Nợ Âm Khó Thoát

Chương 90: Ngàn cân treo sợi tóc




Tiếng nói này như một ngòi nổ, trực tiếp nổ tung đầu tôi, bởi vì ngay từ đầu, tôi đều cho rằng kẻ mặc áo dài đen này là Phó Sinh Hạo.

Nhưng hiện tại, nghe thấy giọng nói quen thuộc này, trong một khoảng thời gian ngắn tôi vẫn không kịp phản ứng lại được.

Mắt nhìn chằm chằm vào thân hình đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, lòng tôi có chút kinh hãi, sau đó hô lên:

- Lão Thi Tượng, không ngờ lại là ông?

- Hô hô hô, sao vậy, không ngờ tới đúng không nhãi con?

Tiếng cười lạnh lẽo vang vọng khắp không gian, mà lúc này tôi đã xác nhận được phán đoán của mình, ánh mắt lạnh lùng kia quen thuộc đến vậy, chính xác là Lão Thi Tượng hồi còn ở trong thôn.

Có điều nhìn thấy ông ta vẫn còn sống, lòng tôi dâng lên một nỗi niềm hưng phấn, tôi gần như đến nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp gặt hỏi Lão Thi Tượng:

- Lão Thi Tượng, thôn chúng tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ông có biết bố tôi đang ở đâu hay không?

Đối với câu hỏi của tôi, Lão Thi Tượng càng thêm kiêu ngạo, cười lớn hơn, tiếng nói u ám vang lên:

- Muốn biết à? xuống địa phủ hỏi bố mày không phải biết rồi sao?

Câu trả lời của Lão Thi Tượng khiến lòng tôi lộp bộp một tiếng, không thể nào, tên khốn này nhất định cố ý nói như thế, không đợi tôi nghĩ nhiều, tôi đã nhìn thấy một bàn tay đen sì của Lão Thi Tượng trực tiếp đập mạnh xuống người tôi.

Cảm nhận được điều đó, suy nghĩ của tôi lập tức kéo về hiện tại, mà hai lá bùa liệt hỏa cuối cùng trong tay tôi cũng ngay tức khắc đập về phía ngực của Lão Thi Tượng.

Một cơn đau thấu tim đột nhiên truyền ra từ trước ngực, mà cả người tôi cũng bị luồng sức mạnh khủng bố này đánh ngã văng ra sau.

Trước ngực đau tới mức không thở nổi, vào lúc người tôi rơi xuống đất, đồng thời một ngụm máu tươi trong miệng cũng không kìm được mà phun thẳng ra ngoài.

Mà tôi cũng nhìn thấy hai vòng lửa lập tức bốc cháy, bao vây xung quanh người Lão Thi Tượng, sau đó là một tiếng gầm đầy phẫn nộ của ông ta.

Mặc dù bùa liệt hỏa không thể làm ông ta bị trọng thương, nhưng bị hai vòng lửa vây lấy người, có lẽ cũng gây ra thương tích cho ông ta.

Một luồng khí đen khủng bố lại toát ra ngoài, những tiếng "xi xi xi" không ngừng truyền ra, ngọn lửa đang bao vây quanh người Lão Thi Tượng bỗng tắt ngúm, lộ ra bộ dạng có chút thảm hại của Lão Thi Tượng.

Bộ áo dài đen trên người ông ta đã bị cháy tơi tả, đến ngay cả đôi bàn tay đen sì kia cũng đã có vết thương.

- Thằng nhãi con, lúc ở trong thôn tao đã muốn giết mày rồi, nếu như không phải vì kiêng dè vài chuyện, mày nghĩ mày có thể sống đến bây giờ ư? nếu tự mày đã tìm đến cửa, vậy thì tao sẽ tiễn mày xuống dưới đoàn tụ với gia đình mày.

Tiếng nói như có độc truyền ra từ trong miệng Lão Thi Tượng, chính vào lúc này, tôi nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân dồn dập.

