Nợ Âm Khó Thoát

Chương 398: Thủ đoạn của trúc tẩm ngưng




Lúc đó những tên muốn tấn công chúng tôi đã lao lên, nhưng đều đã bị gặm thi trùng chén sạch, chỉ còn lại bộ xương trắng hếu, mà nếu không phải do sức khỏe của Trúc Tẩm Ngưng không tốt, chỉ e căn bản không có ai có thể lại gần chúng tôi.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một Trúc Tẩm Ngưng khủng bố như vậy, mà thủ đoạn này, chỉ sợ cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Nguyên Đan, cũng đều có rất nhiều người phải cực kì kiêng dè.

Vốn tôi muốn hỏi Trúc Tẩm Ngưng định làm gì, nhưng nhìn bộ dạng chú tâm của Trúc Tẩm Ngưng, tôi sợ mình quấy rầy cô ấy.

Khắp nơi đều là gặm thi trùng, lúc này, đến ngay cả tôi cũng cảm thấy da gà toàn thân nổi hết cả lên, dưới tình hình này, tôi lại có cảm giác, lúc gặm thi trùng nhìn tôi và Trúc Tẩm Ngưng, ánh mắt đều trở nên hưng phấn dị thường.

Cây sáo trên miệng Trúc Tẩm Ngưng đã hạ xuống, giờ phút này, đôi mắt của cô ấy khẽ lóe sáng, quan trọng nhất là, tôi cảm nhận thấy địch ý từ trong tiếng kêu ‘rít rít rít’ của đám gặm thi trùng.

Nhưng chẳng phải Trúc Tẩm Ngưng đang khống chế đám gặm thi trùng sao?

- Ơ này, sao tôi lại cảm thấy cái bọn gặm thi trùng này muốn ăn thịt chúng ta thế nhỉ?

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng, nói nghi hoặc trong lòng ra, sau đó, Trúc Tẩm Ngưng lại cười cười, thản nhiên nói:

- Cảm giác của anh không hề sai!

Nghe vậy, trái tim tôi không kiềm được mà nhảy dựng lên một cái, còn cảm giác không hề sai nữa chứ! Tôi đang hy vọng cảm giác của mình không đúng, mới vội vàng hỏi Trúc Tẩm Ngưng, lẽ nào cô ấy không phải đang khống chế đám côn trùng nhung nhúc ấy sao?

- Vạn Trùng Khúc đúng là có thể khống chế gặm thi trùng, nhưng chỉ là tạm thời, mà tôi cũng muốn thu phục thứ này về lâu dài, như vậy, đối với tôi mà nói, sẽ lại là một ‘lá bài chưa lật’!

Ơ…..

Nghe vậy cả người tôi đứng đờ tại chỗ, đùa cái gì vậy chứ, hiện giờ Trúc Tẩm Ngưng còn muốn thu phục gặm thi trùng sao?

- Cái đó, có phải hơi mạo hiểm rồi không?

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng hỏi, sự khủng bố của gặm thi trùng, đến ngay cả tôi cũng vô cùng sợ hãi, nhưng lúc này, Trúc Tẩm Ngưng dường như hoàn toàn không để tâm tới câu nói của tôi, cả người đã phóng vụt lên trước.

Tốc độ của Trúc Tẩm Ngưng rất nhanh, tôi nhìn không ra cô ta dùng thân pháp gì, dù sao trước mắt tôi cũng chỉ còn lại một tàn ảnh, mà càng khiến tôi kinh ngạc là, tôi nhìn thấy cả người Trúc Tẩm Ngưng lao vào giữa đám gặm thi trùng.

Thấy Trúc Tẩm Ngưng tới, đám gặm thi trùng tỏ ra vô cùng hưng phấn, bạt mạng chen chúc nhau bò lên người Trúc Tẩm Ngưng, mà chính lúc này, trong tay Trúc Tẩm Ngưng không biết đã ném ra một nắm bột gì.

Mà nhìn thì cũng thấy thật kỳ quái, giây phút nắm bột được ném ra, đám gặm thi trùng vốn đang nhăm nhe bò lên người Trúc Tẩm Ngưng, bỗng dưng trở nên cực kỳ an phận, rơi hết xuống dưới đất, còn nhường vị trí cho Trúc Tẩm Ngưng đứng.

