Nợ Âm Khó Thoát

Chương 41: Huyết sát tích tụ trong quan tài




Khi nhìn thấy cỗ quan tài bằng đá xuất hiện, trong lòng tôi lập tức dâng lên nỗi kinh ngạc tột cùng, bên dưới chỗ này, thế mà lại có một cỗ quan tài bằng đá?

Tôi lớn như thế này, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thứ gọi là quan tài đá, hơn nữa, đây cũng không phải điều khiến người ta kinh ngạc nhất, tôi nhìn thấy xung quanh cỗ quan tài đó, bùn đất đã bắt đầu lộ ra những thứ gì đó màu đỏ thẫm.

Tôi đột nhiên nhớ đến đống máu tươi lần trước thẩm thấu ra từ bên dưới cỗ quan tài của ông nội, về sau đống máu tươi đó cũng đã chảy ngược vào trong đất.

Khiến tôi càng cảm thấy kỳ lạ hơn là, bên trên cỗ quan tài đá đó, không ngờ lại chẳng bị nhiễm chút máu nào, bên trên quan tài rất bình thường, cực kỳ nhẵn bóng, không được trang trí bất kỳ thứ gì.

Nhưng không biết tại sao, mắt nhìn thấy cỗ quan tài đá này, trong lòng lại dâng lên một cảm giác vô cùng cổ quái, hình như bên trong quan tài, có một luồng sức mạnh đang dẫn dụ tôi.

Tôi nhìn Lương Triều Sinh bên cạnh, phát hiện đôi mắt của ông ta dường như phát ra một ánh hào quang, sau đó Lương Triều Sinh hưng phấn, gạt những bùn đất bên trên xuống, toàn bộ nắp quan tài đều đã lộ ra rất rõ ràng.

Mà lúc này Lương Triều Sinh trực tiếp ném cái cuốc sang một bên, sau đó một bàn tay đặt lên trên nắp quan tài đá.

Nhìn thấy sự việc trước mắt, cả người tôi vội vàng lùi ra sau, hiện tại tôi căn bản không biết bên trong cỗ quan tài đá này rốt cuộc có thứ gì, cũng không rõ sau khi mở quan, sẽ xảy ra chuyện như thế nào.

Cho nên, tôi lựa chọn đứng xa một chút, chỉ cần có thể đủ để nhìn thấy mọi thứ trong quan tài là được.

Thuận theo bàn tay của Lương Triều Sinh đặt lên trên nắp quan tài, tôi lập tức nhìn thấy trên mặt của Lương Triều Sinh, lộ ra từng hàng gân xanh, cứ giống như ông ta đang muốn mở nắp quan tài này ra, dốc toàn bộ sức lực.

Mà Lương Triều Sinh vẫn không ngừng dùng sức, tôi nghe thấy từ trên quan tài đá truyền ra từng tràng tiếng "kẹt kẹt kẹt", nghe thấy âm thanh này, lòng tôi ngưng lại, Lương Triều Sinh lay động được cỗ quan tài đá rồi?

Đồng thời chính vào lúc trong lòng tôi đang chấn kinh không nguôi, tiếng "kẹt kẹt kẹt" đó lại càng lúc càng phát ra rõ ràng hơn, trái tim tôi cũng bắt đầu đập nhanh hơn.

Nói thật, từ lúc đáp ứng sẽ đến cõng thi thể của ông nội, trong lòng tôi đã lấp đầy những nguyên do, đương nhiên, một điểm quan trọng nhất trong đó, chính là không muốn chịu đựng cơn đau đớn kinh hoàng kia nữa.

Điểm thứ hai, đối với thứ ở phía dưới quan tài của ông nội, trong lòng đồng thời cùng có chút tò mò, vị chính chủ này, rốt cuộc tồn tại như thế nào?

Ánh mắt tôi nhìn chằm chằm cỗ quan tài đá, lúc này, tôi thấy nắp của quan tài đá đã bắt đầu từ từ bị Lương Triều Sinh nhấc lên, lộ ra một khẽ hở nhỏ.

Mà thời khắc khe hở xuất hiện, một dòng khí lực vô cùng khủng bố đột nhiên bốc ra, đồng tử tôi co lại, đó hình như là một luồng khí, hơn nữa còn có màu sắc, mà màu sắc này cũng vô cùng kỳ dị.

