Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 9 - Chương 979: Xích Hổ




Edit: Hong Van

Beta Tiểu Tuyền

Hai chữ “cực cao” được nói ra từ miệng hắn, có phân lượng nặng bao nhiêu? Trong lòng NinhTiểu Nhàn âm thầm rùng mình.

Quả nhiên đi cùng với đoàn hắc vụ thì Chu Võng (mạng nhện) của Khỉ La phu nhân giống như người gặp được Minh hỏa, mấy tiếng “xuy xuy” nhẹ vang lên, tất cả đều bị nóng chảy, chỉ tiếp xúc trong thời gian mấy nhịp thở đã bị nóng chảy thành một cái lỗ thủng thật lớn, đâu còn ngăn được nó nữa? Chẳng qua cũng nhân cơ hội này, song thứ của thị nữ liên tiếp đâm ra, bên trên pháp khí này của nàng ta còn có kèm theo thần thông, đâm ra một miệng vết thương thật lớn ở trên chỗ yếu hại của Xích Hổ, giống như là sau khi vào thịt thì lập tức nổ tung, miệng vết thương vô cùng thảm thiết.

Hai người Ninh Tiểu Nhàn lại cẩn thận thối lui mấy bước, từ từ đi về chỗ xa hơn. Tuy nói xích Hổ đại khái là chướng mắt nhân loại, nhưng đánh nhau ở khoảng cách gần như vậy, vẫn rất dễ dàng bị liên lụy.

Nàng mắt tinh, lập tức thấy được trong vết thương của đầu Xích Hổ này cư nhiên cũng chảy ra máu tươi, lại khác hẳn những con hổ bình thường khác. Máu kia còn chưa nhỏ giọt trên cỏ thì đã biến thành khói khí, bay trở về bên trong miệng vết thương của nó.

Rất rõ ràng, công kích của thị nữ không có cách nào tạo thành vết thương trí mệnh cho nó.

Xích Hổ thoát khỏi Chu Võng, vừa vặn lại bị thị nữ đâm một cái, nó không tránh không né, cho đến khi vũ khí của đối phương đã đâm vào trong thân thể của mình, thì mới quay đầu lại há mồm, một ngụm cắn xuống cổ tay của nàng kia! Thị nữ này kêu lên thảm thiết, đồng thời nhanh chóng nhảy lùi lại, chẳng qua tốc độ của Mãnh Hổ nhanh hơn, cơ hồ đã hóa thành hồng ảnh đuổi theo, cào một cái ngay ngực, cơ hồ đã đánh nát hơn nửa thân thể của nàng kia. Từ góc độ của Ninh Tiểu Nhàn nhìn lại, không chỉ có thể thấy được xương sườn màu trắng bị lộ ra bên ngoài một cách thảm thiết, thông qua chỗ bị hở ra còn có thể nhìn thấy cơ quan nội tạng rất rõ ràng

Khỉ La phu nhân tất nhiên sẽ không ngốc mà đứng chờ Mãnh Hổ tìm tới mình, lúc này trên tay đã kết được hai ấn quyết, sau đó trên mặt cỏ lập tức có vật nhúc nhích động đậy, thừa dịp Xích Hổ đang triền đấu với thị nữ thì đã bò lên theo chân của nó. Những thứ này chính là những con nhện lớn cỡ nắm tay, mỗi một controng miệng đều có răng nanh sắc nhọn, hơn nữa số nhện bò ra từ trên mặt đất rậm rạp chằng chịt, sợ là có đến mấy trăm con, đều là không muốn mạng mà bò lên ngườiXích Hổ, sau đó thực hiện một động tác hết sức rõ ràng, chính là cúi đầu xuống cắm xúc tu vào trong người Xích Hổ, hút không ngừng.

