Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 7 - Chương 748: Cười cho gia xem một cái




“Đợi chút, Âm Cửu U hiện ở đâu?” Ninh Tiểu Nhàn dùng sức giãy dụa, truyền âm nói. Người này cũng quá nóng lòng như khỉ, thoạt nhìn thần lực trống rỗng vô cùng mệt mỏi, lại dám phóng túng? Thân thể mềm mại trong lúc vô tình cọ xát hắn hai cái, khiến hơi thở của hắn càng thêm dồn dập, sau đó ném nàng trên giường. Hắn tiện tay cởi quần áo, nàng còn chưa kịp nhảy xuống giường, một thân thể cường kiện đã đè lên.

“Lúc này lại nhắc tới hắn làm gì”. Trong lòng hắn luôn muốn vội trở về tìm nàng. Song chỉ tới khắc gặp nhau kia mới biết trong lòng mình có bao nhiêu nhớ thương.

Nụ hôn tinh tế của hắn dầy đặc như mưa, rơi xuống mỗi tấc da thịt, phảng phất như muốn phủ kín lấy nàng. Ninh Tiểu Nhàn kiều diễm kêu một tiếng mới hậu tri bất giác hiểu cái phương pháp hắn nói là gì, chỉ cần lăn giường, bên trong cơ thể họ Ất Mộc sinh trưởng lực sẽ giải khai kết hợp với nhau, sau đó lớn mạnh lên, một lần liền hơn cả trăm ngày hấp thu tinh quang nhật nguyệt.

Đối với Trường Thiên mà nói, Ất Mộc sinh trưởng lực cùng Thần lực giống nhau, có thể chuyển hoá lẫn nhau. Thì ra là làm chuyện này, quả nhiên hữu ích cho hắn.

Ý niệm trong đầu nàng vừa chuyển, Trường Thiên vừa vặn hôn đến nơi đẫy đà, sau đó ngậm lấy dùng sứt mút, lần này khiến nàng thần hồn bồng bềnh, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Không được, tiếp tục như vậy như vậy cũng chẳng khác gì trước kia. Khó có được cơ hội nghìn năm một thuở.

Nàng cắn răng chống lại người phía trên, đưa tay bưng kín cái miệng đang tác quái của Trường Thiên “Chờ một chút”

Hắn ngẩng đầu, đôi mắt thâm trầm nhìn qua làm nàng theo bản năng co rụt lại. Lời nói càng nhanh chóng nói ra “Trường Thiên, lần này chàng thực hiện lời hứa trước đó được không?”

“Cái gì?” Giai nhân trước mặt đã giải khai hơn một nửa quần áo, thở gấp dụ hoặc hắn vùi sâu vào trong thân thể như tuyết trắng này, buông thả dục vọng đè nén đã lâu.

“Ở Thành Tùng Giang chàng đã hứa với ta” Mặt nàng đỏ bừng, nhưng vẫn níu lấy tóc hắn hấp tấp nói “Ta … ta muốn ở phía trên”

Hắn sửng sốt, quả thực không thể tin được lỗ tai mình “Hiện tại?” Vì muốn làm dịu nàng, hắn ở Thành Tùng Giang đúng là đã đáp ứng thỉnh cầu không hợp lý này. Nhưng mà, hiện tại?

Ánh mắt hắn quả thực có thể ăn thịt người, Ninh Tiểu Nhàn kiên trì nói “Đúng, hiện tại”

“Tiểu cô nãi nãi, đổi lại ngày khác đi, hôm nay để ta trước” Hắn khó có khi cầu người, nhưng hiện tại đầy một bụng hoả, nếu không để cho hắn ăn no trước rồi nói. Hoả này có thể khiến cả người hắn khô máu luôn. Hắn cúi đầu hôn nàng, nhưng Ninh Tiểu Nhàn bĩu môi né tránh, kiên quyết không để hắn được như ý.

Nàng dứt khoát chụm hai tay lại, đưa tới che trước mặt “Đường đường thần quân đại nhân, lại hứa với ta không giữ lời sao?”

Hai người cách nhau bất quá một tấc, hắn tất nhiên có thể thấy sự không vui trong mắt nàng. Cô nàng này, nghiêm túc sao?

“Nàng …” kim quang trong mắt hắn chớp động, Ninh Tiểu Nhàn biết đây là lửa giận. Nhưng cơ hội ngàn năm có một, nếu không nắm chắc chính là không có lần sau.

“Trường Thiên, van cầu chàng, lần này đi” Nàng lập tức đổi sách lược, giơ tay lên ôm cổ hắn chủ động hiến thân, sau đó cắn lỗ tai hắn nhẹ nhàng làm nũng.

Một chiêu này từ trước đến giờ đều hữu hiệu, ông trời phù hộ, lần này cũng phải có hiệu quả a.

Đây là tiết tấu muốn khiến hắn khổ chết a, từ trước tới giờ hắn khó có thể cự tuyệt được thỉnh cầu của nha đầu này.

