Nợ Âm Khó Thoát

Chương 57: Máu trong tim của oán thi




Tiếng nói của tôi vừa thốt ra, Mễ Trần phía đối diện cũng lập tức ngẩng đầu, trong đáy mắt lóe lên một tia sáng, tiếp đó, khóe miệng tạo thành một nụ cười rất sâu, cất lời:

- Nói nghe xem nào.

Tôi đang sầu não vì không tìm thấy biện pháp nào để chống lại ông già Tôn, cũng có thể là ý trời, lúc này, không ngờ tự Mễ Trần lại tìm đến tận cửa, nói thật, chuyện này thật ra vừa hay cũng là việc mà cục số chín bọn họ phải phụ trách.

Hoặc có thể do ông già Tôn hành sự quá mức bí mật, cho nên cục số chín không hề biết được chuyện này.

- Nếu như các anh đã điều tra tôi qua, vậy có lẽ cũng biết khoảng thời gian này tôi đang làm việc trong nhà tang lễ?

Tôi nhìn Mễ Trần, nhàn nhạt lên tiếng hỏi anh ta.

Mễ Trần gật đầu, nói anh ta biết, lúc này, tôi lại hỏi Mễ Trần, đã điều tra qua ông già Tôn trong nhà tang lễ bao giờ chưa?

Nghe vậy đôi mắt Mễ Trần hơi nheo lại, nhìn tôi nói:

- Ý cậu là ông già Tôn này có vấn đề?

Nhìn thấy biểu cảm của Mễ Trần, tôi biết ngay, xem ra cục số chín chỉ lo đi điều tra tôi, mà không hề chú đến động thái của ông già Tôn, vận may của ông ta cũng thật tốt, đều đã làm những chuyện như vậy mà vẫn chưa bị cục số chín phát hiện.

- Không chỉ đơn giản là có vấn đề, chưa nói đến việc ông già Tôn này lén lút lợi dụng nhà tang lễ để nuôi thi, hơn nữa tôi còn hoài nghi, ông ta có quan hệ với đám người Lương Triều Sinh.

Tôi nhìn Mễ Trần, đem suy nghĩ trong lòng nói ra, sau khi nói xong, tôi lại nhìn thấy gương mặt của Mễ Trần treo một nụ cười, ánh mắt không ngừng đánh giá khắp người tôi.

- Chú em, có việc gì cần tôi giúp đỡ phải không? Cứ trực tiếp nói đi!

Tôi cười nhạt, xem ra anh ta cho rằng tôi muốn mượn tay anh ta để làm chuyện gì đó, tôi lắc lắc đầu, nói chuyện này nói cho cùng thì cục số chín cũng phải quản lý.

Dù sao cũng cần có sự giúp đỡ của người ta, lúc này tôi cũng không vòng vo nữa, hỏi Mễ Trần có muốn xem một thứ hay không? Mễ Trần nhăn mày, tiếp đó gật đầu.

Tôi lấy điện thoại ra, trực tiếp đứng lên đi đến bên cạnh Mễ Trần, sau đó mở những đoạn video trong điện thoại lên, đặt đến trước mặt anh ta.

Lúc này, tôi cũng nhìn thấy sắc mặt của Mễ Trần đã hoàn toàn thay đổi, bắt đầu chăm chú nhìn đoạn video trong điện thoại.

Sau đó, tôi nhìn thấy đôi lông mày của Mễ Trần càng lúc càng nhíu lại chặt hơn, không đợi xem hết, anh ta trực tiếp cầm điện thoại cất vào trong người, nói với tôi:

- Đi, đi vào trong nhà nghỉ mà cậu thuê rồi nói tiếp.

Nhìn thấy Mễ Trần rất xem trọng chuyện đó, tôi cũng yên tâm hơn rất nhiều, chỉ sợ anh ta không để ý, nhưng biểu cảm hiện giờ của anh ta, tôi biết chuyện này anh ta nhất định sẽ quản.

Tôi và Mễ Trần rời khỏi tiệm cà phê, đi vào trong phòng tôi thuê, sau khi vào trong, Mễ Trần trực tiếp khóa chặt cửa lại, hỏi tôi những thứ trong điện thoại là như thế nào?

Nhìn vẻ mặt hoài nghi của Mễ Trần, tôi bảo anh ta cứ xem hết đã rồi nói. Mễ Trần không nói thêm gì, ngồi xuống giường, tiếp tục xem đoạn video tua lại ở trong chiếc điện thoại trên tay.

