Nợ Âm Khó Thoát

Chương 337: Tới hồ Tộc




Hồ tộc nằm ở núi Thanh Khâu, núi Thanh Khâu nằm tại Côn Nam, cũng may không xa tỉnh Qúy Châu lắm, đến buổi chiều đã tới Côn Nam, Hoàng Quân tiếp tục chỉ đường, cuối cùng cũng tìm ra núi Thanh Khâu.

Đi tới chân núi, tôi phát hiện đã có đệ tử của Hồ tộc đứng đợi mình sẵn, nhưng lúc này, tôi không muốn vội vàng vào trong ngay.

- Tôi muốn gặp Hoàng Tiểu Tiên!

Tôi lạnh giọng nói với tên trước mặt, nói xong, tên đó trực tiếp quay người lại, nói hắn ta không thể làm chủ, cho nên phải đi bẩm báo với phía trên.

Hiện tại Hoàng Quân đã biến về hình người, nhưng khí hải vẫn bị niêm phong, cứ thế, tôi đợi khoảng vài phút, liền nhìn thấy cổng không gian mở ra, hai thân người mặc áo choàng đen áp giải Hoàng Tiểu Tiên, xuất hiện trước mặt tôi.

Sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên tái nhợt, khi nhìn thấy chị ta, cả người tôi khẽ bước lên trước:

- Tiểu Tiên, chị không sao chứ?

Nhìn thấy tôi tới, vẻ mặt của Hoàng Tiểu Tiên rất phức tạp, tôi không đoán được ra chị ta có suy nghĩ gì, kế đó, chị ta nhìn tôi, tức giận gầm lên:

- Không phải đã bảo em đừng đến rồi sao? Em không muốn sống nữa à?

Thấy Hoàng Tiểu Tiên tức giận, tôi chỉ cười cười, cất tiếng nói:

- Cái mạng này của em không phải vẫn là do chị cứu sao?

Lúc này, tôi thấy hai tên mặc áo choàng đen áp giải Hoàng Tiểu Tiên, là Hoàng Kim Hồ Vệ, lúc trước Hoàng Tiểu Tiên từng giết hai tên, Mà hiện giờ, tôi phát hiện xung quanh truyền tới những luồng khí lạnh lẽo, bao vây cả người tôi vào bên trong, cảm nhận được tình hình này, lòng tôi trùng xuống, một tay đưa lên nắm chặt lấy cổ của Hoàng Quân.

Hơi dùng sức, Hoàng Quân lộ ra vẻ mặt khó thở, ngay sau đó, tiếng nói lạnh lùng của tôi vang ra:

- Các vị, vì một nhân vật nhỏ như tôi, không cần thiết phải huy động nhiều nhân lực như thế chứ? Tới cũng đã tới rồi, lẽ nào còn sợ tôi chạy sao?

Nói xong, lực trên bàn tay tôi lại mạnh thêm vài phần, mặt Hoàng Quân tím tái.

- Đều lui xuống hết đi!

Chính lúc này, một giọng nói trầm trầm vang lên, tôi thấy một bóng người đàn ông trung niên trực tiếp xuất hiện bên cạnh Hoàng Tiểu Tiên, khi người này xuất hiện, lòng tôi khẽ trùng xuống, xem ra, đây chính là nhị thúc của Hoàng Tiểu Tiên.

Bởi vì khi ông ta xuất hiện, ánh mắt của Hoàng Tiểu Tiên lập tức dâng lên một luồng sát khí lạnh giá, mặc dù bây giờ Hoàng Tiểu Tiên đã bị khống chế, nhưng sát khí vô tận nằm sâu trong lòng chị ta vẫn không thể che đậy.

- Cậu bạn nhỏ, đừng kích động, đã tới rồi, có gì thì chúng ta vào trong nói.

Nói xong, người đàn ông trung niên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, đưa tay ra với tôi, thấy nụ cười trên mặt ông ta, tôi khẽ rùng mình, nhìn nụ cười trên mặt thì hiền lành thân thiện đấy, nhưng tôi biết, người này có lẽ đang suy nghĩ làm thế nào để phân xác tôi ra thành nghìn mảnh.

