Nợ Âm Khó Thoát

Chương 22: Hỏi Lý Lại Tử




Lời nói của Hạ Mạch lập tức làm tôi phấn khích, tôi nhìn cô ấy, hỏi cô ấy có phải đang đùa không?

Nghe thấy vậy Hạ Mạch quay đầu nhìn tôi, nhăn mày nói:

- Tôi giống như đang nói đùa hay sao?

Tôi lắc đầu, nếu Hạ Mạch đã nói là có biện pháp, vậy chứng minh cô ấy thực sự có cách để biết được chân tướng sự việc này, có điều tôi vẫn rất tò mò nhìn cô ấy, hỏi biện pháp trong miệng cô ấy nói là gì?

Hạ Mạch cười cười, nói tìm Lý Lại Tử hỏi không phải biết rồi hay sao?

Biểu cảm trên mặt tôi đơ ra, cảm giác như Hạ Mạch đang trêu tôi, Lý Lại Tử vừa mới chết, hỏi hắn thế nào được? Lẽ nào cũng khiến cho xác của hắn mở miệng nói chuyện?

Đối với chuyện này, Hạ Mạch không giải thích với tôi quá nhiều, nói tối nay tôi sẽ biết, nhắc trước tôi nhất định phải làm một việc.

Tôi hỏi Hạ Mạch muốn tôi làm gì? Hạ Mạch nói đến lúc đó mới cho tôi biết, thấy cô ấy không nói, tôi cũng quay lại hòa mình vào trong dòng người, lúc này tôi nghe thấy mọi người đang bàn tán, thì mới biết.

Lúc đầu, hôm nay nhà trưởng thôn gọi Lý Lại Tử qua giúp làm ít việc, Lý Lại Tử là tên lưu manh nghịch ngợm, nhà không có đất cát gì cả, bình thường thấy nhà ai trong thôn có việc gì quá bận, hắn liền đi tới giúp đỡ một tay.

Sau đó có thể kiếm được chút lương thực sống qua ngày, dần dần nhà nào có việc gì làm chưa xong, đều sẽ tìm Lý Lại Tử, vì thế đây cũng trở thành kế sinh nhai của hắn.

Lúc trời vừa sáng, vợ trưởng thôn Lý Đức đến gọi Lý Lại Tử đi ăn cơm, ăn xong cơm rồi bắt đầu làm việc, nhưng vừa mới đẩy cửa, đã nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Nghe nói thím Đức bị dọa không nhẹ, bây giờ vẫn nằm trên giường chưa định thần lại được, mà chú Đức trưởng thôn cũng đã tìm người đi mời thầy âm dương.

Lý Lại Tử mặc dù chết rất kỳ quặc, nhưng mọi chuyện tiến hành cũng gọi là thuận lợi, thầy âm dương là chú Đức mời tới từ thôn khác, trình độ còn gà mờ.

Đến ngay cả những dấu chân mẹ tôi để lại cũng không nhìn thấy, lúc linh đường của Lý Lại Tử được lập nên, Hạ Mạch cuối cùng lại tìm tôi lần nữa, nói với tôi, đến lúc hành sự rồi.

Tôi hỏi Hạ Mạch rốt cuộc muốn tôi làm gì, cô ấy thấp giọng nói với tôi, bảo tôi đến trước linh đường của Lý Lại Tử, ghi nhớ bát tự sinh thần của hắn, còn phải cắt một miếng vải của bộ đồ mặc trên thi thể của Lý Lại Tử.

Hạ Mạch nói xong, cả người tôi run lên, nhiệm vụ đầu tiên vẫn gọi là đơn giản, tôi đến trước linh vị nhìn một chút, là biết bát tự sinh thần của Lý Lại Tử, nhưng nhiệm vụ thứ hai thì con mẹ nó có chút hãm hại người ta rồi.

Muốn tôi đi cắt một miếng vải quần áo trên thi thể Lý Lại Tử, hiện tại hắn đều đã nằm trong quan tài rồi, việc này phải làm thế nào chứ?

- Được rồi, muốn biết đáp án, nhất định phải trả giá một chút, đi đi!

Lúc này, Hạ Mạch vỗ vỗ bả vai tôi, sau đó lên tiếng, vừa nói xong Hạ Mạch đã trực tiếp xoay người, nói cô ấy đợi tôi ở đầu đường, tôi xong việc thì lập tức đi tìm cô ấy.

Lý Lại Tử cô gia quả phụ một mình, người trông coi ở đây cũng không nhiều, hầu hết đều là người già, bận dộn cả buổi sáng, lúc này ai ai cũng đang ngủ gà ngủ gật.

Còn thầy âm dương kia, lúc này đang đọc kinh cho Lý Lại Tử, tạm thời không có cơ hội, tôi chỉ có thể đợi ở đây một lát, dày vò mãi cuối cùng cũng đến giờ ăn cơm chiều.

Người trông coi trong phòng chính đều đã đi ăn cơm, thầy âm dương kia cũng đi rồi. Lúc này cần có một người giúp trông coi đèn dẫn hồn phía dưới quan tài của Lý Lại Tử.