Trường Thiên không nói gì, chỉ ở bên tai nàng thở dốc nặng nề, sau đó vùi đầu sâu vào mái tóc nàng. Thoạt nhìn tràn đầy cảm giác thất bại.

Bộ dáng kia của hắn …. Ninh Tiểu Nhàn không khỏi buồn cười, nhưng mà trong lòng biết tốt nhất đừng có cười ra tiếng. Bộ ngực đang phập phồng kịch liệt bụng đầy oán niệm người này không chừng bội ước rồi, vì vậy liều mạng trên mặt hắn hôn hai cái như phần thưởng “Trường Thiên, chàng thật tốt” Sau đó vươn chân kẹp lấy eo hắn, dùng sức lật người.

Trong nháy mắt hai người đổi chỗ, hiện tại, đến phiên nàng đưa người đặt phía dưới.

Hắc hắc, cái này cách mục tiêu của nàng chỉ một bước nhỏ.

Trường Thiên không có ngăn nàng lại, chẳng qua nhìn thấy vẻ mừng thầm không thể che dấu trên mặt nàng buồn bực hừ một tiếng, sau đó đem cánh tay ôm thân thể mềm mại đang giở trò trên người.

Ngón tay của hắn linh hoạt, không tốn chút thời gian cởi hết áo của nàng, sau đó bàn tay du tẩu trên người nàng, kích khởi khiến nàng run lên. Cái cổ trắng noãn bị hắn tinh tế hôn khiến tay chân nàng như nhũn ra, cơ hồ không thể chống đỡ nổi  mình.

Không được a, tiếp tục như vậy nơi nào do nàng chủ động, cũng chỉ như món đồ chơ gục trên người hắn thôi.

Thần trí nàng bất giác tỉnh lại, trên ngực hắn nặng nề gặm một cái, thừa dịp hắn hơi ngừng lại bắt được hai cái tay, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai vững vàng đưa lên trên giường cột lại.

Trường Thiên đang ngạc nhiên trên cổ tay đột nhiên căng thẳng, cư nhiên bị dây thừng trói lại trên khung giường gỗ lim.

Đây là? Hắn run lên lấy hơi mới hiểu được nha đầu này cư nhiên bày trò, không khỏi dùng sức, lại phát hiện dây thừng này tương đối bền chắc, hiển nhiên là pháp khí. Hiện tại thần lực của hắn yếu ớt, nhất thời giãy dụa không thoát.

Nàng dám trói hắn, hắn quả thực không đề phòng.

Không tệ, không tệ, đồ chơi nhỏ này quả nhiên có thể trói hắn. Ninh Tiểu Nhàn lo lắng đề phòng nhìn hắn, nhìn hắn giật giật hai cái cũng không bứt được sợi dây, lúc này mới yên lòng. Mắt thấy hai mắt hắn hiếm khi trợn lên, nàng cười dài nói “Vô dụng, Hạc môn chủ đã vỗ ngực đảm bảo, sợi dây này ngay cả tiên nhân độ kiếp tiền kỳ cũng có thể trói lại, huống chi hiện tại chàng lại không có sức lực”

Nha đầu này lại cầm pháp khí đi đối phó hắn. Trường Thiên xụ mặt xuống, ngữ khí mang ý cảnh cáo “Cởi ra, ta liền không so đo với nàng” hắn đời này chưa từng bị trói như vậy, quả nhiên cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Ngữ khí của hắn, giống như bộ dạng không có ýđịnh so đo sao? Nàng hiểu hắn, nghe vậy hừ nhẹ nói “Được”. Sắc mặt hắn trì hoàn, lại nghe nàng nói tiếp “Chờ xong liền cởi ra”

Trong mắt hắn toát ra hoả khí, lại dùng lực hai cái, nhưng nàng nằm úp sấp lên, mặt đẹp dán lên mặt hắn nói “Trường Thiên, chàng đã hứa với ta, không thể nuốt lời nha”

Hắn tránh tóc nàng, cả giận nói “Nhưng ta không có đápứng như vậy”

Nàng hừ một tiếng, có hai phần đắcý “Trói lại, chàng mới không thể hướng ta làm chuyện xấu”

Là nàng muốn ngăn hắn làm chuyện xấu sao? Bây giờ móng vuốt của người nào đang chạy trên thân hắn. Mượn cơ hội chấm mút? Trường Thiên dở khóc dở cười, đè nén hoả khí nói “Nàng cởi ra, chuyện này liền xoá bỏ, nếu không …”

“Nếu không như thế nào, chàng ăn ta?” Nàng không yên lòng, bàn tay lướt qua bụng hắn, phủ lên đường cong rõ ràng của cơ bụng. Cảm xúc da hắn thực tốt, cứng rắn như thép lại mềm mịn như tơ, bóng loáng bền chắc, dưới đó lại cảm giác lực lượng cường đại. Nàng lướt tới chỗ nào, da thịt nơi đó liền căng thẳng, hiển nhiên cảm xúc mềm nhẹ này đối với hắn cũng là một loại hành hạ.

