm qua là một lần cuối cùng, hy vọng về sau em uống rượu say, đừng tới tìm tôi nữa!”
Sau đó, Tô Chi Niệm liền dùng sức đóng cửa lại.
Tống Thanh Xuân bị Tô Chi Niệm nói đến ngơ ngác, chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, kéo cửa nhà ra, xe Tô Chi Niệm đã sớm không thấy bóng dáng.
Cô mặc áo ngủ, đứng cứng đờ ở cửa rất lâu, mới xoay người, trở về nhà.
Tâm cô bởi vì phát hiện Tô Chi Niệm để ý chính mình nên nhảy nhót, trong chớp mắt liền ngưng kết thành băng, lạnh đến cực hạn.