Tôi vội vàng xoay đầu, lại phát hiện là thân hình có chút thảm hại của Trúc Tẩm Ngưng, cô ta chạy nhanh tới bên tôi, bắn ra hai phát súng.

Rất nhanh đã đến cạnh tôi, tôi lập tức hỏi cô ta sao vậy? Không phải nói cô ta mau chạy đi sao?

Sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng lạnh lùng, nhìn ra đằng sau, trong tiếng nói có chút run rẩy:

- Chết rồi, quái vật kia đã giết hết mọi người.

Khi tiếng của Trúc Tẩm Ngưng vừa dứt, tôi ngay lập tức nhìn thấy thân hình nữ thi thể kiễng gót chân đi ra từ trong bóng tối.

Mà trên tay nữ thi thể đó, nắm chặt một trái tim người, giây tiếp theo, mắt tôi trợn lớn, bởi vì tôi nhìn thấy nữ thi thể kia há to miệng, nhét quả tim đầy máu trong tay vào miệng.

Ực!

Trực tiếp nuốt vào trong cổ họng, một dòng máu tươi chảy ra khắp miệng nữ thi thể.

Tim tôi như bị ai đó bóp nghẹn, mẹ nó, việc này cũng quá dọa người rồi, tận mắt nhìn thấy ả ta nuốt sống một quả tim người.

- Giết chúng nó!

Lập tức, một tiếng hô lớn truyền ra từ trong miệng Lão Thi Tượng, tiếng ông ta vừa dứt, nữ thi thể phát ra một tiếng gầm khiến đầu óc người nghe tê dại.

Gót chân hơi kiễng lên, xông thẳng về phía chúng tôi, nhìn thấy vậy, đồng tử tôi co lại, cả người chắn ngang trước người Trúc Tẩm Ngưng, sau đó trong tay xuất hiện lá bùa cuối cùng.

- Thiên địa huyền tông, vạn pháp bản căn, tam thanh chính khí, dẫn nhập phù ấn, thần quỷ kinh sợ, trảm diệt yêu tà, trấn thi ấn, sắc chỉ!

Câu chú trong miệng tôi vang lên, lá bùa trong tay bỗng nhiên hóa thành một ấn kết cổ, trực tiếp công kích về phía nữ thi thể đối diện.

Đây là lá bùa đầu tiên tôi học được từ trong "Tang Sinh Kinh", mà tên của lá bùa này là trấn áp cương thi, vừa hay lựa chọn dùng vào lúc này là thích hợp nhất.

Có điều khi lá bùa bay ra, trong lòng tôi lại không vui vẻ tý nào, ngược lại còn dâng lên một nỗi tuyệt vọng.

Bởi vì đây cũng là lá bùa cuối cùng rồi, ngoài ra, tôi không còn bất kỳ thủ đoạn nào nữa.

Cho nên, cứ cho rằng có thể hủy hoại được cương thi trước mắt, nhưng vẫn còn Lão Thi Tượng, tôi hoàn toàn không thể nghĩ ra biện pháp thoát khỏi lòng bàn tay của ông ta.

Trấn thi ấn đập mạnh vào người nữ thi thể, một tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp không trung, nữ thi thể bị sự công kích của trấn thi ấn đánh bay ngược ra sau.

- Khốn kiếp, mày dám làm đau cương thi của tao, chết cho tao!

Nhìn thấy cương thi của mình bị thương, Lão Thi Tượng gầm lên, một cơn gió lạnh bỗng thổi tới, mà lúc này, việc duy nhất tôi có thể làm được, là đẩy Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh ra.

Khi Lão Thi Tượng đã lao đến trước mặt, lòng bàn tay đó trực tiếp đập về phía mi tâm của tôi, tôi cảm nhận được, đang đợi chờ tôi chỉ còn cái chết.

Khi tôi đã hoàn toàn buông bỏ mọi thứ, một bóng hình màu đen bỗng vụt tới bên cạnh, thân hình này xuất hiện quá đường đột, đến ngay cả Lão Thi Tượng cũng chưa kịp phản ứng.

