..... Trường Quốc Tế Royal... Nó lết cái thân xác vào trường cùng nhỏ và cậu. Uể oải ném cái cặp vào phòng, thảnh thơi gác chân bàn, nó chán nản nhớ tới cái cảnh mỗi sáng phải trở thành tâm điểm của trường. Sau cái vụ lùm xùm ở căn tin hôm bữa, con nhỏ đã bị kỉ luật bởi nhà trường và bị đuổi học.
Đã một tuần trôi qua kể từ khi nó bắt đầu tham gia vào việc điều hành tập đoàn. Nói vậy nhưng thực chất chỉ mới xem cuộc họp thông qua camera quan sát, thiết lập lại hệ thống quản lý công ty... Tất cả đều rất bình thường, không quá nghiêm trọng như anh nói.
"Cốc... Cốc... Cốc"
Từ ngoài của truyền vào tiếng gọi hớt hải của một người quen thuộc. Sakura chạy vào, theo sau là cậu, phá tan bầu không khí yên tĩnh của nó.
-" Yuu... Có chuyện lớn rồi"
-" Chuyện gì"- nó chau mày nhìn nhỏ. Nhỏ có bao giờ hốt hoảng thế đâu chứ?
-" Chuyện của chúng ta bại lộ rồi"- Dan tiếp lời mang theo vẻ mặt lo lắng
Gương mặt nó điềm nhiên không có lấy một tia ngạc nhiên, trai lại còn bình thản đến lạ
-" Sớm vậy? Chưa đến nửa tháng cơ mà?"
Vừa dứt câu nó nhàn nhạt thêm, nhưng lần này gương mặt nghiêm túc nhìn thẳng bọn họ
-" Tìm được chưa?"
-" Vẫn chưa..... Còn... Còn..."
-" Còn gì?"- nó bực bội gắt lên, nó ghét nhất ai nói chuyện không rõ ràng.
-" Nhân viên trong tập đoàn đang phản đối việc chúng ta giữ quyền"
"Rầm"
Mọi thứ trên bàn bị nó hất xuống đất toàn bộ, phòng hội học sinh mấy chốc trở nên lộn xộn
-" Danh tính vẫn chưa bại lộ? Gọi Zen, chúng ta sẽ đến"
--------------------------
....... Tập Đoàn Niran.......
Nó vội vã đi vào, bỏ ngoài tai những lời nần tán và những ánh mắt khó chịu.
Đến tầng cao nhất của Tập Đoàn, nó thản nhiên đẩy của đi vào. Một bóng đen từ trong lao thẳng vào nó.
"Rầm"
Một âm thanh tội lỗi nữa vang lên. Bóng đen vừa nãy ngã xuống đất do lực tác động mạnh bởi nó, nhỏ và cậu. Kẻ đấm người đá làm cho tên kia không kịp làm gì thì đã bất tỉnh. Đừng coi thường bọn nó, đặc biệt là những kẻ sở hữu bẩm sinh biết võ đây. Không chắc sẽ toàn thấy đâu.
Zen từ đâu đi lại trố mắt nhìn khung cảnh trước mặt. 3 giây để điều chỉnh hệ thần kinh, anh bắt đầu hiểu ra vấn đề. Tên nội gián vừa trốn thoát anh chạy vào đây trốn nhưng không may gặp phải bộ tam này và đây là kết quả.
-" Tại sao có người vào phòng ta"
Dù xoay lưng nhưng anh vẫn cảm thấy được hàn khí day đặc phát ra từ nó. Nó đang tức giận
-" Thưa......... Bla.... Bla"
Anh kể lể sự tình cho nó nghe, một lát sau, đôi mày mới giãn ra từ từ..
-" Đem nhốt tên đó, rồi vào đây khoá chặt cửa"
Làm theo ý nó rồi bọn họ lần lượt ngồi vào vị trí
-" Đây là đoạn ghi âm được tôi cài vào người tên đó"
Anh phá tan bầu không khí im lặng, bật máy lên
-" Để tao coi bọn nhãi đó làm được trò trống gì. Lũ con nít miệng còn hôi sữa"
Sau đó là một tràn cười ghê rợn
-" Ngươi vào đấy, ăn cắp toan bộ thông tin tài liệu của tập đoàn ấy mang về đây cho tao. Sẵn cài luôn mấy con chip vào phòng con nhóc chủ tịch ấy. Tập đoàn chẳng mấy chốc mà phá sản thôi, đây là cái giá phải trả khi không nghe lời mà bán tập đoàn cho tao"
Vẫn là tràng cười ghê rợn ấy, át đi tiếng nói nhỏ
-" Vâng...ạ"
Kết thúc đoạn đối thoại ngắn ngủi, cả ba tiếng động cùng phát ra một lúc
"Xoảng"
"Rắc"
"Pặc"
Anh điếng người nhìn qua bọn nó. Cái máy trong tay Dan bị bóp nát. Cây viết Sakura đang cầm gãy theo. Khủng khiếp hơn, bức tượng thủy tinh trên bàn bị nó ném cho tan nát. Giờ đây trong mắt của cả ba hằn rõ lên những tia chết chóc ghê rợn.
-" Để tao cho mày coi, cái lũ nhãi ranh miệng còn hôi sữa mà mày nói làm được gì"
Nói rồi nó nắm chặt tay lại thành quyền, không khí trong phòng giảm rõ rệt.
-" Sakura, kiểm tra lại ngân sách tài chính của tập đoàn, bảo mật lại toàn bộ thông tin tài liệu quan trọng rồi báo cáo lại cho tớ, mọi thứ liên quan đều thông qua cậu."
-"Dan, tớ giao cho cậu việc quản lí toàn bộ nhân sự, làm được thì làm, không được thì đuổi. Không cần giữ lại."
Sau một hồi ngẫm nghĩ nó phân công việc chi tiết cho từng người. Còn anh nó lơ luôn
-" Thưa.. Còn tôi"
-" Công việc của anh? Toàn bộ những thứ còn lại"
Anh khóc ròng, tự nhiên hỏi chi cho rước họa vào thân.
-" Đó là cái giá cho việc có nội gián đột nhập vào phòng tôi"
Nó nói như đúng rồi. Anh thầm rủa cái tên trời đánh kia vì nó mà anh phai chịu phạt. Anh thề sẽ băm nó ra thành trăm mảnh.
--------------------------------
Toàn bộ chính sách, kế hoạch đã được nó lập ra và thay toàn bộ. Vì thế tập đoàn cũng bớt đi phần nào những khó khăn. Giờ đây danh tiếng nó lại nổi như cồn. Khắp tập đoàn đều nghe những lời bàn tán về nó, về bộ tứ thiên tài No.4.
-" Mẹ kiếp, công sức của tao giờ thành công cốc rồi.!"
Trong một căn phòng tối, người đàn ông trung niên hét toáng lên, tay nắm chặt đến nổi gân xanh. Từ ngoài cửa vọng vào
tiếng bước chân gấp gáp
-" Thu... Thưa chủ tịch.... Công ty của ta vừa nhận được thông báo phá sản vì nợ quá nhiều rồi..... Và..... Tập đoàn Niran sẽ mua lại để làm trụ sở phụ"
Ông ta hoá đá, công sức gầy dựng bao nhiêu năm qua vì dại dột đã mất hết rồi.
-" Tao thề sẽ trả thù mày... Tân Tộc Trưởng Niran"
-" Ta sẽ đợi....."
Cũng trong một căn phòng tối, người ngồi trên chiếc bàn kia lẩm nhẩm trả lời, đôi mắt 2 màu phát sáng.......