Nỗi Nhớ Khắc Sâu

Chương 33




Đêm đó tình cảm đến, nhưng sau này nhớ lại, Trần Yên Thực đối mặt với Tạ Cảnh Thâm vẫn cảm thấy không ổn lắm.

Đến bây giờ Trần Yên Thực không còn nhớ nổi mình đã khinh bỉ mấy cặp nam nữ xxx như thế nào, đó là vì cô chưa biết đến chữ tình, cho nên cũng không biết tỏ ra nữ tính, hiện giờ ở trước mặt Tạ Cảnh Thâm, cô càng lúc càng như trẻ con, giống một cô bé mười mấy tuổi, cũng thẹn thùng, thích ghen thích làm nũng còn thích cả bám người.

Giữa vợ chồng với nhau vốn là chuyện thường, nhưng mà da mặt của Trần Yên Thực khi trước mặt Tạ Cảnh Thâm mỏng đến thảm thương, cũng có thể là như thế này, Tạ Cảnh Thâm rất thích ghẹo cô, đương nhiên cũng chỉ ghẹo trong giới hạn mà thôi, vì cuối cùng thì lửa do tự anh đốt, anh không thể không nhẫn nại, Trần Yên Thực không những không thông cảm cho anh mà còn vui sướng khi người gặp họa. Tạ Cảnh Thâm cũng có cân nhắc, đương nhiên anh không thường chạm vào Trần Yên Thực, cảm giác đó là có thể chạm nhưng không thể tận hứng, càng cố nhẫn nại lại càng gian nan.

Trần Yên Thực cũng nhìn rõ thì ra Tạ Cảnh Thâm có bề ngoài thanh lãnh đứng đắn còn cất một mặt nhiệt tình như lửa như vậy, nói nhiệt tình như lửa là hay lắm rồi, Trần Yên Thực rất muốn quăng cho anh hai chữ, lưu ~ manh!

Đương nhiên Tạ Cảnh Thâm ở nhà là bộ dáng khác, ở ngoài lại là một bộ dáng khác, Trần Yên Thực ở nhà quá lâu, lâu đến nỗi cô không nhớ khi Tạ Cảnh Thâm làm việc có dáng vẻ nghiêm túc như thế nào rồi.

Ngày hôm đó, Trần Yên Thực giày vò anh muốn theo anh đi học, Tạ Cảnh Thâm chịu cô quậy không được, đành mang theo cô cùng đến trường học.

Thời tiết đã ấm dần, nhưng Trần Yên Thực vẫn mặc chiếc áo khoác rộng rãi, không nhìn ra bụng nhưng dáng đi vẫn hơi kì kì, tuy nhiên cũng may là áo khoác rộng rãi, nên không thấy quá rõ.

Tạ Cảnh Thâm dạy tiết ba tiết bốn, bình thường anh đến phòng học trước giờ một chút, không đến quá sớm, nhưng lần này thì tới sớm hơn một chút, vào phòng học cùng với Trần Yên Thực.

Có vài người đã đến phòng học, Trần Yên Thực vào phòng  thấy hàng ghế đầu tiên ở cạnh cửa không ai, liền ngồi ở chỗ kia, Tạ Cảnh Thâm để tùy cô, bản thân thì lên bục giảng bày sách ra, hai người đều giả bộ đứng đắn.

Vốn học sinh trong phòng học hoặc là im lặng ngồi đọc sách, hoặc là tụm năm tụm ba tám chuyện, không ai ngờ hôm nay thầy Tạ lại tới sớm như vậy, cũng không ai chú ý đến Trần Yên Thực bước vào cùng với anh.

Vẫn chưa tới giờ lên lớp, nên có học sinh cầm sách lên bục giảng tìm Tạ Cảnh Thâm hỏi đề.

Có vài học sinh đã từng học lớp của ba Tạ Cảnh Thâm, mà giáo sư Tạ đặc biệt tự hào về con trai nhà mình, có đôi khi giảng bài quá say mê, trực tiếp lấy những cuộc phẫu thuật của Tạ Cảnh Thâm ra để giảng giải, cho nên có rất nhiều sinh viên y học đã nghe nói qua tên Tạ Cảnh Thâm, rất nhiều người còn sinh ra tâm lý sùng bái đối với anh. Lần này Tạ Cảnh Thâm đến trường y giảng bài, ngoại trừ ngoại hình đẹp trai khiến phái nữ hâm mộ, thì vẫn còn rất nhiều bạn sinh viên nghiêm túc đến lớp nghe giảng.

Trần Yên Thực ngồi ở hàng ghế đầu tiên, trên tay không có sách, chỉ nhìn chằm chằm vào Tạ Cảnh Thâm, nhìn anh cau mày, bộ dáng thanh lãnh nhạt nhẽo, cũng rất nghiêm túc giải đáp thắc mắc của sinh viên, Trần Yên Thực không khỏi nâng khóe miệng, người đàn ông này, đúng là đẹp quá mà >___<.