Tôi im lặng ngồi bên cạnh, đợi đến khi đoạn video trên điện thoại đã được Mễ Trần xem xong, anh ta lúc này mới trả lại cho tôi.

- Nói đi, đã xảy ra những chuyện gì?

Tiếng nói nhàn nhạt của Mễ Trần truyền tới, mặc dù tiếng nói của anh ta rất nhẹ nhàng, nhưng tôi nhìn ra trong mắt anh ta chất đầy vẻ nặng nề.

Tôi trực tiếp ngồi đến bên cạnh Mễ Trần, kể chuyện của Đàm Bằng cho anh ta nghe, hỏi anh ta loại khả năng này có lớn không?

Vừa nói xong, Mễ Trần liền đứng dậy, nhìn tôi hỏi:

- Hồn phách ám lên điện thoại?

Vì muốn chắc chắn, tôi gật gật đầu với Mễ Trần.

Sau đó, Mễ Trần nói với tôi, khả năng này rất thấp, nói chính xác hơn thì từ trước đến nay anh ta chưa nghe nói qua bao giờ, những chuyện mà cục số chín gặp phải không phải là ít, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nghe thấy còn có chuyện như vậy.

Cho nên vẫn chưa tận mắt thấy qua, anh ta cũng không dám tùy tiện kết luận. Nói xong, Mễ Trần lại hỏi tôi đoạn video trong điện thoại là cớ làm sao?

Tôi nói với anh ta, tất cả những việc này, cũng chính là bởi vì Đàm Bằng mà bắt đầu, sau đó lại đem tất cả những chuyện của Đàm Bằng kể lại lần nữa, chuyện này phải cần đến sự giúp đỡ của Mễ Trần, không được giấu giếm anh ta bất cứ điều gì.

Sau khi nói xong, ánh mắt nhìn tôi của Mễ Trần có chút nặng nề, tiếp đó, tiếng lầm bầm của anh ta cũng lập tức phát ra:

- Khá hay cho một ông già, không ngờ rằng trong nhà tang lễ nhỏ bé, còn ẩn giấu một vị cao thủ luyện thi.

Trong âm điệu của Mễ Trần còn xen lẫn kinh ngạc, xem ra chuyện này nếu không có tôi nói, thì cục số chín căn bản không hề hay biết gì.

- Người anh em Nhất Lượng, chuyện này cũng may nhờ có cậu cung cấp manh mối cho chúng tôi, tôi sẽ báo cáo với cấp trên, khen thưởng cho cậu.

Lúc này, tiếng của Mễ Trần lại truyền tới.

Trong lòng tôi vui mừng khôn xiết, không ngờ lại còn có chuyện tốt như vậy, tiếp đó tôi liền cất tiếng hỏi Mễ Trần, sẽ được khen thưởng thế nào? Mễ Trần cười cười, nói kiểu gì cũng phải được năm vạn(khoảng tầm hơn một trăm năm mươi triệu tiền Việt) tiền thưởng, cục số chín cũng nợ tôi một phần ân huệ, chỉ cần không phải là chuyện quá đáng, không phải là lý do trái ngược lại với quy định của cục số chín, những yêu cầu của tôi, cục số chín đều sẽ dốc sức thỏa mãn.

Nghe thấy phần thưởng Mễ Trần nói, con mẹ nó thật đúng là không tồi chút nào, chưa nói đến năm vạn tệ, ân huệ của cục số chín, tuyệt đối không còn gì tuyệt vời hơn.

Mà lúc này, tôi tạm thời đặt những việc đó sang một bên, nhìn Mễ Trần trước mắt, tôi hỏi anh ta những việc mà ông già Tôn làm trong đoạn video, là đang làm trò gì vậy?

Ánh mắt Mễ Trần hơi ngưng lại, tiếp đó lên tiếng nói với tôi, thứ mà ông già Tôn hút vào trong ống kim tiêm được gọi là máu trong tim, mà ông ta chỉ lựa chọn hút thứ máu đó của người chết thảm, thì chính là máu trong tim của oán thi.

Đều nói hận trong lòng, con người bất luận là sống hay chết, thù hận và không cam tâm đều tích tụ trong tim, cho nên nơi bao hàm nhiều những thứ này nhất chính là máu trong tim.