Có điều hiện tại nói gì cũng không có tác dụng, tôi trực tiếp đáp:

- Bắt đầu từ bây giờ, trong khoảng cách hai mươi trượng, tôi không muốn mình cảm nhận được bất kì khí mùi của người nào cả, bằng không, tay tôi sẽ bị dọa sợ phát run.

Nghe tôi nói vậy, nụ cười trên mặt người đàn ông trung niên cứng đờ, tôi không do dự, lập tức móc ra một con dao nhỏ trong túi càn khôn, đâm vào đùi của Hoàng Quân.

- Tôi thấy các người chưa nghe rõ thì phải, tôi nói là làm, bắt đầu từ bây giờ! Lần sau, tay tôi không chỉ run rẩy trên đùi nữa đâu!

Nói xong, con dao trên tay tôi lại di dời lên phần cổ của Hoàng Quân, lập tức, sắc mặt của người đàn ông trung niên đã hoàn toàn lạnh tanh.

- Nhóc con, cậu được lắm!

Nói xong, người đàn ông trung niên hất tay một cái, tôi lập tức cảm thấy những luồng khí đang chèn ép quanh người mình bỗng hoàn toàn biến mất.

Không sai, thực lực của tôi so với cả Hồ tộc, e rằng chỉ là một con kiến, vì vậy, tôi nhất định phải thận trọng từng li từng tí, hai mươi trượng, khoảng cách này đủ để tôi có phản ứng kịp thời, nếu bọn chúng muốn manh động, tôi nhất định trực tiếp giết chết Hoàng Quân.

Cứ như thế, tôi nắm lấy Hoàng Quân, cùng đi vào trong Hồ tộc.

Tôi biết, đi vào Hồ tộc có thể chính là đang đi vào hang sói, nhưng tôi không thể không vào, mục đích của chuyến đi này chính là cứu Hoàng Tiểu Tiên.

Cùng đi vào trong Hồ tộc, chúng tôi tới đại điện ngồi xuống,Hoàng Quân ở bên cạnh tôi, con dao trên tay tôi chưa từng hạ xuống.

Trong cả đại điện, chỉ có hai Hoàng Kim Hồ Vệ áp giải Hoàng Tiểu Tiên, còn cả người đàn ông trung niên, tiếp nữa là Hoàng Minh.

Cuối cùng, chính là tôi và Hoàng Quân, nhìn người đàn ông trung niên rất lâu, tôi mới cất tiếng nói:

- Tôi nghĩ tôi quên chưa nói mất rồi, xin hỏi, mẫu thân của Hoàng Tiểu Tiên đang ở đâu? Tại sao tôi không nhìn thấy?

Nói xong, tôi lắc lắc con dao trên tay lên phần cổ của Hoàng Quân, người đàn ông trung niên trước mắt, giật giật khóe miệng:

- Đi, dẫn đại tẩu tới đây! (đại tẩu là chị dâu ý)

Tiếng nói trầm trầm của người đàn ông trung niên truyền ra, tôi cười lạnh trong lòng, đồ khốn đó còn có mặt mũi mà nói ra hai chữ “đại tẩu”, con mẹ nó, da mặt thật không phải dày bình thường!

Không lâu sau, một người phụ nữ trung niên đã xuất hiện trong đại điện, người này mặc dù mới bước vào tuổi trung niên, nhưng trên mặt lại không có quá nhiều tàn tích của tháng năm, mà lại nhìn khá giống với Hoàng Tiểu Tiên, xem ra, đây chính là mẫu thân của Hoàng Tiểu Tiên rồi.

- Mẫu thân!

Khi người phụ nữ xuất hiện, Hoàng Tiểu Tiên vùng vẫy, muốn chạy tới chỗ người phụ nữ, nhưng lại bị hai tên mặc áo choàng đen giữ chặt.

- Tiên Nhi, sao con lại tới rồi?

Người phụ nữ kinh ngạc nhìn Hoàng Tiểu Tiên, xem ra chuyện Hoàng Tiểu Tiên quay lại Hồ tộc, đến ngay cả mẫu thân chị ta cũng không biết.