Làm như thấy được ánh mắt của cô, Tạ Cảnh Thâm nhìn cô một cái, cô ngồi ở hàng đầu tiên cách bục giảng gần nhất, ngay cả đầu anh cũng không nâng, mặc dù sắc mặt Tạ Cảnh Thâm không thay đổi, nhưng đáy mắt lại nhu hòa hơn rất nhiều.

Tạ Cảnh Thâm vừa vào, một vài ánh mắt sinh viên nữ lập tức dính lên người anh, đề tài cũng biến thành   Tạ Cảnh Thâm, tuy rằng giọng rất nhỏ, nhưng Trần Yên Thực ngồi gần sinh viên đó nghe rất rõ, cong cong môi, nghĩ rằng anh này đã là người của chị rồi.

Mặc dù vừa nãy cô cùng vào với Tạ Cảnh Thâm, nhưng vừa vào hai người đã tách ra, chẳng trao đổi ánh mắt lấy một cái, vì thế cũng không mấy ai chú ý, chỉ xẹm cô như những người khác, là sinh viên tới dự thính 

Nhưng Tạ Tịnh Nghiêu lại chú ý, cô vốn không ngờ, bởi vì bị bạn cùng phòng bức bách, nên không thể không đi theo cùng, lúc nhìn thấy Tạ Cảnh Thâm và Trần Yên Thực, cô hơi chột dạ, có điều Tạ Cảnh Thâm không chú ý đến cô, cô mới hơi hơi nhẹ lòng. Nhưng mà chẳng lẽ chị dâu đến để thăm dò tình địch à? Nghĩ đến chắc chắn ở nhà anh hai đã bị dạy dỗ, Tạ Tịnh Nghiêu trộm vui vẻ một lát, vốn ý cô chỉ là khiến anh hai không thoải mái mà thôi, nếu như vợ chồng bọn họ xảy ra vấn đề thực, cô cũng không gánh vác nổi, nói với bạn cùng phòng một tiếng, rồi chạy đến bên cạnh Trần Yên Thực ngồi xuống.

Mà cô đâu biết rằng, anh hai cô không chỉ không bị dạy dỗ, ngược lại còn làm được một chuyện tốt mà anh tâm niệm lâu rồi.

Tạ Tịnh Nghiêu quơ quơ trước mặt Trần Yên Thực, Trần Yên Thực mới hoàn hồn.

"Chị hai, sao hôm nay chị lại đến đây?"

"Ở nhà mãi chán quá nên đến đây."

Tạ Tịnh Nghiêu mới không thèm tin: "Hắc hắc, chị hai, lần trước em nói với chị, quả thật chị nên chú ý nhiều một chút, nhưng mà anh hai nhà em chị vẫn có thể tin được."

Trần Yên Thực gật gật đầu, lời nói Tạ Tịnh Nghiêu nói với cô lần trước cô vẫn không để trong lòng, đối với Tạ Cảnh Thâm, cô hoàn toàn tin tưởng.

"Em cũng chọn môn này à?"

"Không không không, em không chọn lớp y đâu, em theo bạn em tới đây thôi, nghe nói thầy giáo mới bên hệ y rất đẹp trai, nên đến xem thử, nào biết là anh hai chứ, lần trước đã đến, lần này vẫn muốn đi tiếp."

“Phòng em là khu trung tâm à, khoa y đổi giảng viên cũng báo cáo về khu trung tâm?”
"Đúng vậy, chị không biết đâu bạn cùng phòng của em chỉ đi một lần mà anh hai đã biến thành nam thần mới của cô ấy rồi, nhưng chị hai cứ yên tâm đi, tuyệt đối em sẽ ngăn cô ấy lại."

"Ngăn cô ấy lại?"

"Hắc hắc chị không biết đâu, hai đứa bạn cùng phòng khác của em khuyến khích cậu ấy gọi điện thoại cho anh hai, hẹn anh hai ra ngoài, nhưng chị yên tâm, lúc nào em cũng tận lực ngăn cản."

... Tạ Cảnh Thâm chỉ là hơi xinh xắn một chút, mấy cô gái để ý môt người đàn ông cũng là chuyện bình thường, cô nghĩ cũng chẳng ai dám chơi trò sư đồ luyến cả, vả lại cô rất yên tâm về Tạ Cảnh Thâm.

Nói đến việc gọi điện thoại, Trần Yên Thực mới nhớ: "Gần đây có vài số lại gọi điện thoại cho anh hai em."

Lòng Tạ Tịnh Nghiêu khẽ chùn xuống, yếu ớt hỏi: "Ai thế?"

"An hem bảo là sinh viên."

"À." Tạ Cảnh Thâm đã giải đáp thắc mắc với sinh viên xong, lúc này nhìn thấy Tạ Tịnh Nghiêu bên cạnh Trần Yên Thực, ánh mắt có chút bức người, Tạ Tịnh Nghiêu làm sao mà không cảm nhận được, chột dạ nói, "Chị dâu, em có lớp, em phải đi rồi."

"Ừ."