Máu trong tim của người chết thảm tự nhiên đã có rất nhiều oán khí và khí âm sát, chỉ là những thứ này không dễ lấy, cho nên cần phải là người có thủ pháp vô cùng tinh tường, nếu không đâm trúng chỗ có máu tim của oán thi, vậy về cơ bản đã thất bại.

Nghe đoạn, lòng tôi trùng xuống, lập tức hỏi Mễ Trần, còn đối với việc ông già Tôn quan hệ với xác chết anh ta thấy thế nào?

- Nói thật, điểm này tôi vẫn chưa nhìn thấu, nếu như nói chỉ đơn thuần là tâm lí biến thái, thì cũng không nói tiếp được, nhưng ông già Tôn làm như vậy, nhất định là có nguyên nhân.

Không ngờ ngay cả Mễ Trần cũng nhìn không ra rốt cuộc là vì sao?

Lúc này, Mễ Trần tiếp tục nói, đây cũng là lí do khiến anh ta lăn tăn, vừa nhìn đã biết ông già Tôn là một cao thủ, anh ta không chắc có thể tóm được ông ta, cho nên tạm thời không thể manh động, anh ta cần xin viện trợ.

Nghe Mễ Trần nói xong, lòng tôi cũng nghẹn lại, không ngờ Mễ Trần lại đánh giá cao ông già Tôn như vậy, tôi biết ông già Tôn rất mạnh, nhưng bây giờ xem ra, ông ta còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi.

Đến ngay cả Mễ Trần cũng không tự tin, việc này đã nằm ngoài dự liệu của tôi, tôi hỏi Mễ Trần, chi viện trong miệng anh ta có phải cũng là người trong cục số chín không? Lúc nào mới đến nơi?

Mễ Trần nói với tôi, người mà anh ta đã liên hệ hai ngày nay phải đi làm nhiệm vụ, nhanh nhất, cũng phải hai ba ngày nữa, tôi gật đầu, nói nếu đã như vậy, vậy cứ tiếp tục để cho ông già Tôn yên ổn hai ba ngày, dù sao hiện tại ông ta cũng chưa sinh ra lòng nghi ngờ gì với tôi.

- Đúng, hơn nữa quan trọng nhất chính là chúng tôi muốn tìm thêm manh mối, cậu nói ông già Tôn này rất có khả năng có quan hệ với Lương Triều Sinh, vậy thì chúng tôi phải tìm ra điểm đột phá từ chỗ này.

Cả đêm này, tôi và Mễ Trần nói chuyện rôm rả mấy tiếng đồng hồ, tiếp đó là ra ngoài ăn cơm, Mễ Trần cũng đi thuê một phòng hai giường khác, nói như vậy thuận tiện hơn.

Buổi tối Mễ Trần cũng để ý ông già Tôn một chút, nhưng ông ta không có động tĩnh gì, mà giữa lúc đó Mễ Trần bảo tôi liên hệ với Đàm Bằng, nhưng Đàm Bằng lại không trả lời tin nhắn của tôi.

Tôi nhìn thấy lông mày của Mễ Trần hơi nhíu lại, lúc này, anh ta lên tiếng nói với tôi, anh ta tìm người kiểm tra chút, cứ có cảm giác chuyện của Đàm Bằng có gì đó không đúng.

Nói xong, Mễ Trần nói chuyện điện thoại cả đêm, sau đó bảo tôi gửi số QQ của Đàm Bằng cho anh ta, nửa tiếng sau, điện thoại của Mễ Trần bỗng rung lên, bên trên hiện thị một tin nhắn.

Mà khi tôi nhìn thấy dòng tin nhắn này, cả người tôi ngây ngốc dính chặt tại chỗ, mắt nhìn chằm chằm vào nội dung tin nhắn trong điện thoại của Mễ Trần.

Người gửi tin nhắn đến tên gọi là "mạng", tôi biết đây chắc chỉ là biệt hiệu, quan trọng là nội dung trong tin nhắn ấy.

"Không kiểm tra ra IP, đối phương không online, mà lúc trước IP đăng nhập đều đã được bật chuyển đổi sang nước ngoài, có điều có thể chắc chắn, không phải cái gì mà quỷ hồn ám lên điện thoại, mấy lần gần đây hiển thị, số QQ này đều được đăng nhập trên máy tính, tôi sẽ tiếp tục theo dõi, đến lúc đó gửi tin nhắn thông báo."

Nhìn thấy dòng tin nhắn này, trong lòng tôi đã có kết luận, Đàm Bằng đang lừa tôi.