Âm thanh máu tươi chảy ừng ực vào bụng thông qua xúc tu như vậy, ngay cả NinhTiểu Nhàn cũng nghe được nhất thanh nhị sở (hết sức rõ ràng), cảm thấy một trận ác tâm, quay đầu nói với Trường Thiên: “Đây cũng là Xà Hạt mỹ nhân (mỹ nhận rắn rết), nếu chàng mà là diện thủ của nàng ta thì một ngày nào đó khi nàng ta đã chán chàng rồi, cũng sẽ ừng ực hút hết máu tươi của chàng như thế đấy!”

Trường Thiên thấy đôi môi đỏ mọng của nàng đã cong lên đến nỗi có thể treo được bình dầu rồi, không nhịn được đưa tay sờ lên môi nàng một cái: “Nói hưu nói vượn!”

Nàng hừ hừ nói: “Chàng không tin là nàng ta có thể đối xử với chàng như vậy sao?”

Vấn đề này hắn lười trả lời, lôi kéo nàng tiếp tục lui về phía sau, trước mắt thì Khỉ La phu nhân đang bận rộn ứng phó Xích Hổ, không có thời gian để ngăn trở bọn họ. Lúc này Xích Hổ cũng đã mở bụng của thị nữ rồi, sau đó đã quay lại chuẩn bị đối phó Khỉ La phu nhân. Nhìn con ngươi màu đỏ tươi của Mãnh Hổ này, Khỉ La phu nhân đều có chút bất an, chẳng qua là đám nhện cưngcũng rất được việc, chỉ trong thời gian chớp mắt như vậy đãrút đi rất nhiều máu củaXích Hổ, ngay cả thân hình của nó thoạt nhìn cũng đã rút nhỏ đi hai vòng.

Lúc này, nàng sớm đã tin lời Trường Thiên nói. Man nhân chọn lựa đám cưới của Tất Phương và Huyền Vũ để đột kích, chuyện này mặc dù bất khả tư nghị (không thể tưởng được), nhưng lại đang xảy ra ở dưới mắt nàng, cũng không phải do nàng không tin. Nhưng mà còn chưa chờ nàng kịp phản ứng, Xích Hổ trước mắt đột nhiên há mồm, giống như là không tiếng động gầm thét một cái, sau đó cả người đột nhiên có Liệt Hỏa hừng hực dấy lên!

Mấy con nhện bò đầy trên người nó chỉ kịp xèo… xèo hai tiếng đã bị đốt sạch rồi! Ngay sau đó trong bụng đám nhện này bay lên những làn khói đen, quay về lại trên người Cùng Kỳ, thân thể của con hổlại lớn lên một lần nữa.

Khỉ La phu nhân cả kinh,sắc mặt trắng bệch. Tơ nhện và nhện con của nàng ta vốn không sợ phàm hỏa thiêu đốt, tiếc rằng thứ màXích Hổ đánh tới, lại là Tam Muội Chân Hỏa hàng thật giá thật! Năm xưa Trường Thiên cùng lão hữu vào núi tìm Cùng Kỳ, chính là mượn thiên phú của nó mới đúc thành món bảo vật Phúc Vũ Đỉnh. Nhưng mà đây chẳng qua chỉ là quái vật do Man thuật tạo nên, lại thật có thể sử dụng thiên phúbổn mạng củaCùng Kỳ! Khỉ La phu nhân nhìn đến đây, cũng biết đối phương thuộc tính tương khắc với mình, làm sao còn dám ham chiến, ngự  khởi pháp khí bay lên trời, bay về hướng trang viên.

Động tác của nàng nhanh, Xích Hổ còn nhanh hơn nàng. Nàng mới bước lên pháp khí, sau lưng đối phương đã mở ra một đôi cánh. Khổ người của Cùng Kỳ khổng lồ, lần này đập cánh  sải cánh cũng có thể đạt tới bảy trượng (22m), chỉ từ thị giác mà nói thìcó lực đánh vào rất mạnh mẽ. Hơn nữa đôi cánh này chắc chắnkhông phải là vật bài trí, chỉ đập nhẹ nhàng một cái đã kéo Mãnh Hổ bay lên trời, còn nhanh hơn cả Bạch Hồng dưới chân Khỉ La phu nhân, chỉ trong thời gian hai tức đã đuổi đến trước mặt nàng ta, ngăn chặn đường đi.