Tôi đương nhiên xung phong đứng lên, dù sao tôi cũng còn có mục đích của mình.

Một lát sau, người trong nhà chính cuối cùng đã đi hết, chỉ còn lại mình tôi, mà tôi cũng nhìn ngó ra bên ngoài nhà chính, phát hiện không có ai, bèn trực tiếp đứng dậy, đi về phía quan tài của Lý Lại Tử.

Khi tôi nhìn thấy thi thể của Lý Lại Tử một lần nữa, người vẫn nổi hết cả da gà, cũng may trời còn sáng, nếu như là trời tối, sợ rằng đánh chết tôi cũng không dám.

Tôi cố gắng tránh né đôi mắt chỉ còn lại lòng trắng của Lý Lại Tử, trong tay cầm một chiếc kéo, nhanh nhẹn cắt lấy một góc quần áo của Lý Lại Tử.

Khi bàn tay tôi nhấc ra khỏi quan tài, tim gan không chịu sự khống chế mà đập càng lúc càng nhanh, ông trời ơi, cảm giác này, thực sự là hành hạ người.

Có điều cũng may hiện tại có sợ không có hiểm, thành công lấy được đồ Hạ Mạch muốn.

Không lâu sau, người đi ăn cơm cũng quay lại, tôi mau chóng rời khỏi nhà Lý Lại Tử, đến đầu đường tìm Hạ Mạch.

Nhìn thấy tôi quay lại, Hạ Mạch hỏi tôi tình hình thế nào rồi? Tôi gật đầu, sau đó đem miếng vải trên tay đưa cho Hạ Mạch.

- Không tồi, thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng, tối nay sẽ hành động, xem xem Lý Lại Tử này rốt cuộc chết như thế nào.

Tiếng nói của Hạ Mạch truyền ra, trong lòng tôi cũng bắt đầu không ngừng kỳ vọng, mặc dù không biết Hạ Mạch chuẩn bị dùng phương thức gì.

Chúng tôi trở về nhà, ăn cơm chiều bà nội nấu, mà lại không thấy bố đâu, tôi hỏi bà, bà nói bố ra ngoài rồi. Chỉ có điều không biết là đi đâu.

Rất nhanh đã đến tối, bố tôi vẫn chưa quay trở về, mà Hạ Mạch lại kéo tôi ra khỏi cửa, tôi hỏi Hạ Mạch trời tối rồi còn kéo tôi đi đâu?

Hạ Mạch nói nếu muốn biết chân tướng thì đi theo cô ấy, sau đó tôi bị Hạ Mạch kéo đến sau núi, ngọn núi sau nhà chúng tôi khá hoang sơ, trời sáng cũng không có người, chứ đừng nói là buổi đêm.

Tìm thấy một nơi tương đối kín, tôi nhìn thấy Hạ Mạch cuối cùng cũng dừng lại, mà lúc này tôi cũng không nhịn được nữa, gặt hỏi Hạ Mạch, cô ấy rốt cuộc muốn làm gì?

Hạ Mạch nhìn tôi, trầm lặng giây lát, sau đó cất tiếng nói với tôi:

- Gọi hồn!

Hai chữ này trực tiếp làm tim gan tôi run lên, gọi hồn? Trò này tôi đã từng nhìn thấy trên tivi, nhưng ngoài đời thì trước này chưa gặp qua.

Có điều khoảng thời gian này trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi rất nhanh đã định thần lại, cũng không cảm thấy Hạ Mạch đang nói linh tinh.

Thì ra Hạ Mạch nói hỏi Lý Lại Tử, không phải là hỏi thi thể, mà là hỏi linh hồn của hắn, nếu như Hạ Mạch thực sự có thể gọi được hồn của Lý Lại Tử đến, vậy nhất định có thể từ trong miệng của Lý Lại Tử biết được tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ, đã nhìn thấy Hạ Mạch bắt đầu bận rộn, cô ấy lấy ra một số thứ từ trong chiếc túi vải trên người.

Một con người rơm đã bó xong, sau đó Hạ Mạch lấy miếng vải tôi cắt ra từ trên bộ quần áo của Lý Lại Tử dính lên bên trên người rơm, dùng một chiếc kim đâm lên, sau đó là một bát ngũ cốc.

Một chiếc phướn dẫn hồn nhỏ, làm xong, tôi nhìn thấy trong tay Hạ Mạch xuất hiện một lá bùa, Hạ Mạch viết lên trên lá bùa đó bát tự sinh thần của Lý Lại Tử.

Hạ Mạch đem lá bùa dính lên người rơm, lúc này cô ấy quay người nhìn tôi, bảo tôi lát nữa không cần biết nhìn thấy thứ gì đều không được lên tiếng, đứng sau lưng cô ấy nhìn là được rồi.

Nhìn ánh mắt của Hạ Mạch, tôi cũng trịnh trọng gật đầu, sau đó, Hạ Mạch đưa mắt nhìn về phía màn đêm tĩnh mịch trước mắt, trong tay bắt đầu kết thành một ấn pháp cổ quái.