Chuyện số điện thoại bị tiết lộ, làm sao mà Tạ Cảnh Thâm không nghĩ đến do Tạ Tịnh Nghiêu làm? Chẳng qua là việc này không gây trở ngại gì, mà người gọi đến cho anh chỉ có vài người mà thôi, anh cũng không tính đổi số mới, huống chi sau đó Trần Yên Thực còn chủ động một phen. Có điều cô em họ này của anh đúng là hơi vô pháp vô thiên, đương nhiên vẫn nên dạy dỗ nó một chút, lần này là tiết lộ số điện thoại, lần sau không biết  sẽ làm ra chuyện gì.

Chuông vào lớp vang, trong phòng học tự giác yên tĩnh lại.

Tạ Cảnh Thâm không làm gì mới, điểm danh trước, sau đó mới lên lớp, không cần anh  khoáy động không khí, lớp học rất có nề nếp, rất nghiêm túc, mỗi lần giảng đến vấn đề nào đó anh giảng cực kì kĩ, tuy Trần Yên Thực nghe không hiểu, nhưng thấy mọi người chăm chú nghe như vậy, cũng biết Tạ Cảnh Thâm giảng bài hẳn không tệ.

Trần Yên Thực nghe cực nghiêm túc, ánh mắt của cô đi theo mỗi của chuyển động Tạ Cảnh Thâm, trong lòng ngọt ngào, mỗi lần nhìn anh đều mang theo ý cười, ánh mắt cong cong, giống hệt vầng trăng non.

Cô cảm thấy bộ dáng lúc ông xã cô giảng bài đẹp trai đến nỗi khiến cho người thần căm phẫn, ngay cả cô nhìn khuôn mặt đã quen này cũng nhịn không được muốn háo sắc mà, tác phong này, khí chất cấm ngọc này làm sao mà anh nỡ từ chối mấy cô bé kia chứ!

Tạ Cảnh Thâm vốn nghiêm túc giảng bài, có khoảng cách với sinh viên, sinh viên cũng cẩn thận lắng nghe, nhưng bị ‘em ấy’ nhà mình nhìn như vậy, cũng rất ngượng có đúng không, vì thế ho nhẹ một tiếng, lúc nói chuyện cũng ôn hòa hơn nhiều, mấy cô sinh viên đang say vì vẻ đẹp trai của thầy Tạ như Trần Yên Thực lúc này cũng bạo gan thảo luận một chút về nhan sắc của bác sĩ Tạ rồi.

Trần Yên Thực nghe được rất không vui, quay đầu trừng mắt hai bạn phía sau một cái, hai sinh viên nữ cũng cảm thấy lạ.

Khi tan học, sinh viên tốp năm tốp ba đi ra ngoài, Trần Yên Thực ngồi không nhúc nhích được, cô ngồi lâu, nên chân hơn cứng ngắc, Tạ Cảnh Thâm thu dọn xong , lập tức đi tới, Trần Yên Thực ngoắt ngoắt tay với anh, vì thế Tạ Cảnh Thâm cúi người, Trần Yên Thực bẹp lên sườn mặt của anh một cái.

Tạ Cảnh Thâm bất ngờ bị hôn, ngẩn người, mặc dù trong lòng vui vẻ, nhưng suy cho cùng đây là phòng học, ảnh hưởng không tốt, ngẩng đầu cau mày đang định nói cô vài câu, nhưng thấy mặt cô dương dương đắc ý, nhất thời anh không xả được tức giận, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, nâng tay dìu dậy cô.

Hai sinh viên đứng phía sau vẫn chưa đi, thấy tình cảnh như vậy thì trợn mắt há hốc mồm.

Về xe, Trần Yên Thực ra oai phủ đầu: "Em vì suy nghĩ cho tương lai tổ quốc đó, anh nghĩ đi mấy cô bé ấy ngộ nhỡ yêu thầy giáo của mình, ảnh hưởng không tốt biết là bao nhiêu."

Tạ Cảnh Thâm: "... Ha ha."

Buổi chiều không có việc gì, hai người giải quyết  cơm trưa, Tạ Cảnh Thâm dẫn Trần Yên Thực đi siêu thị, lúc trước đã nói đi chọn giường cho đứa bé, nhưng vẫn chưa làm được.

Lúc Thu Thu sinh ra, tuy Tạ Cảnh Thâm cũng từng đi mua ít đồ dùng cho trẻ em, nhưng mà anh có chọn đâu, cơ bản là hướng dẫn viên nói cái gì thì mua cái đó, bây giờ đến mua đồ dùng cho trẻ con, cũng chẳng có tí kinh nghiệm gì.

Trần Yên Thực cũng không hơn gì anh, lần trước đi dạo siêu thị với Thẩm Lệ, Thẩm Lệ nói cho cô một ít lưu ý khi mua đồ cho trẻ con, nhưng ngoại trừ những thứ đó cô không có thêm kinh nghiệm gì, cũng không tìm hiểu rõ ràng, hai người đứng trong siêu thị, nhìn đồ dùng trẻ con đa dạng phong phú, chân tay có chút luống cuống.