Một thân thần thông của Khỉ La phu nhân hơn phân nửa không thiên về vật lộn, gặp phải kẻ này coi như là gặp được khắc tinh. Nhiều lần xông trái lấn phải nhưng đều không có thể xông phá sự ngăn chặn của Xích Hổ, gấp đến độ cong môi huýt dài, cầu viện địa chủ nơi này. Vậy mà khi tiếng huýt gió mới vừa ra khỏi miệng, rời khỏi người chỉ được mấy trượng thì đã không còn âm thanh.

Môi đỏ của nàng ta mở ra, lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện, đầu Xích Hổ này lại còn mở ra kết giới! Ni mã (Đậu xanh rau má), đây là sinh vật do Man thuật chế tạo ra sao? Nàng ngây người một lúc như vậy, Xích Hổ đã đánh ra trước, trong nháy mắt kéo gần khoảng cách với nàng ta

Khỉ La phu nhân đã thayđổi bốn, năm loại thần thông cũng không thể vứt bỏ được vật này, ngược lại để nó lấn lại gần hơi, cơ hồ là ngay cả hổ khẩu có phun ra một ngọn lửa cũng có thể đốt cháy vũ sa (áo ngoài mà Khỉ La đang mặc), mặt phấn lập tức thất sắc, duyên dáng gọi to nói: “Vị đại năng Man nhân nào đang ở đây, xin nhanh chóng hiện thân gặp mặt!”

Ninh Tiểu Nhàn đứng trên mặt đất ngửa đầu quan sát, không khỏi có chút lo lắng nói: “Quả thật là Man nhân đột kích sao? Chúng ta còn đứng ở nơi này giao du với kẻ xấu thì không tốt lắm đâu?” Cửa thành bị cháy, cá trong ao nhỏ sẽ bị thiêu chín.

“Đây quả thật là sinh vật chỉ có Man thuật cao cấp mới có thể chế ra, nhưng lúc này nàng cũng là oan uổng Man nhân rồi.” Trường Thiên đột nhiên nở nụ cười nói, “Có còn nhớ rõ đám người Khánh Xích Cáp từng kể với chúng ta rằng, Man Tổ mượn thân thể của Hoàng Phủ Kỳ để đánh vỡ Cố Ẩn Sơn Hà Trận, đã từng thử dò xét mà tạo ra một đầu Cùng Kỳ tiến vào, nhưng kết quả là đảo mắt đã biến mất không thấy rồi có đúng không?”

Nàng lập tức nghẹn họng nhìn trân trối: “Nó cư nhiên cũng tiến vào trong trận?”

“Chúng ta có thể, vì sao nó lại không thể?”

“Vậy tại sao mấy màn thiên địa trước lại không thấy?”

“Chỉ sợ là mấy màn trước có phạm vi rộng lớn, nó cũng không khiến cho người khác chú ý, rồi lại nói nó chính là ăn hết cả người, chúng ta cũng chưa chắc biết được. Hơn nữa đệ tam mạc thiên địa, lãnh địa của Huyền Vũ ở trong nước, mà Cùng Kỳ trời sinh chán ghét nước.” Trường Thiên trầm ngâm nói, “Man Tổ quả nhiên thật có thủ đoạn, biến một vật do Man thuật triệu hoán như vậy thành một sinh vật sinh động, nếu không cũng không thể tiếp tục tồn tại lâu như vậy. Chẳng qua lànếu nó kế thừa thiên phú của Cùng Kỳ, tự nhiên cũng sẽ kế thừa nhược điểm của loài này.”

“Đầu Cùng Kỳ này bị phái tới để dò trận, cho nên đối với yêu khí, linh khí thì nó rất nhạy cảm. Đại hôn củaTất Phương, đám yêu quái tất nhiên sẽ đến, đại lượng yêu khí sẽ tụ tập ở trong trang viên, cũng đãhấp dẫn nó đến đây tìm hiểu nguyên nhân.”