Nợ Âm Khó Thoát

Chương 370: Chờ đợi




- Thằng nhãi kia, hôm nay mày không thoát khỏi lòng bàn tay của tao đâu, vốn dĩ chỉ muốn giết người diệt khẩu, nhưng không ngờ, lại gặp được một thằng có không ít bảo bối, xem ra, vận khí của Kiếm Đường Ngạo tao đây thật không tồi!

Chính lúc này, Kiếm Đường Ngạo phía đối diện sau khi phá được Thiên Canh Chưởng của tôi, trong lòng lại vô cùng tự tin, ánh mắt hắn đã nóng rừng rực.

Nhưng hắn lại không biết, hắn đang thèm thuồng những thứ trên người tôi, thì ngược lại, tôi cũng đang thèm thuồng những thứ trên người hắn, có điều tôi không phải loại người thích phí lời.

Chân nguyên trong người đã mau chóng toát ra từ trong khí hải của tôi, lần này, tôi điều động chân nguyên đã có biến đổi, trong chân nguyên, còn có một tia lực Lôi Đình.

Trường kiếm trong tay khẽ rung nhẹ, chân nguyên truyền vào trong kiếm, miệng hô lớn.

- Tuyệt Sát Kiếm, nhất thức!

Trên trường kiếm, ngưng tụ một luồng khí kiếm canh cực kì khủng bố, lập tức, chém xuống người Kiếm Đường Ngạo.

Sắc mặt Kiếm Đường Ngạo hơi khựng lại, ánh mắt lóe qua sát khí, trường kiếm trong tay hắn lại phát ra ánh hàn quang, tiếng “keng keng” trên thân kiếm vang vọng một góc trời.

Tôi nhìn Kiếm Đường Ngạo, mặt đất xung quanh chỗ hắn đứng, không ngờ đều đã bị kiếm khí tạo ra những vết nứt, cũng chính bởi vì như vậy, tôi cũng phát hiện, Kiếm Đường Ngạo trước mặt đã biến mất khỏi chỗ cũ.

Trực tiếp phóng tới chỗ tôi, hắn đang chuẩn bị đối đầu với Tuyệt Sát kiếm? thứ gọi là thiên tài, đúng là không phải kiêu ngạo bình thường!

Lòng tôi trùng xuống, một bàn tay âm thầm đưa ra sau lưng, đồng thời, kiếm canh trước mặt tôi đã đập vào với Kiếm Đường Ngạo.

Hai luồng công kích va vào nhau, những luồng kiếm khí ác liệt lập tức bạo phát, nhưng ngay sau đó, sắc mặt Kiếm Đường Ngạo đại biến, cả người đứng khựng lại.

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, xem ra chân nguyên dị thường của tôi đã có tác dụng.

Lực Lôi Đình chui vào trong cơ thể cho dù là thực lực cảnh giới Nguyên Đan cấp một như Kiếm Đường Ngạo cũng không dám xem nhẹ, sẽ bị tê liệt toàn thân ngay lập tức.

Chính lúc này, năm lá bùa Linh bộc đã chuẩn bị từ sớm trong tay tôi lập tức bay ra ném lên người Kiếm Đường Ngạo,lúc này, hắn đang bị tê liệt, cũng chính là cơ hội mà tôi đang tìm kiếm,

Mấy lá bùa Linh Bộc chớp mắt đã tới trước mặt Kiếm Đường Ngạo, phát nổ “đùng đùng”, lần này, hắn không hề có phòng ngự, tôi nghe thấy trong làn khói lửa, phát ra những âm thanh trầm đục, thân người Kiếm Đường Ngạo bay ngược ra sau.

Nhắm trúng cơ hội, tôi đương nhiên không muốn bỏ qua, trường kiếm trong tay giơ lên, thân người lao ra, dưới chân xuất hiện tàn ảnh.

- Mê Tung Hồ Ảnh bộ!

Dứt lời, thân người đã biến mất, chớp mắt đã đứng trước mặt Kiếm Đường Ngạo, Kiếm Đường Ngạo hình như không ngờ tốc độ của tôi lại nhanh đến vậy.

Hai mắt hắn hừng hực lửa giận, nhưng trường kiếm trong tay tôi đã chém xuống.

- Tuyệt sát kiếm, nhị thức!

Kiếm khí huyết sát khủng bố lan ra, trong đó thậm chí còn có một luồng năng lượng Lôi Đình, Kiếm Đường Ngạo vừa dính đòn một lần, lúc này lại tiếp tục trừng mắt nhìn kiếm canh trong tay tôi.

Bởi vì chân nguyên có mang theo lực Lôi Đình, không phải người nào cũng xem thường được, lập tức, kiếm canh ép xuống, trên trường kiếm trước mặt Kiếm Đường Ngạo, đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng chói mắt.

- Cực quang kiếm pháp, phá cho tôi!

