Tần Dĩ
Nam hoàn toàn không cho quản lý có bất kỳ cơ hội nào, đột ngột vươn tay
cướp đi điện thoại di động của anh ta: Trước tiên đừng báo cảnh sát!
Sau đó anh ta cúi đầu, nhìn về phía Đường Noãn, anh ta nhìn chằm chằm ánh
mắt của cô ta khoảng một phút mới mở miệng: Đường Noãn, mặc kệ như thế
nào, chuyện này chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, bây giờ em vẫn bình an
đứng ở chỗ này, vậy nên, chuyện này chúng ta trở về bí mật giải quyết
được không?
Bí mật giải quyết? Đường Noãn giống như là nghe được
một câu chuyện cười không thể tưởng tượng nổi vậy, có chút kích động mở
miệng nói: Tần Dĩ Nam, anh đây là tuyên bố muốn bao che cho Tống Thanh
Xuân, đúng không? Anh có biết tình huống vừa rồi nguy hiểm biết chừng
nào, nếu như nhân viên an ninh tới chậm một chút có thể em đã chết!
Những người được Tần Dĩ Nam mở tiệc chiêu đãi đêm nay, nghe được chút tiếng
gió cũng đã chạy tới, trong đó có một người có quan hệ không tệ với
Đường Noãn, cũng thuộc công ty TW, nhìn thấy tình huống này, lập tức mở
miệng phụ họa: Tần Dĩ Nam, chúng tôi cũng biết, anh và Tống Thanh Xuân
từ nhỏ cùng nhau lớn lên, anh che chở cô ta, nhưng mà anh cũng không thể không phân biệt phải trái mà bao che cô ta như vậy, cô ta làm như vậy
là muốn giết người đó!
Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi muốn giết
người? Tống Thanh Xuân chưa có lúc nào tức giận như bây giờ, cô dùng
sức nắm chặt tay, nhưng vẫn không thể kiềm chế cơ thể mình run rẩy, bởi
vậy lúc cô mở miệng nói chuyện, đã có chút lạc giọng: Tự mình Đường
Noãn trượt chân rơi xuống hồ, có quan hệ gì tới tôi? Nếu như tối hôm
nay, tôi không gọi cho anh Nam, không liều mạng hỗ trợ cầu cứu, Đường
Noãn mới thật sự đã chết!
Tống Thanh Xuân, đương nhiên cô sẽ không
thừa nhận mình là người ra tay, có ai giết người lại nói mình là hung
thủ giết người chứ, trong công ty, ai cũng biết, cô và Đường Noãn bất
hòa, mới gần đây, cô còn tát Đường Noãn trước mặt mọi người trong phòng
làm việc! Đồng nghiệp trong công ty TW miệng lưỡi lanh lợi phản kích.
Lúc Tần Dĩ Nam nghe thấy câu này, mi tâm hơi nhíu lại, anh nhìn Tống Thanh Xuân, sau đó lại cúi đầu nhìn Đường Noãn.
Thời gian trước anh thực sự đã nhìn thấy dấu tay trên mặt Đường Noãn, lúc ấy anh cực kì tức giận, hỏi Đường Noãn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô
vẫn luôn không chịu nói, sao bây giờ lại liên quan đến Tống Thanh Xuân?
Sao Tống Thanh Xuân lại không có động cơ giết người, mối quan hệ trong hai
năm ở TW của cô ta, bây giờ cũng cùng hợp tác với Đường Noãn, trong lòng cô ta chắc chắn hận Đường Noãn muốn chết! Nữ đồng nghiệp TW vẫn còn
đang liệt kê ân oán giữa Tống Thanh Xuân và Đường Noãn: Nếu không tin
vậy mọi người tới công ty hỏi một chút, Tống Thanh Xuân luôn mơ ước vị
trí biên tập viên, trước kia trong công ty chúng tôi, người có hy vọng
để ngồi vào vị trí biên tập viên nhất là cô ta, nhưng bây giờ là Đường
Noãn, hơn nữa, hai ngày trước lại lộ ra tiếng gió, nói biên tập viên sắp đi Nhật Bản rồi, một khi biên tập viên nghỉ việc, như vậy vị trí này
nhất định là rơi vào trên người Đường Noãn, sao Tống Thanh Xuân có thể
cam tâm?
Tần Dĩ Nam hiển nhiên không biết những tranh đấu gay gắt
giữa Tống Thanh Xuân và Đường Noãn, vẻ mặt có chút kinh ngạc, qua một
lúc lâu, anh ta mới nhìn về phía Tống Thanh xuân, anh tinh tường nhìn
thấy sự tức giận và uất ức nới đáy mắt cô.
Anh ta biết, nếu như lúc
nãy Đường Noãn báo cảnh sát, cực kì bất lợi với Tống Thanh Xuân, bây giờ nghe hết những lời này của người đồng nghiệp trong TW, anh ta mới biết, nếu thật sự báo cảnh sát, đối với Tống Thanh Xuân mà nói, không phải
bất lợi, mà là vô cùng bất lợi.