Nơi Xa Nhất Mà Em Từng Đi Đó Là Đường Đến Trái Tim Anh!

Chương 4




Nói chuyện được một lúc thì ông đề nghị nó đến nhà mình chơi. Nó đồng ý vì dù sao bây giờ về nhà thì cũng chẳng có chuyện gì để làm.

Sau khaorng 15’ đi bộ nó và ông đã đứng trước một tòa pháo đài, hóa ra ông nói thật ông chính là trùm mafia khét tiếng mà chưa bao giờ lộ mặt. Nhìn vòng quanh pháo thì bình thường nhưng nếu nhìn kĩ thì phải khiến ta giật mình. Tòa thành được bao quanh bởi bức tường cao hơn 5m, nhìn bề ngoài thì bức tường có vẻ bình thường chẳng vững chắc lắm nhưng đừng dại thử bởi vì bức tường dày hơn 1m và được chon sâu 1.5m dưới lòng đất, nhìn những rãnh nhỏ xung quanh bức tường thì ta chỉ nó là những rãnh nức đơn thuần nhưng thật ra bên trong những sợi dây kích điện và dòng điện đi qua bức tường có thể là 500000V. À cũng đừng thắc mắc tại sao nó lại biết nhá vì ngày trước chị ấy đã làm kiến trúc sư rồi!

Nhanh cất bước chân theo ông vào nhà, nhìn vẻ hào nhoáng và hiện đại của ngôi nhà có thể gọi là sang hơn cả nhà của tổng thống thì cũng khiến nó hơi ngạc nghiên. Chưa kể bên ngoài còn có hẳn một ngôi nhà xây vững chắc bao quanh là hàng rào gai điện, xung quanh là những vũ khí và trang thiết bị tối tân nhất phục vụ cho việc huấn luyện binh sĩ. Chính giữa sân là một đài phun ngước hình tròn nằm giữa hồ xung quanh toàn là những loài cá quý hiếm, nhìn sang bên trái là một hồ bơi rộng lớn ở giữa là một quầy đồ uống và đồ ăn nhẹ. Sau khi dẫn nó đi tham quan một vòng và giới thiệu cho nó mọi thứ trong ngôi nhà thì ông quay lại sảnh chính và ngôi lên chiếc ghế nạm vàng ở giữa và kêu nó ngồi bên cạnh. Nhìn những thuộc hạ của mình ở phía dưới ông nói:

_ Từ nay đây chính là con gái của ta cũng là chủ nhân thứ hai của lâu đài này, lời của con bé như lời ta!

_ Kính chào tiểu thư! ~ đồng loạt

_ Đứng lên đi ~ liếc nhìn một cái nó buông câu lạnh lung khiến đám thuộc hạ lạnh sống lưng, quả đúng là con gái bang chủ có khác!

Bỗng có một tên thuộc hạ chạy vào:

_ Thưa bang chủ người mà bang chủ giao cho chúng tôi tìm đã tìm thấy nhưng thông tin của hắn bị mã hóa rất khó mở người giỏi nhất bên ta đã cố mở nhưng không thành! Xin bbang chủ định đoạt! ~ Nói xong tên kia mới ngước lên nhìn thì thắc mắc ~ Đây là ai?

_ Đây là con gái ta! Từ nay nó cũng chính là chủ nhân thứ hai của ngôi nhà này!

_ Thuộc hạ đã hiểu!

Bỗng nó lên tiếng:

_ Ba! Con có thể thử!

Trong khi tên thuộc hạ đang chần chừ thì ông tự nhiên nói:

_ Tất nhiên!

Lạch cạch những âm thanh vang lên đều trong phòng thong qua bàn tay của nó, đám thuộc hạ mắt trữ O mồm chữ A nhìn nó còn ông chỉ cười, không ngờ nó lại điêu luyện đến thế. 5’ Sau:

_ Xong rồi! ~ nó

Cả đám kinh ngạc, cái quái gì đang diễn thế chuyên viên giỏi nhất thế giới mò cả ngày không xong còn nó chỉ mất 5’. Tên đó có mà chuyên ngu thì có, nó đây mới xứng với danh hiệu đó, cang ngày đám thuộc hạ càng nể phục nó, ông lại càng hài lòng về biểu hiện này. Ông cũng phát hiện hình như mình càng quý con bé này thì phải. Bỗng:

_ Grào!