Một tiếng gầm phát ra từ sâu trong cổ họng Kiếm Đường Ngạo, lòng tôi trùng xuống, bởi khi kiếm pháp này xuất hiện, tôi lập tức cảm nhận được mùi nguy hiểm, mà lúc này, trường kiếm của tôi đã không còn đường lui, chém thẳng xuống.

Cho dù nói thế nào, lúc này hắn cũng đã dính một đòn, đòn tấn công hiện tại không còn quá chuẩn xác nữa, kiếm canh và luồng ánh sáng chói mắt đập vào nhau, phát ra những âm thanh ghê tai, cảm giác như kim loại đang ma sát vào nhau, âm thanh cực kì khó chịu.

Dưới tình hình thế này, cả người tôi lập tức lùi ra sau, bàn tay phẩy nhẹ một cái, từ trong ống tay áo bay ra rất nhiều trận kỳ, bao vây Kiếm Đường Ngạo vào trong.

- Đại trận Ngũ hành Sinh Sát, ngưng!

Hô lớn một tiếng. ấn kết trong tay tôi mau chóng biến hóa, lập tức, vây quanh người Kiếm Đường Ngạo.

Trận kỳ đã vây quanh Kiếm Đường Ngạo, sắc mặt hắn vô cùng u ám, rất nhanh, đại trận Ngũ Hành Sinh Sát đã ngưng tụ thành công.

Công kích của đại trận Ngũ Hành Sinh Sát bắt đầu tấn công Kiếm Đường Ngạo, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút, lúc này, chân nguyên trong khí hải tôi không ngừng toát ra ngoài, ấn kết cũng bắt đầu mau chóng biến hóa,

Năng lượng khủng bố ngưng tụ khắp người tôi, nhìn ấn kết to bằng lòng bàn tay, thân người tôi lập tức lao ra.

Khi đã tiếp cận, ấn kết trong tay không do dự, hất thẳng vào người Kiếm Đường Ngạo trong đại trận Ngũ Hành Sinh Sát.

- Hôm nay mới tu luyện được một đạo thuật, mày coi như là người đầu tiên được nếm mùi rồi!

Khóe miệng tôi treo một nụ cười nhạt, nhìn Kiếm Đường Ngạo ở giữa, lúc này sắc mặt hắn vô cùng khó coi, giây phút ấn Minh Hỏa tiếp cận hắn, sắc mặt hắn đại biến.

- Sao… sao lại có thể? Đây là luồng năng lượng ở trong hố trời Âm Tang ư?

Kiếm Đường Ngạo cảm nhận được năng lượng truyền ra từ trong ấn Minh Hỏa, sắc mặt đại biến, tôi hừ lạnh một tiếng, mặt không đổi sắc.

Kiếm Đường Ngạo chẳng thể làm gì, đứng im thin thít, nhìn ấn Minh Hỏa đập vào người mình.

ầm ầm…

một tiếng nổ đinh tai truyền ra từ trong đại trận Ngũ Hành Sinh Sát, đại trận Ngũ Hành Sinh Sát cũng bị vụ nổ này chọc thủng, đạo kỳ bay ra tứ tung.

Sau khi nghe thấy một tiếng nổ, thì lại là một tiếng thét thảm thiết vang ra, một thân người toàn thân đen sì, bay ngược ra sau như diều đứt dây.

Nhìn thấy vậy, thân người tôi lại không dừng lại, bởi vì tôi không thể dừng lại dù chỉ là một giây, nếu tôi chậm chạp, có khả năng sẽ phải chịu hậu quả mà bản thân không thể chịu nổi.

Đến cạnh Kiếm Đường Hạo, lúc này toàn thân hắn toàn là máu, khí thế trên người vô cùng yếu ớt, thấy tôi lại gần, ánh mắt hắn bỗng sợ sệt.

- Sao lại có thể như vậy? sao mày…

Kiếm Đường Ngạo cố gắng rặn mấy chữ ra khỏi miệng, tôi cũng đã nhìn thấy sự hối hận trong ánh mắt hắn, nhưng, hối hận cũng không còn kịp rồi.

Trường kiếm trong tay tôi lóe qua tia sáng màu đỏ, đâm thẳng xuống ngực của Kiếm Đường Ngạo.

Xì!

Một tiếng, máu tươi đỏ lòm bắn lên thân Thị, trên thân kiếm lóe qua tia sáng đỏ, máu tươi đã bị Thị hút vào trong.

Đồng thời, cả người tôi ngây ra, đó là… máu trong tim?

Thứ gọi là máu trong tim, chính là máu trong tim của con người, máu tươi ở đó, có rất nhiều tinh khí, lúc trước tôi không hiểu Thị hút năng lượng gì từ trên thi thể con người, nhưng hiện tại coi như cũng đã hiểu, đây là máu trong tim.

Thị muốn hút máu trong tim của con người?

Ghê gớm thật, máu trong tim gần như đã bao hàm hết khoảng tám mươi phần trăm tinh lực trong cơ thể con người, tên Thị này đúng là một tên kén chọn, đến thứ này cũng tranh thủ nuốt.