Không ngờ lại là màu đỏ thẫm xen lẫn chút màu đen, giống hệt với màu máu.

Mà Lương Triều Sinh cũng không ngờ đột nhiên lại xảy ra sự việc trước mắt, lập tức, tôi nhìn thấy thân hình của Lương Triều Sinh bị luồng khí này trong nháy mắt ép lùi ra sau.

Hơn nữa luồng khí này đến quá đột ngột, Lương Triều Sinh cả người trực tiếp loạng choạng, ngã ngồi xuống dưới đất, nhìn cực kỳ thảm hại.

Nhìn thấy ông ta chịu thiệt, tôi muốn cười, nhưng lại không dám.

Lương Triều Sinh vội vàng bò dậy, lại đi đến bên quan tài đá, lần này, tôi nhìn thấy sắc mặt ông ta vô cùng căng thẳng, đi lòng vòng xunh quanh cỗ quan tài đá một vòng.

Giây tiếp theo, ông ta trực tiếp xoay đầu, đưa mắt nhìn tôi.

- Mày qua đây!

Lương Triều Sinh chỉ tôi, lập tức hô lên, nghe thấy vậy lòng tôi bỗng kinh ngạc, trong lòng thầm kêu một tiếng không hay, lão già này không ngờ đến lúc này rồi mà vẫn còn ghi nhớ phải kéo theo tôi vào.

Có điều khi tôi nhìn thấy trong đôi mắt ác liệt của Lương Triều Sinh lại đem theo một ánh nhìn uy hiếp, tôi chỉ có thể nhấc chân đi về phía ông ta, đi đến bên Lương Triều Sinh, tôi hỏi ông ta còn thêm tôi vào làm gì?

Lương Triều Sinh chỉ chỉ cỗ quan tài đá, sau đó trực tiếp lên tiếng:

- Cùng tao mở quan.

Tiếng nói của ông ta vừa rơi xuống, tôi suýt chút nữa đã bị dọa nhảy dựng lên, sức mạnh của luồng khí vừa rồi tôi đã được nhìn thấy qua, đến ngay cả Lương Triều Sinh cũng bị luồng khí khủng bố đó ép lùi ra sau, ông ta không ngờ vẫn còn muốn tôi cùng ông ta mở quan?

Đây không phải đẩy tôi vào quỷ môn quan hay sao? Tôi lập tức lắc đầu từ chối, nói tôi căn bản không thể chịu được được công kích của luồng khí trong quan tài đá đó, đây rõ ràng là bảo tôi tự dâng tặng mạng sống của mình.

Nhưng khi tôi vừa nói xong, lúc liếc mắt nhìn Lương Triều Sinh, tôi thấy khóe miệng ông ta nhếch lên thành một nụ cười lạnh lẽo.

- Vậy thì, mày chọn mạo hiểm một lần? Hay là chọn đau đớn đến không muốn sống?

Tiếng nói bỡn cợt của Lương Triều Sinh truyền ra, sau đó nhìn thấy nụ cười trên mặt ông ta, cả thân thể của tôi lại bắt đầu run lên.

Sắc mặt tôi hơi nặng nề, không biết phải phản bác Lương Triều Sinh thế nào, nhưng trong lòng tôi lại không ngừng chửi rủa mười tám đời tổ tông nhà lão già đó, con mẹ nó thứ già khốn kiếp, xem ra đã hạ quyết tâm nhất định phải kéo tôi theo rồi.

- Được, tôi cùng ông mở quan.

Tôi gần như cắn chặt răng, nói với Lương Triều Sinh. Trên mặt ông ta cũng lộ ra biểu cảm sớm đã đoán ra, sau đó bảo tôi đặt tay lên trên nắp của quan tài đá, lát nữa trực tiếp dùng lực, dùng hết tất cả sức lực của bản thân.

Sau khi nói xong, Lương Triều Sinh cũng đặt tay lên trên quan tài, sau đó, tôi nhìn thấy Lương Triều Sinh bắt đầu ra sức, mà bản thân tôi cũng không dám có chút chậm chạp nào.

Nếu như bị ông ta nhìn ra, sợ rằng kết cục càng thêm không thể tưởng tượng nổi, tôi lập tức dốc toàn bộ sức lực của bản thân, bắt đầu cùng Lương Triều Sinh nhấc nắp quan tài lên.