_ Bạch Long xổng chuồng rồi! ~ có tiếng người hét!

Mọi người trong sảnh đều chạy hết ra sân. OMG trước mắt họ chính là Bạch Long, một con hổ màu trắng to gấp 3 lần giống hổ bình thường, nhìn hai cái răng dài nhọn hoắt, đôi mắt đen giận dữ, bốn cặp móng vuốt sắc bén khiến người ta rung mình! Phải biết rằng cả bang họ phải dùng đến súng điện, súng gây mê mà mãi hai ngày mới bắt được nó. Bỗng con hổ bổ nhào về phía nó, mọi người chỉ kịp hét!

_ Cẩn thận!

_ Grào!

_ Lách tách! ~ Tiếng máu chảy

Mọi người đều mặt mày xanh lè, biến sắc trừ ông. Nhưng lạ thay nó không bị thương vậy máu ở đâu ra? Tua lại 1’ trước.

Khi con hổ lao đến xé chỗ nó như xé gió thì “xoẹt” nó nhanh hơn con hổ 1 bước, nó lao đến nhẹ nhàng cho con hổ một vết cắt rất sâu ở vai, dường như mọi thứ nó làm chỉ diễn ra trong vòng tích tắc, con dao đó là con dao nó luôn mang bên người nhưng thường dùng để cắt táo ( Mẫn: táo ở đâu mà cho bả cắt hoài vậy). Giờ nó quay lưng đang đứng phía sau con hổ, thấy thế con hổ liền xông lên liên tiếp giơ móng vuốt về phía nó. Nhưng đâu có dễ vậy nó nhẹ nhàng lách từng động tác một của con hổ. Sau một hồi có vẻ như con hổ đã thấm mệt và chuẩn bị tung chiêu đoạt mạng cuối cùng thì “ vèo ”, nó đã leo lên lưng con hổ và dí sát chiếc dao sắc bén của mình vào ngay huyệt tử của con hổ, rồi nó nhẹ nhàng nở một nụ cười ranh ma khiến tất cả mọi người kể cả con hổ cũng dựng đứng lông. Nó bỗng ghé vào tai con hổ và nói:

_ Ta biết ngươi mạnh mẽ! Nhưng mạnh mẽ thôi thì không đủ đâu, muốn trở thành người mạnh nhất không?

Sau khi nghe nó nói bỗng con hổ ngồi xuống như thể muốn để cho nó xuống vậy, nó liền nhảy từ trên lưng con hổ xuống và đứng trước mắt con hổ, nhìn thẳng vào mắt nó. Con hổ nhìn thấy được trong mắt nó là một sự hàn khí mạnh mẽ khiến người ta phải phục tùng và kính nể trước nó. Nó thu toàn bộ cảnh này vào trong mắt nở một nụ cười nói tiếp:

_ Có muốn theo ta không!

Bỗng con hổ lao về phía nó làm bọn thuộc hạ và ông nó đứng im còn nó thì cứ nụ cười nửa miệng ấy và rôi cảnh tượng tiếp theo khiến mọi người choáng toàn tập trừ nó. Con hổ lao đến nó nhưng lại để cạ cạ cái đầu to lớn của mình vào người nó thay cho sự đồng ý. Nó cười, hai tay ôm lấy cái đầu to to, trắng trắng, mềm mềm của nó.

_ WTF! Cái quái gì đang diễn ra vậy! ~ Lính 1

_ Có phải tôi hoa mắt rồi không? Rõ rang đang là bạch hổ hung dữ sao tự nhiên biến thành mèo nhỏ ngoan ngoãn thế này! ~ Lính 2

_ …

Nhìn những biểu hiện ngây ngốc của đám thuộc hạ nó chỉ biết cười trừ nó nhìn về phía ông:

_ Ba cho con bé hổ này nhá!

_ Tất nhiên! Con thích thì được rôi! ~ ông cười

_ Hổ con từ nay chị sẽ gọi em là Đại Bạch nhé! Chào mừng em về với đội của chị! ~ con hổ liếm mặt nó như thể hiện sự đồng ý!

Cả đám thuộc hạ trố mắt nhìn nhau, going nhau thế kia hèn chi hợp nhau kinh khủng, vừa rồi còn nhìn nhau với ánh mắt “ gặp người giết người, gặp ma giết ma ” ấy vậy mà trong phút trốc như biến thành người khác, bó tay.