Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé

Chương 21




Lưu Kiệt Uyên?

Sao nghe cái tên quen quá vậy ta?

Hoắc Linh Quân còn chưa kịp cẩn thận nghĩ lại liền nhanh chóng nói: "Xin chào, tôi là Hoắc Linh Quân, mới đây tôi có gửi mail cho bộ phận người mới của quý công ty, bộ phận người mới bảo tôi gọi cho ngài."

"À, Hoắc Linh Quân đúng không?" Đối phương ho khan một cái, giọng nói nặng nề: "Nghe nói cậu cố ý chọn công ty chúng tôi, chúng tôi cực kỳ vinh hạnh, có thể hỏi cậu một chút vì sao chọn công ty chúng tôi không?"

Hoắc Linh Quân: "Quý công ty trong giới vô cùng nổi tiếng, là công ty xuất sắc nhất trong ngành này, đối với nghệ sỹ dưới trướng cũng rất có trách nhiệm, bồi dưỡng ra rất nhiều diễn viên có thực lực, nếu để cho tôi lựa chọn đứng lên lần nữa, tôi tin rằng quý công ty có thể cho tôi một tương lai mới sáng lạn hơn."

Đây là những câu nói theo phép lịch sự, có điều Hoắc Linh Quân nói thiệt tình thực lòng mình, cũng không biết cậu có thể qua được một cửa này của giám đốc bộ phận này hay không.

Chỉ là, Lưu Kiệt Uyên? Cái tên này Hoắc Linh Quân càng nghĩ càng cảm thấy quen thuộc.

Cậu còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì đối phương đã lên tiếng: "Xem ra cậu Hoắc rất hiểu biết về công ty của chúng tôi, vậy có thích nghệ sỹ nào trong công ty chúng tôi không?"

Hoắc Linh Quân nói: "Tôi đều rất thích ba vị Tống Huy Trình, Trương Giai Anh, Lý Vận Nga, có thể nói tôi đã xem phim của họ từ nhỏ đến lớn và vô cùng khâm phục kỹ thuật diễn của họ."

Đối phương dừng một lát: "Còn ai nữa?"

Còn ai nữa? Ba người này còn chưa đủ à?"

Hoắc Linh Quân nghĩ nghĩ, "Tôi cũng rất thích thầy Khương Dị, khi còn học đại học thường xuyên đi xem buổi biểu diễn của thầy."

Giọng của đối phương trầm lại hơn, từng câu từng chữ hỏi: "Còn ai nữa?"

......

Còn chưa đủ nữa sao?

Người giám đốc này xem ra rất tự hào đối với công ty nhà mình nhỉ, cứ một hai phải bắt cậu nói 180 cái là sao đây.

Hoắc Linh Quân dừng lại không nói, cậu đang định mở miệng nói ra tên một người cậu kính ngưỡng còn một người cậu khá thích thì có vẻ như đối phương không chờ nổi nữa, hồng hộc nói: "Thầy Liễu đóng phim chung với cậu mà cậu không có gì muốn nói về anh ấy à?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Hóa ra là chờ cậu ở đây đúng không, Liễu Giới Nguyên, Hoắc Linh Quân đang suy nghĩ thì chợt nhớ đến vì sao cậu lại cảm thấy tên của đối phương quen thuộc tới như vậy, Lưu Kiệt Uyên, đổi cái âm điệu còn không phải là Liễu Giới Nguyên hay sao!

Hoắc Linh Quân hỏi: "Giám đốc Lưu, họ của ông là Liễu hay là Lưu vậy?"

Đối phương sửng sốt, hạ giọng nói: "Tôi họ Lưu không phải Liễu, có phải nghe rất giống với tên của thầy Liễu Giới Nguyên đúng không? Thật ra không phải đâu, tôi không phải thầy Liễu Giới Nguyên nha, cậu đừng hiểu lầm."

Hoắc Linh Quân: "..."