- Thái thượng chân quân, thần hiển chân linh, độ thương thiên sinh, dẫn địa phủ linh, ta phụng mệnh thái thượng lão quân cấp thiết như pháp lệnh, sắc chỉ!

Tiếng nói trong miệng Hạ Mạch vừa dứt, ấn kết đã kết xong của Hạ Mạch trực tiếp điểm lên thân người rơm, khi ngón tay điểm lên, lá bùa dính trên người rơm không ngờ trong nháy mắt bốc lên ánh lửa.

Lửa trực tiếp lan ra, hoàn toàn bao vây xung quanh khắp thân người rơm, không lâu sau, tôi nhìn thấy cả con người rơm bị đốt cháy thành một đống tro tàn màu đen.

Chính vào thời khắc ánh lửa cuối cùng lụi tàn, Hạ Mạch lấy tay nhấc bát ngũ cốc bên cạnh lên, trực tiếp đổ xuống đất.

- Ngũ cốc trải đường âm, kính mời người âm Lý Lai ( tên thật của Lý Lại Tử), người không phận sự mời tránh sang một bên.

Sau khi nói xong, Hạ Mạch lập tức cầm chiếc phướn chiêu hồn ở một bên lên, trong miệng lại lầm bầm:

- Người âm Lý Lai, linh hồn mau trở lại.

Phướn chiêu hồn trong tay vẫy vẫy bảy lần, Hạ Mạch đặt phướn chiêu hồn xuống, sau đó đứng trên mặt đất không động đậy.

Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, trong lòng tôi bỗng buồn bực, xong việc rồi? Lúc đầu đang định chuẩn bị hỏi Hạ Mạch, có điều nghĩ tới lúc trước Hạ Mạch nói với tôi, không được nói chuyện linh tinh.

Dứt khoát phải nín nhịn rồi, không lên tiếng hỏi Hạ Mạch, sau đó tiếp tục chờ đợi, tôi và Hạ Mạch dính chặt người trên mặt đất, từ từ đợi chờ.

Tôi cũng không biết đã qua bao nhiêu lâu, đột nhiên một trận gió lạnh thổi về phía chúng tôi.

"u u u!"

Trong gió truyền tới từng tràng tiếng "u u", cả người tôi bỗng dưng lạnh toát, cảm thấy dường như lông mao trên người đều đã dựng đứng hết lên.

- Đừng động đậy, đến rồi!

Bởi vì cảm thấy có chút lạnh, tôi bắt đầu không ngừng xoa xoa hai bàn tay vào nhau, đột nhiên, tiếng nói của Hạ Mạch chui vào trong tai tôi, cả người tôi cứng đờ, đưa mắt nhìn vào trong màn đêm đen kịt.

Một bóng hình chậm rãi xuất hiện, hướng về phía chúng tôi bay đến, không sai, chính là dùng "bay", mà gương mặt người này chính là của Lại Tử, lộ ra biểu cảm vô cùng dữ tợn, chiếc lưỡi dài đườn thò ra bên ngoài.

Khiến người ta kinh hãi nhất chính là lúc này đũng quần của Lý Lại Tử máu tươi thế mà lại đang không ngừng nhỏ giọt, tôi nhìn thôi mà trong lòng cũng phát hoảng.

- Ai tìm tôi.....

Một giọng nói yếu ớt lập tức truyền ra từ trong miệng Lý Lại Tử, giọng nói này rót vào tai tôi, lập tức khiến tôi cảm thấy đầu óc mê mẩn, lúc này, Hạ Mạch bên cạnh một tay giữ chặt lấy tôi.

Một luồng khí vô cùng ấm áp chui vào trong cơ thể của tôi, tôi bây giờ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, mà lúc này tôi cũng nghĩ đến một câu chuyện ông nội kể với tôi lúc nhỏ.

Một người bình thường không thể nghe được tiếng của quỷ, trong tiếng nói của quỷ có xen lẫn một loại mê hoặc đặc biệt, cho nên có một câu nói cổ không phải là giả, quỷ mê hoặc tâm trí, là bởi vì nghe thấy tiếng của quỷ, sẽ biến thành sáu thức vô chủ.

Mà lúc này, tôi cũng nghe thấy tiếng nói của Hạ Mạch:

- Lý Lại Tử, hôm nay gọi ngươi đến đây, là muốn hỏi ngươi vài chuyện, ngươi trả lời thành thật, sau này ta sẽ đưa ngươi đi đầu thai, tránh phải chịu khổ nạn làm cô hồn dã quỷ.

Chính vào tiếng nói của Hạ Mạch truyền ra, tôi nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của Lý Lại Tử có chút thay đổi, hắn lập tức lên tiếng:

- Ngươi hỏi!

Trong tiếng nói lộ ra vẻ hữu khí vô lực, khiến người ta có cảm giác vô cùng khó chịu.

- Ngươi tối qua rốt cuộc vì sao mà chết? Là ai đã hại ngươi?

Có điều lúc này, tiếng nói của Hạ Mạch lại thu hút sự chú ý của tôi.

Sau đó, chính vào lúc tiếng nói của Hạ Mạch vang lên, tôi nhìn thấy gương mặt của Lý Lại Tử đột nhiên vặn vẹo.