Tôi cảm thấy có một luồng khí cực kỳ khủng bố thoát ra từ trên người của bóng đen, một bàn tay trực tiếp đưa lên đỡ chiêu của Lão Thi Tượng.

Khi hai lòng bàn tay giao vào nhau, một luồng sức mạnh vô cùng lớn tỏa ra khắp không trung, sau đó hai bóng người đều lùi ra sau mấy bước.

- Các hạ là ai? Tại sao lại tham gia vào chuyện của tôi?

Lão Thi Tượng gằn giọng, ánh mắt âm u nhìn chằm chằm vào người mặc áo choàng đen* bỗng dưng xuất hiện, nói thực, đối với người mặc áo choàng đen này, lòng tôi cũng lấp đầy ngờ vực.

Tôi căn bản không hề nghĩ tới, vào giây phút quan trọng, đột nhiên sẽ xuất hiện một người mặc áo choàng đen, ngăn cản Lão Thi Tượng, cứu tôi một mạng.

Mắt nhìn chằm chằm người mặc áo choàng đen trước mặt, tôi bây giờ rất muốn biết, người này rốt cuộc là ai?

Lúc này, người mặc áo đen phất tay áo một cái, không ngờ chỉ một cái phất tay áo này, lại tạo thành một tư thế mà tôi cảm thấy có chút kỳ lạ, tiếp đó, một tiếng nói khàn khàn vang lên:

- Chỉ đơn thuần là nhìn mi ngứa mắt? Mi có ý kiến gì không?

Khiến tôi không ngờ tới là, người mặc áo choàng đen này lại nói ra một câu như thế, trực tiếp đã chọc Lão Thi Tượng tức giận tới mức toàn thân rung lên.

- Cẩn thận!

Mắt tôi trợn lớn, bởi vì tôi nhìn thấy sau lưng người mặc áo choàng đen, có một thân hình đang bổ nhào tới, không ai khác mà chính là nữ thi thể bị tôi đánh văng ra lúc nãy.

Lúc này nữ thi thể há to miệng, cả người bổ nhào về phía người mặc áo choàng đen, mà tôi cũng vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Người mặc áo choàng đen xoay người, bộ áo choàng trên người lay động, một bóng hình hư ảo xuất hiện trên đỉnh đầu người ấy, nhưng rất nhanh, bóng hình hư ảo đã biến mất, tôi nhíu chặt mày, thứ ấy hình như là động vật gì đó?

Không đợi tôi nghĩ nhiều, bèn nhìn thấy trong tay người áo choàng đen kết thành một ấn kết cổ quái, trực tiếp đập về phía nữ thi thể.

Thình!

Một tiếng vang lớn truyền ra, nữ thi thể lại kêu lên thảm thiết, cả người bị đánh văng ra xa.

Mà mượn cơ hội này, Lão Thi Tượng cũng nhanh nhẹn ra tay, trực tiếp xông về phía người áo choàng đen, đối diện với công kích của cả Lão Thi Tượng và nữ thi thể, lòng tôi nghẹn lại, khó tránh khỏi lo lắng thay người áo choàng đen trước mặt.

Nhưng người áo choàng đen lại chẳng tỏ ra kinh sợ, hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay co vào như móng vuốt của một con mãnh thú, đập mạnh về phía Lão Thi Tượng.

Ánh mắt Lão Thi Tượng lấp đầy kinh hãi, hai luồng công kích đập vào nhau, Lão Thi Tượng mặt mày méo xệch, bỗng kinh hô lên một tiếng:

- Ngươi, ngươi không phải con người!

Người áo choàng đen nhấc người lên phía trước, khí thể khủng bố trên người càng lúc càng tăng lên mạnh hơn, lông mày tôi nhíu chặt, người này rốt cuộc là ai? Còn cả câu nói kia của Lão Thi Tượng, là có ý gì?

Chú thích*

Áo choàng đen: dưới ảnh cho mọi người dễ hình dung nha ^^