Tôi không biết rốt cuộc Trúc Tẩm Ngưng đang muốn làm gì, dù sao tôi cũng chỉ nhìn thấy ánh mắt Trúc Tẩm Ngưng không ngừng đảo khắp chung quanh, hình như là đang tìm kiếm cái gì đó, ngay lập tức, đồng tử tôi khẽ co lại

Tôi nhìn thấy đám gặm thi trùng đang ở bên chỗ Trúc Tẩm Ngưng không ngờ lại đổi hướng bò sang chỗ tôi, tốc độ còn vô cùng nhanh, lòng tôi ngưng lại, trường kiếm đã xuất hiện trong tay, có điều vào đúng lúc mấu chốt, thì tôi lại nghe thấy tiếng Trúc Tẩm Ngưng truyền đến.

- Anh đừng có mà giết gặm thi trùng của tôi, mau tự mình tránh ra đi!

Đối mặt với câu nói của TRúc Tẩm Ngưng, tôi rất là buồn bực nhá! Ông nội nó, Trúc Tẩm Ngưng thế mà lại không cho tôi giết gặm thi trùng, tôi thực sự không biết phải làm sao, nhưng có thể làm gì bây giờ? Chỉ đành như vậy thôi.

Nhìn đám gặm thi trùng đã bò tới trước mặt, thân người tôi trong nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ cũ, có trợ giúp của Mê Tung Hồ Ảnh bộ, tôi đúng là có thể tránh né khỏi đám gặm thi trùng, bọn chúng tạm thời không thể tiếp cận tôi.

Chẳng qua là tôi chỉ không biết Trúc Tẩm Ngưng rốt cuộc muốn làm gì, lúc này, Trúc Tẩm Ngưng vẫn đang không ngừng đi đi lại lại trong đám gặm thi trùng.

Ngay sau đó, tôi thấy mắt Trúc Tẩm Ngưng sáng lên, thấp giọng nói:

- Tìm được rồi!

Khi Trúc Tẩm Ngưng nói xong, tôi thấy thân người cô ấy đã lao ra, mục tiêu là ở một góc khá khuất mắt, lúc thân người Trúc Tẩm Ngưng tiếp cận chỗ đó, trong tay cô ấy lại xuất hiện loại bột màu trắng giống lúc trước.

Trúc Tẩm Ngưng trực tiếp ném một nắm bột ra ngoài, đám gặm thi trùng đang ở chỗ đó, không ngờ lại đều tản ra hai bên.

Mà chính vào lúc gặm thi trùng tản ra, mắt của tôi trợn lớn, bởi vì ở phía dưới đám gặm thi trùng, còn cất giấu mọt con gặm thi trùng khổng lồ, con gặm thi trùng này e rằng phải to bằng quả dưa hấu, lúc trước trên người con gặm thi trùng khổng lồ đều bị những con gặm thi trùng nhỏ xíu bò kín, cho nên căn bản không ai nhận thấy được.

Không ngờ Trúc Tẩm Ngưng lại đang tìm thứ này? Lòng tôi hơi kinh hãi, lúc này, khi đã đi tới trước con gặm thi trùng khổng lồ, trên mặt Trúc Tẩm Ngưng tràn đầy niềm vui sướng, mà ngay sau đó, tôi nghe thấy con gặm thi trùng khổng lồ phát ra những tiếng kêu ‘rít rít rít’.

Hình như là đang vô cùng lo lắng, đám gặm thi trùng xung quanh không ngừng muốn tiếp gần tới chỗ gặm thi trùng khổng lồ, lúc này cho dù tôi có ngốc, cũng nhìn ra chút gì đó.

Con gặm thi trùng khổng lồ, chính là trùng vương, mà đám gặm thi trùng bé nhỏ khác, có lẽ đều chịu chỉ huy của nó, hiện tại đang muốn đi cứu thi trùng vương.

Khóe miệng Trúc Tẩm Ngưng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt, sau đó nói:

- Cầu cứu, muộn rồi?