Tràng tiếng "kẹt kẹt kẹt" vừa rồi lại phát ra lần nữa, giây tiếp theo tôi có thể cảm nhận được nắp quan tài đá đang từ từ được nhấc lên cao.

Mà tôi cũng bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng, nếu như luồng khí đỏ thẫm lại thoát ra ngoài, đoán rằng tôi cũng sẽ bị luồng khí đó công kích bay văng ra xa.

Nhưng thuận theo nắp quan tài càng lúc càng không ngừng bị tôi và Lương Triều Sinh nhấc lên cao, tôi kinh hãi phát hiện, không hề xuất hiện tình huống mà lúc trước Lương Triều Sinh gặp phải.

- Hây!

Một tiếng hô phát ra từ trong miệng Lương Triều Sinh, tôi cảm nhận được nắp quan tài trong tay rung lên mạnh mẽ, không ngờ lại bị Lương Triều Sinh kéo sang một bên.

Nắp quan tài được làm bằng đá, mà thời khắc nắp quan tài được đẩy ra, ánh mắt của tôi và Lương tiên sinh đều lập tức đổ dồn vào phía bên trong của quan tài.

Giây phút nhìn thấy những thứ trước mắt, trong ánh mắt của tôi và Lương Triều sinh, đều lấp đầy sự kinh ngạc đến khó nói thành lời, bởi vì bên trong cỗ quan tài đá này, tràn ngập những huyết khí màu đỏ thẫm.

Không sai, bên trong cả quan tài đều là huyết khí kỳ lạ, đến ngay cả Lương Triều Sinh cũng nhíu chặt lông mày, đôi mắt của ông ta ngưng lại, nhìn chăm chăm vào trong quan tài.

Mà tôi thì đương nhiên cũng chẳng hiểu thứ trong quan tài này rốt cuộc là gì, trầm mặc rất lâu, Lương Triều Sinh cuối cùng cũng lầm bầm thấp giọng nói:

- Huyết sát tích tụ trong quan tài? Thật là bạo tay, thật là bạo tay!

Tôi có thể nghe ra sự kinh ngạc trong giọng nói của Lương Triều Sinh, ông ta rõ ràng đã bị sư việc trước mặt làm cho chấn kinh.

Còn đối với cái gì gọi là huyết sát tích tụ trong quan tài tôi cũng không biết là thứ gì, nhưng từ trong miệng Lương Triều Sinh, tôi biết thứ này có lẽ không hề tầm thường.

Mà tôi cũng nhìn thấy những huyết khí trong quan tài, những huyết khí này không ngừng lưu chuyển ở bên trong, đều đã lấp hết cả quan tài rồi.

Cứ giống như từng con rắn, không ngừng quấn quýt lấy nhau trong quan tài, mà vừa rồi Lương Triều Sinh chính là bị hạ gục trong tay của thứ này.

Hơn nữa, lúc này tôi có thể từ trong những huyết khí trong quan tài này mà cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng dồi dào.

Tôi nhìn huyết khí, trong lòng lại dâng lên nghi hoặc, làm sao mà lúc trước Lương Triều Sinh tự mình mở quan lại bị những huyết khí này công kích, mà tôi và lương Triều Sinh cùng nhau mở thì lại không sao?

Tôi nhìn nhìn khắp thân mình, muốn tìm xem trên người tôi liệu có phải có thứ đồ đặc thù gì không, nhưng nhìn rất lâu, tôi phát hiện chẳng có gì.

Hơn nữa Lương Triều Sinh cũng không thể vô duyên vô cớ mà kéo tôi cùng mở quan, lẽ nào ông ta biết huyền cơ gì đó trong cỗ quan tài này?

Chính và lúc trong lòng tôi đang lóe lên các phán đoán khác nhau, tôi phát hiện huyết khí trong quan tài bắt đầu có thay đổi.

Tốc độ lưu động hình như trở lên càng thêm nhanh hơn, mà thuận theo lúc những huyết khí đó tăng nhanh, tôi cũng nhíu chặt lông mày, bởi vì tôi phát hiện bên dưới những huyết khí đó, hình như có thứ gì đấy?

Lúc này tôi mới phản ứng lại, đây chính là quan tài, để đựng người chết, làm sao có thể chỉ đựng những huyết sát này chứ? Mắt tôi nhìn trân trân vào trong quan tài không rời đi, muốn nhìn rõ thứ bên trong, rốt cuộc là thứ gì?