Đứng bên ngoài nhìn vào căn nhà lớn xa hoa kia, Ý Hàm không muốn bước vào, đối với cô mà nói, nơi đó đã không còn sự ấm áp mà cô mong mỏi.
Cửa mở ra, là má Trương. Nhìn bộ dạng của bà hẳn là đặc biệt đi ra xem
mình có trở về hay không đây mà!
“Tiểu thư, cô cuối cùng cũng về rồi, ông chủ đã ở phòng khách chờ cô nửa ngày, có vẻ rất tức giận đó.”
Phòng khách? Không phải thư phòng sao? Mình lại làm chuyện gì khiến
ông ta mất hứng nữa đây? Chẳng lẽ do tin tức ngày hôm nay? Nhìn thấy tin tức này, người nên vui mừng nhất không phải là ông ta sao, người luôn
luôn xem trọng lợi ích phải có phản ứng vậy chứ. Sau khi vào cửa Ý Hàm
liếc mắt một cái liền thấy cha đang cau mày, thoạt nhìn chắc là chờ lâu
rồi. Xem ra hôm nay cô không về nhà ngay mà đi dạo khắp nơi như vậy là
đúng rồi, có thể làm cho phụ thân đại nhân của mình chờ lâu như vậy,
thật quá vinh hạnh! Không để ý tới ông ta, cô lập tức đi lên lầu về
phòng của mình.
“Đứng lại, con không có gì muốn nói với người làm cha này sao?”
“Thật ngại quá, phụ thân đại nhân, không có. Còn nữa, con rất mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi .”
“Con với con trai cả của Trọng Gia đã xảy ra chuyện gì, con tốt nhất giải thích rõ ràng cho ta.”
“Không có gì giải thích, cứ như vậy đi!”
“Ta mặc kệ giữa hai đứa có quan hệ gì, ta hy vọng con và nó từ nay về sau cắt đứt quan hệ.”
“Không thể nào, phụ thân đại nhân, chuyện giữa con với anh ấy đâu thể vì một câu nói của cha mà thay đổi?” Thu Ý Hàm cố ý nói lời khiến người khác hiều lầm. Nếu có thể làm cho sắc mặt cha cô khó coi như vậy, xem
ra dây dưa không rõ với anh ta cũng không phải là không tốt. Phụ thân
đại nhân, con chờ mong nhìn thấy vẻ mặt càng ngày càng đa dạng của cha?
Trong bụng Thu Ý Hàm thầm thêm một câu.
Trở về phòng, Thu Ý Hàm cầm lấy di động gọi điện cho Trọng Lâm, “Là
Trọng tổng phải không? Tôi quyết định cùng với anh dây dưa không rõ.”
“Hửm? Nguyên nhân gì khiến Thu tiểu thư đổi ý nhanh vậy? Thật đúng là nguy hiểm! Thiếu chút nữa tôi bị em bỏ rơi rồi, ý kiến hay, bằng không
đầu đề ngày mai có thể là: tiểu thư Ý Hàm thay lòng đổi dạ – Tổng giám
đốc Trọng tự tử vì tình.” Sau khi Trọng Lâm nghe được lời của cô, tâm
tình không vui lúc cãi nhau với cha giờ đã bay biến sạch sẽ.
“Vậy giờ xin hỏi Thu tiểu thư, ngày mai có rảnh không?” Trong lời Trọng Lâm có chút nghiền ngẫm.
“Anh hỏi chi vậy?” Trong lòng Thu Ý Hàm có một chút mong ngóng.
“Bởi vì tôi phải chuẩn bị dây dưa không rõ với Thu tiểu thư – người
tôi dây dưa không rõ! Qúy cô xinh đẹp có thể hỏi giúp Thu tiểu thư có
thể dành cho tôi vinh hạnh này không?” Rõ là giọng điệu nghiền ngẫm lại
khiến cho người ta không cách nào cự tuyệt lời mời của hắn.
“Thu tiểu thư nói ngày mai cô ấy nguyện ý cùng anh dây dưa không rõ.” Thu Ý Hàm cùng đùa với anh.
“Mười giờ sáng ngày mai gặp nhau tại địa điểm xx.”
“Không, ngày mai anh trực tiếp đến nhà tôi đón, đừng hỏi vì sao.” Thu Ý Hàm nói xong liền cúp điện thoại, cũng không biết làm như vậy có đúng hay không, không phải là nên tránh xa anh ta sao? Như thế nào hiện tại
lại càng tiến gần anh ta hơn. Tâm tình bị nhiễu loạn tựa hồ không bình
tĩnh lại được nữa.
Trọng Lâm nhìn điện thoại đã cúp mỉm cười dịu dàng, suy nghĩ của phụ
nữ thật là khó nắm bắt! Rõ ràng một khắc trước vẫn còn nói lời dịu dàng
nhỏ nhẹ ngay sau đó liền như người xa lạ. Ai bảo mình rơi vào tay cô ấy
đây, đành phải nhận mệnh. Tại giờ phút này, Trọng Lâm nói với chính mình rằng Thu Ý Hàm chỉ là một cô gái, không liên quan gì với Thu Vân Long,
cô chính là người phụ nữ làm rung động trái tim anh.