Tôi cũng chưa có nói hai người là một người nhé, chỉ là tò mò sao tên hai người lại trùng hợp đến vậy thôi, giống y như đúc.

Hoắc Linh Quân: "Tôi biết hai người không phải cùng một người."

Đối phương nói: "Biết là tốt rồi, người đẹp trai hết phần thiên hạ như thầy Liễu trên thế giới này chỉ có một mà thôi, cho dù tên có giống nhau đi chăng nữa thì cũng không cách nào lớn lên đẹp trai như thầy Liễu được đâu."

Đâu cái rắm á.

"Được rồi." Đối phương nói: "Câu còn chưa trả lời câu hỏi của tôi."

Nói thêm gì nữa là Hoắc Linh Quân mém quên câu hỏi mất tiêu luôn rồi. Thật ra không phải cậu không muốn đề cập đến Liễu Giới Nguyên mà do hiện giờ hai người đang đóng phim chung với nhau, cậu còn đúng lúc muốn vào công ty có Liễu Giới Nguyên, nếu như bị người khác hiểu lầm về mối quan hệ của hai người thì làm sao giờ, đem phiền phức cho Liễu Giới Nguyên cũng không tốt lắm vậy nên để tị hiềm mới không đề cập tới Liễu Giới Nguyên.

Nếu đối phương đã chủ động yêu cầu thì cậu cũng không khó khăn thêm mà nói: "Kỹ thuật diễn của thầy Liễu rất giỏi cũng cực kỳ chuyên nghiệp, là một diễn viên tốt."

Giám đốc Lưu tỏ vẻ không quá hài lòng với lời khen này: "Mấy cái cậu nói chung chung quá."

"Vậy ông muốn nói về cái nào chứ?" Hoắc Linh Quân cũng phiền.

"Khụ." Đối phương ho khan, hỏi: "Cậu thấy anh ta đẹp trai không?"

Hoắc Linh Quân: "...Rất đẹp trai."

"So với Vương Hoằng Chi ảnh đế Vương thế nào?"

"...Đều rất đẹp trai."

Đối phương nói: "Không, cần phải chọn ra người đứng nhất."

Hoắc Linh Quân: "...Tại sao cứ phải chọn ra người đứng nhất chứ, vào công ty các ông cần phải chọn người đẹp trước à?"

"Cậu chỉ cần nói ai đẹp trai nhất, mau lên." Giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" gấp gáp nói, vẻ mặt ảnh đế Vương – Vương Hoằng Chi đang ngồi bên cạnh một lời khó nói hết, "Làm gì cứ phải lôi tôi vào thế hả, có thể đừng dùng nhiều kịch bản như vậy không?"

Giám đốc "Lưu Kiệt Uyên": "Cậu đừng xen vào, câm miệng lại."

Hoắc Linh Quân: "Hình như tôi nghe được tiếng của ảnh đế Vương thì phải?"

"Ảnh đế Vương hiện đang ở Bắc Cực bơi lội rồi, không rảnh trả lời cậu đâu."

Ảnh đế Vương nói: ""Ảnh đế Vương" nói hắn đã bị đông thành đá rồi, nhờ cậu tìm người giúp hắn làm tan băng."

Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng lùm bùm lốp bốp, một hồi sau giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" cầm điện thoại nói: "Nhanh lên! Tôi với ảnh đế Vương― Rốt cuộc thầy Liễu Giới Nguyên với ảnh đế Vương ai đẹp trai hơn!"

"......"

Hoắc Linh Quân đã không còn sức nữa, thật không biết vì sao Thân Tinh có giám đốc bộ phận người mới như vậy mà công ty vẫn còn chưa đóng cửa, cậu bất đắc dĩ nói: "Thầy Liễu đẹp trai nhất."