- Nhóc con, cậu cũng đã nhìn thấy, tôi rất có thành ý, bây giờ mau thả Tiểu Quân ra!

Người đàn ông trung niên nhìn tôi, cất tiếng nói, sau đó, ông ta đứng thẳng dậy.

Nhìn thấy vậy, da gà toàn thân tôi bỗng dựng đứng hết lên, bởi vì thực lực của ông ta vô cùng khủng bố, dao nhỏ trong tay tiếp cận phần cổ của Hoàng Quân gần thêm hai thốn.

- Tôi thấy, ông cứ ngồi xuống là tốt nhất, thành ý của ông tôi cảm nhận được rồi, thành ý của tôi ông cũng có thể cảm nhận thấy, hiện tại tôi muốn rời khỏi Hồ tộc, sau đó mới thả Hoàng Quân ra!

Nói xong, tôi nhìn Hoàng Quân một cái, khi nghe thấy vậy, lập tức, sắc mặt người đàn ông trung niên phủ một tầng sương lạnh giá, lòng cảnh giác của tôi cũng tăng lên theo.

Bởi dưới tình hình này, bất kì một sai lầm nào, cũng sẽ khiến tôi phải chôn thân ở đây.

- Nhóc con, bây giờ cậu đang ở trong Hồ tộc của tôi, cậu cảm thấy, cậu có thể an nhàn rời khỏi nơi này được sao?

Chính lúc này, khóe miệng người đàn ông trung niên xuất hiện một nụ cười tà ác, ánh mắt, còn vô cùng giá lạnh.

Quả nhiên, tôi biết, chuyện này không đơn giản như vậy, ngay từ giây phút tôi bước vào, ông ta đã không muốn cho tôi cơ hội sống sót rời khỏi đây.

Có điều, những lúc như thế này tôi càng không thể tỏ ra yếu mềm, dao trên tay không chần chừ, đâm thẳng lên người Hoàng Quân.

Á!!!

Tiếng thét thảm thiết của Hoàng Quân truyền ra, máu tươi không ngừng chảy dài xuống từ trên cánh tay.

- Câu nói của ông khiến tôi cảm thấy căng thẳng, tôi đã nói với ông rồi, đừng để tôi bị căng thẳng, bằng không tay tôi sẽ phát run mất!

Nói xong, tôi đưa mắt nhìn người đàn ông phía đối diện, lúc này, sắc mặt ông ta đã hoàn toàn giảm xuống còn 0 độ, lòng tôi nghẹn lại.

Bởi vì giây tiếp theo, một luồng khí đã ép chặt lên thân người tôi, nguy rồi, đối diện với kẻ mạnh siêu cấp thế này, tôi phát hiện cơ thể mình không thể động đậy được nữa, mẹ nó, lẽ nào cứ thế này mà chịu chết sao?

Trong lòng tôi cảm thấy không cam tâm, mặc dù cơ thể không còn động đậy được, nhưng ý niệm của tôi vẫn còn, tôi cố gắng dùng ý niệm của mình để điều khiển túi càn khôn, ngay sau đó, một miếng ngọc bội đã xuất hiện trước mắt tôi.

Khi miếng ngọc bội xuất hiện, một bàn tay trực tiếp xuất hiện trên không trung, nắm lấy miếng ngọc bội.

Miếng ngọc bội vừa xuất hiện vài giây, đã bị lòng bàn tay bóp nát thành đống bụi, nhưng khi ngọc bội bị bóp nát, thì ngay lập tức, trước mặt tôi, không ngờ lại xuất hiện một cánh cổng không gian.

Nhìn hố không gian đen sì, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều cả kinh, lúc này, bọn chúng đều đổ xô tới, mục đích chính là Hoàng Quân bên cạnh tôi.

Nhưng, từ khi hố không gian xuất hiện, thì tôi đã cảm nhận thấy cơ thể mình động đậy được rồi.

Nhận biết được tình hình này, một tay tôi đưa lên, đập thẳng vào người Hoàng Quân!