Sức sống trong đôi mắt Kiếm Đường Ngạo dần dần tắm ngúm, tôi trực tiếp rút thanh kiếm đang cắm trên người Kiếm Đường Ngạo ra, sau đó lạnh lùng nhìn hắn một cái,

Một tay vồ lấy túi càn khôn trên người hắn, tiếp đó là trường kiếm của hắn.

Cuối cùng kiểm tra qua, trên người hắn không còn thứ gì nữa, mới dùng lửa thiêu xác Kiếm Đường Ngạo.

Thở hắt ra một hơi, tôi nhìn nơi vừa diễn ra trận đấu một cái, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây, trên đường, tôi vẫn đang hồi tưởng, Kiếm Đường Ngạo là đệ tử Thần Kiếm Môn, tôi giết người của Thần Kiếm Môn, tin tức này nhất định không được để cho ai biết.

Còn về người con gái đã chạy thoát kia, tôi nghĩ cô ra cũng không muốn chuyện giữa mình và Kiếm Đường Ngạo bị người khác biết, vì vậy có lẽ cũng không nói ra, nhưng cho dù nói thế nào, trong lòng tôi cũng có chút lo lắng.

Dù sao thực lực hiện giờ của tôi, vẫn chưa đủ để đối đầu với người của Thần Kiếm Môn, đến lúc đó, tôi chắc bị hành nhừ tử.

Còn một điểm nữa, là trong lòng tôi cũng thấy an ủi phần nào, uy lực của ấn Minh Hỏa quả nhiên không làm tôi thất vọng, Kiếm Đường Ngạo đích thị là kẻ mạnh cảnh giới Nguyên Đan cấp một, mà ấn Minh Hỏa có thể trực tiếp khiến hắn bị trọng thương, điều này khiến tôi rất vui.

Không biết từ lúc nào, tôi đã về tới nơi dừng chân của tôi và Trúc Tẩm Ngưng.

Lúc này về tới khách sạn, phát hiện Trúc Tẩm Ngưng ước đẫm mồ hôi nằm trên giường, cả người đã gần như cạn kiệt hết sức lực, thấy vậy, lòng tôi trùng xuống, vội vàng đi tới cạnh Trúc Tẩm Ngưng.

- Xin lỗi, tôi về muộn mất rồi!

Nhìn Trúc Tẩm Ngưng yếu ớt trên giường, tôi biết, trước lúc tôi về, Trúc Tẩm Ngưng đã phát tác một lần rồi.

Khi tôi nói xong, Trúc Tẩm Ngưng lắc đầu nguầy nguậy, nói:

- Không trách anh được, cho dù anh có ở cạnh tôi, cũng không giúp được gì, mà anh không nhìn thấy bộ dạng thảm hại của tôi, trong lòng tôi ngược lại còn cảm thấy dễ chịu hơn chút!

Nói xong, Trúc Tẩm Ngưng còn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thấy nụ cười bất lực của cô ta, lòng tôi bỗng thấy ngứa ngáy,vả lại tôi cũng biết, thời gian của Trúc Tẩm Ngưng không còn nhiều, tôi nhất định phải mau chóng tìm biện pháp cứu Trúc Tẩm Ngưng.

Còn về Minh Hỏa, đến lúc đó xem ai đạt được, đương nhiên, tôi nhất định cũng đi tranh cướp, nếu như thực sự không được, chỉ đành đi cầu xin người đã đạt được Minh Hỏa rồi!

Chỉ cần người đó cứu được Trúc Tẩm Ngưng, vậy thì tôi phải trả một chút giá, cũng được, chỉ cần không đạt tới giới hạn của bản thân, thì tôi không thể để cho Trúc Tẩm Ngưng xảy ra chuyện.

Thời gian tiếp theo, tôi chuyên tâm tu luyện trong khách sạn, chờ đợi lần bạo phát thứ hai của Minh hỏa.

Nói chính xác hơn, lần thứ hai bạo phát, những người đó sẽ lập tức tiến vào trong hố trời Âm Tang, chuẩn bị thu phục Minh Hỏa, tôi nhất định phải nắm lấy cơ hội, đi vào trong hố trời Âm Tang.

Tôi kiểm tra qua túi càn khôn của Kiếm Đường Ngạo, phát hiện bên trong còn rất nhiều Chân Nguyên Đan, ngoài ra, cũng không có thứ gì đáng giá, sau đó, là một môn kiếm thuật cao thâm của Thần Kiếm Môn.

Trong lúc chiến đấu, Kiếm Đường Ngạo đã dùng qua, kiếm thuật cực quang, uy lực của kiếm thuật này không hề thấp, mà lúc trước, Kiếm Đường Ngạo chỉ mới vừa nhập môn.

Nếu như tu luyện thành thục kiếm thuật này, chắc chắn có năng lượng không yếu, có điều tạm thời tôi vẫn phải bỏ qua kiếm thuật này, bởi vì bây giờ chưa phải lúc!