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

"Khụ, chờ một chút―"

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

Hoắc Linh Quân đã suy nghĩ đến việc tiếp theo nên tìm công ty nào mới tốt thì giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" bên kia rốt cuộc cầm điện thoại, "Tốt, cậu được thông qua, cậu rút ít thời gian ra để tới đây bàn về hợp đồng công việc đi nhé."

??????

Chỉ cần một câu Liễu Giới Nguyên đẹp trai nhất là được thông qua rồi hở?

Vẻ mặt Hoắc Linh Quân ngây dại, "Công ty các ông thu người tùy tiện như thế sao?"

"Sao lại tùy tiện chứ?!" Giám đốc "Lưu Kiệt Uyên" lời lẽ chính đáng nói: "Tôi đã cho cậu một khảo nghiệm rất mạnh rồi, thấy cậu vượt qua được nên mới cho cơ hội, tùy tiện chỗ nào?"

"......"

Thật đúng là khảo nghiệm "rất mạnh" đó.

"Còn nữa, thầy Liễu đã nói rất nhiều điều tốt đẹp về cậu với tôi rồi, nhớ rõ mời người ta ăn bữa cơm đấy."

"......"

Hoắc Linh Quân rất nhanh rút thời gian đi Thân Tinh, vào cùng ngày quay xong cũng đã tối, Hoắc Linh Quân sốt ruột muốn đi, cậu vội vàng hẹn ngày giờ với giám đốc Lưu rồi, nếu qua trễ quá như vậy không nên, đến quá trễ thì sợ ký hợp đồng được hay không cũng là vấn đề.

Lúc cậu đang muốn đi thì Liễu Giới Nguyên mới xong cảnh quay ngăn cậu lại: "Chờ tôi đã."

Hoắc Linh Quân nói: "Chờ anh làm gì?"

Trợ lý giúp Liễu Giới Nguyên cởi quầ.n áo, Liễu Giới Nguyên nói: "Không phải cậu muốn đi Thân Tinh à?"

"Sao anh lại biết?"

Liễu Giới Nguyên ngừng lại, "Tôi quen biết với giám đốc Lưu, ông ấy nói tôi biết."

Cái ông giám đốc Lưu này thật ra là người ở thế giới song song nào đó xuyên qua đây đúng không?

Tưởng tượng đến việc phải ứng phó với hai cái tên Liujieyuan (tên phiên âm của Liễu Giới Nguyên và Lưu Kiệt Uyên) thì Hoắc Linh Quân liền đau cả đầu, "Nhưng mà tôi sắp trễ mất rồi."

"Gấp cái gì." Liễu Giới Nguyên nói: "Để tôi gọi điện cho ông ấy nói đợi một lát không phải được rồi à."

Hoắc Linh Quân: "Như vậy có được không đó?"

"Được sao không được!" Công ty của anh anh nói được là được nhé! Liễu Giới Nguyên nói: "Cậu đi vào phòng hóa trang đợi tôi, tôi thay quần áo xong dọn dẹp một chút rồi lái xe chở cậu qua cho, đúng lúc tôi cũng có vài việc muốn làm, hai chúng ta đi chung đi."

Chờ đến khi Liễu Giới Nguyên khởi động xe thì đã cách giờ hẹn chỉ còn vài phút, Hoắc Linh Quân bất chấp tất cả mà đi theo anh đến Thân Tinh.

Đây là lần đầu tiên Hoắc Linh Quân đi đến tòa nhà của Thân Tinh, trước đây lúc chạy show đi ngang qua có nhìn hai cái. Tòa nhà cao ngất giống như tên của nó vậy, vừa oai vệ vừa sáng chói, không hổ là thánh địa của cơ man nào là ảnh đế ảnh hậu, phảng phất như mang theo thánh quang, Hoắc Linh Quân có chút thấp thỏm vào cửa đi theo Liễu Giới Nguyên lên lầu.

"Chào cậu." Trước cửa phòng họp đã có người chờ sẵn, mới vừa thấy cậu liền vươn tay, ôn hòa cười nói: "Tôi là giám đốc bộ phận người mới tên Trương Cao Minh."