Kế đó, cái túi vải trong tay Trúc Tẩm Ngưng trực tiếp trùm lên thân trùng vương, lập tức, trùng vương cũng đã biến mất khỏi chỗ cũ.

Tôi nhìn một cái, đó chẳng phải chính là cái túi Trúc Tẩm Ngưng đã chuẩn bị sẵn trong tay từ sớm rồi sao? Xem ra cô ấy đã chắc chắn một trăm phần trăm, cũng hiểu khá rõ về gặm thi trùng, bằng không, cũng không nhanh như vậy mà thu phục được thi trùng vương kia.

Lúc này, Trúc Tẩm Ngưng đặt túi vải xuống đất, miệng túi mở ra, sáo trúc lại đưa lên miệng, mà sau khi tiếng sáo truyền ra, đám gặm thi trùng lại rất nghe lời, đều bò hết vào bên trong cái túi.

Quan trọng nhất là, đám gặm thi trùng này toàn bộ đều nằm đè lên nhau, chỉ e phải cao bằng cả ngọn núi mất, nhưng cái túi mà Trúc Tẩm Ngưng lấy ra, lại hình như là một cái túi không đáy, mãi cho đến khi gặm thi trùng đã chui hết vào trong túi, nhưng cái túi vẫn có hình dáng hệt như lúc ban đầu.

Xem ra, thủ đoạn của TRúc Tẩm Ngưng cũng không ít, điều này càng khiến tôi thêm chắc chắn, thực lực của Trúc Tẩm Ngưng, không hề thấp, lúc trước chẳng qua là vì cổ độc trong người, đã áp chế thực lực của cô ấy, cho nên Trúc Tẩm Ngưng mới không thể phát huy hết toàn bộ thực lực của mình.

Hiện tại, Trúc Tẩm Ngưng không còn phải sầu lo về điều đó nữa, thu dọn xong đống gặm thi trùng, tôi thở dài một tiếng, đi tới bên cạnh Trúc Tẩm Ngưng, hỏi:

- Xong việc chưa? Xong rồi thì chúng ta ra ngoài đi!

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng, tôi cất tiếng nói, nhưng khi tôi nói xong, Trúc Tẩm Ngưng lại cười ảm đạm:

- Chờ một chút, vẫn còn một chuyện nữa!

- Không phải chứ, cô vẫn còn phải thu phục cái gì?

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng, tôi vội vàng gặng hỏi, Trúc Tẩm Ngưng cười thần bí, nói:

- Anh còn nhớ con nhện khổng lồ không? Chiến lực của nhện khổng lồ, mới là quân chủ lực để chúng ta giết đám người ngoài kia, thứ đó, nhất định phải thu phục!

Nghe vậy, tôi không khỏi hít một hơi lạnh, kinh hô thành tiếng:

- Ý của cô là con nhện địa ngục kia?

Nhện địa ngục, là quái vật đến ngay cả Lục Thanh Sơn cũng có chút kiêng dè, mà hiện tại, Trúc Tẩm Ngưng thế mà lại muốn thu phục nhện địa ngục để đem ra ngoài, có sai ở đâu không, lúc đó nhiều người công kích nhện địa ngục như vậy, đều lao tâm khổ tứ, cũng chẳng thể làm được gì nhện địa ngục.

Hiện tại, Trúc Tẩm Ngưng muốn thu phục nhện địa ngục, tới lúc đó chỉ e còn chưa ra được đến ngoài, đã chôn thây trong này rồi.

- Anh yên tâm đi, nhện địa ngục kia cũng không mất quá nhiều thời gian.

Sau đó, chính lúc này, Trúc Tẩm Ngưng lại trực tiếp lên tiếng nói với tôi.

lòng tôi có chút nghi hoặc, Trúc Tẩm Ngưng lại nhấc cây sáo lên, nhưng lúc này, lại là một giai điệu khác, sau khi tiếng sáo của Trúc Tẩm Ngưng vang ra, đột nhiên, phía dưới truyền lên một tiếng vang cực lớn.

Ầm!

Sau khi âm thanh vang lên, đập vào mắt tôi là một cái xúc tu to khổng lồ!