Hoắc Linh Quân sửng sốt: "Không phải anh là Lưu Kiệt Uyên sao?"

Trương Cao Minh cũng ngạc nhiên, hắn nhìn thoáng qua Liễu Giới Nguyên sau đó rất nhanh đã phản ứng lại: "Chúng tôi có hai giám đốc, giám đốc Lưu Kiệt Uyên có việc mất rồi, hai chúng tôi đều có tiếng nói như nhau."

Ba người ngồi xuống, Trương Cao Minh đem một phần hợp đồng đưa cho Hoắc Linh Quân: "Đây là bản hợp đồng chi tiết mà công ty chúng tôi đưa ra, tuy là công ty chúng tôi không có phòng đào tạo Idol nhưng thật ra cũng đã chuẩn bị từ lâu rồi, chỉ còn thiếu một cơ hội, vừa hay cậu Hoắc vào đúng lúc, cậu cũng coi như là "nguyên lão khai triều" của chúng tôi đấy."

"Nói vậy tôi gánh không nổi đâu." Hoắc Linh Quân mở ra tỉ mỉ xem. Lấy thân phận của cậu thì cũng không có mong chờ nhiều về việc Thân Tinh sẽ cho cậu điều kiện ưu đãi gì, thậm chí cậu cũng đã chuẩn bị sẽ có những điều kiện hà khắc rồi nhưng sau khi xem xong cậu thật sự bị hoảng sợ.

Không biết còn tưởng cậu là vị tôn đại Phật nào mà lại có điều kiện hậu đãi lớn như vậy ký với cậu chứ.

Thu nhập chia bảy ba, tất cả mọi người đều chia chác với công ty như thế cả, nghệ sỹ lấy ba công ty lấy bảy, Thân Tinh cũng tính bảy ba thế này với cậu nhưng mà ngược lại, cậu bảy công ty ba, chia như thế thì chỉ có siêu sao mới có thể có đãi ngộ như vậy, thế mà Thân Tinh lại cho cậu ưu đãi này.

Hoắc Linh Quân còn tưởng bản thân cậu nhìn nhầm rồi, sau khi nhìn đi nhìn lại mấy lượt, cậu đang muốn lên tiếng hỏi một chút thì Liễu Giới Nguyên đã không kiên nhẫn nói: "Đừng nhìn nữa cứ ký đi."

"Cái này..." Hoắc Linh Quân có chút do dự, điều kiện công ty đưa ra quá tốt đến nỗi cậu cũng cảm thấy không yên lòng, "Có phải quý công ty đưa ra điều kiện ăn chia bị gõ sai rồi không?"

"Không sai đâu." Trương Cao Minh cười nói: "Tài năng của cậu Hoắc không cần bàn cãi, tiền đồ rộng mở, thành tựu của bản thân khẳng định tiến xa hơn so với chúng tôi đánh giá, hơn nữa bây giờ cậu đang có trong tay bộ phim của đạo diễn Vương, sau khi công chiếu thì ảnh hưởng càng tốt hơn nữa, chúng tôi cũng coi như là tiên hạ thủ vi cường."

Liễu Giới Nguyên đột nhiên ho khan, Trương Cao Minh nói tiếp: "Này còn do ánh mắt của giám đốc Lưu Kiệt Uyên của chúng tôi nhìn xa trông rộng nữa, vừa nhìn là biết cậu sẽ hồng lên nên lập tức quyết đoán đưa ra hợp đồng ưu đãi như vậy đấy."

Liễu Giới Nguyên nhếch chân lên, đôi tay giao nhau, Hoắc Linh Quân bị khí thế mạnh mẽ của anh ảnh hưởng đến liền quay đầu qua nhìn anh thì thấy anh đang nâng cầm, một dáng vẻ không ai sánh bằng.

......

Xem thì cũng đã xem, nói thì cũng đã nói, điều kiện tốt như vậy không có gì phải bàn nữa, Hoắc Linh Quân lập tức ký tên mình vào hợp đồng.

Hoắc Linh Quân: "Rất cám ơn giám đốc Lưu, không biết khi nào ông ấy có thời gian nhỉ, tôi muốn mời ông ấy ăn một bữa cơm."

"Việc này..." Trương Cao Minh nhìn thoáng qua Liễu Giới Nguyên.

Liễu Giới Nguyên nói: "Ăn cơm cái gì, sao cậu không mời tôi ăn cơm đi, vẫn là do tôi đề cử cậu đến đây cơ mà, Lưu Kiệt Uyên không có kêu cậu mời tôi ăn cơm hay sao hả?"

Hoắc Linh Quân: "..."

Thật ra Hoắc Linh Quân chỉ mời khách sáo thế thôi chứ người ta làm giám đốc chắc chắn rất bận, làm gì có thời gian mà đi ăn cơm với cậu chứ, Trương Cao Minh cũng nói: "Chỉ sợ giám đốc Lưu không có thời gian đâu, gần đây có vài người mới, đúng vào lúc ông ấy đang rất bận."

"Cũng phải." Hoắc Linh Quân gật đầu, nói với Liễu Giới Nguyên: "Vậy nếu giám đốc Lưu đi không được thì thôi tôi mời anh đi ăn cơm vậy."

Liễu Giới Nguyên: "..."

Liễu Giới Nguyên hừ nói, "Tôi là thứ lựa chọn sau cùng chứ gì?"

"Không có mà." Hoắc Linh Quân nói: "Coi như anh thay thế giám đốc Lưu ăn cơm đi, không phải hai người là bạn tốt với nhau sao?"

Liễu Giới Nguyên lập tức tức muốn chết rồi, "Đã là hàng lựa chọn sau cùng thì thôi đi mà bây giờ lại thành thế thân luôn?"

"Anh giận cái gì chứ."

"Hừ."

Trương Cao Minh nhìn nhìn, ánh mắt hắn như thấu hiểu mọi việc.

Đột nhiên Hoắc Linh Quân nhớ tới việc quan trọng liền nhanh chóng nói với Trương Cao Minh: "Đúng rồi giám đốc Trương, tôi quên mất nói với anh một việc, thật ra tôi đã có một đứa con trai ba tuổi rồi."

Trương Cao Minh giật mình, hỏi: "Cậu Hoắc đã kết hôn rồi à?"

Hoắc Linh Quân nói: "Không có, con trai tôi tôi một mình nuôi thôi."

Hiểu rõ, Trương Cao Minh tiếp lời: "Tôi hiểu rồi, có điều thật đúng là tôi chưa nghe ai nói cậu có con trai cả, thằng bé chắc giống cậu lắm nhỉ."

Hoắc Linh Quân cười cười, đang muốn nói chuyện thì điện thoại rung lên báo hiệu có cuộc gọi video call, bây giờ giám đốc Trương cũng không phải người ngoài nên cậu liền tiếp điện thoại luôn.

Hoắc Thu Thu lệch đầu nằm trên sô pha, lúc điện thoại kết nối hình ảnh còn đang nhòe nhoẹt, Mạnh Quyên đang điều chỉnh ống kính điện thoại lại.

"Mẹ."

Mạnh Quyên còn chưa kịp nói câu nào, Hoắc Thu Thu vừa nghe được tiếng cậu lập tức ngồi dậy, kêu lên: "Papi!"

Trương Cao Minh nghe thế liền đi qua nhìn thử, Hoắc Linh Quân nói: "Giám đốc Trương, đây là con trai tôi, năm nay ba tuổi."

Trương Cao Minh nhìn nhìn, rất tự nhiên hỏi: "Họ Hoắc hay là họ Liễu vậy?"

END CHƯƠNG 21.