Hiện tại hắn có thể xử trí nàng sao, chẳng qua kim quang trong mắt chớp động quá mức đốt người. Trường Thiên nhà nàng từ trước tới giờ thần uy khiếp người, ở trên giường cũng không ngoại lệ … bị hắn nhìn như vậy da đầu nàng tê dại. Nữ nhân nàng có thể động tâm? Con ngươi nàng đảo vòng “Chàng đừng nhìn ta như vậy … À có” Đai lưng bị hắn rút ra ném một bên bị nàng đưa tay lấy tới, che đi ánh mắt của hắn, buộc ngay sau ót.

“Ninh Tiểu Nhàn” rốt cuộc người nào cấp cho nàng lá gan này? Hắn dùng lực hai cái, lại vẫn vô dụng. Giường này ban đầu được hắn dùng thần lực gia cố, hiện tại mang tới tác dụng, thật đúng là bê đá đập chân mình.

Vừa che đi ánh mắt, cảm giác áp bách quả nhiên không thấy nữa. Ninh Tiểu Nhàn mê muội vỗ về khuôn mặt hắn, lỗ mũi nam nhân này rất thẳng, giống như cây thước. Môi mỏng mà gợi cảm, chính là thích hợp để hôn nhất, gặm tới gặm lui càng mềm hơn, so với quả đông lạnh còn ngon hơn. Dưới sự phẫn nộ, đôi môi vốn tái nhợt lại mang theo mấy phần hồng hào, khiến cho khuôn mặt tăng thêm phần đẹp đẽ hấp dẫn. Hơn nữa hiện tại tay hắn ở tư thế bị trói lên, nữ nhân nào thấy thân cũng sẽ hoá thành sói.

Sắc đẹp trước mắt, nếu nàng không ăn thì thật xin lỗi bản thân mình. Nàng đưa tay nắm lấy cằm của hắn. Đắc ý vênh váo nói “Mỹ nhân, cười cho gia xem một cái”. Không ngoài dự liệu nghe được tiếng hừ nhẹ của hắn.

Trường Thiên không nhịn được cắn răng nói “Nàng từ nơi nào học được thứ này?” Cách xa không tới hai tháng, tiểu cô nương hay xấu hổ đảo mắt biến thành tiểu yêu nữ, đây rốt cuộc là người nào làm hư nàng.

“Trước đó vài ngày đi tìm Đồ Tẫn, gõ cửa không thấy trả lời ta liền trực tiếp tiến vào. Kết quả thấy hắn cùng Cưu Ma đang chơi đùa. Hắn cũng buộc nàng như vậy, đổ sáp trên người nàng. Ta, lòng ta thương chàng mới đổi thành mật ong”

Trên đầu hắn nổi gân xanh “Nàng thân là cấp trên, lại núp trong nhà thuộc hạ rình coi chuyện trong phòng người ta?” Xú nha đầu này da mặt thật dày. Đúng rồi, hắn làm sao lại quên, nàng cho tới giờ đều thích nghe lén góc tường.

“Lúc ấy ta có việc muốn giao cho hắn, nào biết vừa lúc họ đang làm việc, đâu có gì lạ đâu” Nàng vừa gắng sức hoạt động vừa trả lời, trong lời nói không có chút chột dạ “Bọn họ dùng rất nhiều hoa chiêu, thoạt nhìn chơi thật vui, hay là chúng ta thử một lần?”

“Không” Trường Thiên rít qua kẽ răng, cố chống cự lại cảm giác trên người. Muốn thử cũng nên là hắn thử trên người nàng. Nàng vốn không thể nào trói hắn cả đời, đợi hắn thoát ra nhìn xem hắn làm sao thu thập nàng.

“Vậy thật đáng tiếc” Nàng tiếc nuối nhún vai, cười hì hì bò lên trên người hắn “Bảo bối, dù ngươi có kêu, cũng không ai tới cứu” Ai nha, nàng thật thích lời kịch này.

Hắc cự tuyệt không được nàng, nàng có biện pháp đối phó hắn.

Một khắc đồng hồ sau, khi nàn gở phía trên thân thể phái nam cường kiện rong ruổi, nàng mới hiểu được tại sao Trường Thiên luôn thích ở phía trên.

Khụ, được rồi, cũng không thể trách hắn, thật dự là vui không dừng lại được.

#####

Chân trời vừa nổi lên chút ánh sáng.

Thị nữ Nhược Bình nghe thấy trong phòng truyền đến động tĩnh nhỏ, lúc này mới nhẹ nhàng gõ cửađi vào.

Trong phòng còn lưu lại  mùi hương nồngđậm, đến sáng sớm cũng không nhạt bớt. Nàng tự nhiên biết mùi vị này từ đâu truyền tới, chẳng qua là nồng đậm như vậy, có thể thấy được tình hình hôm qua lộn xộn nhiều lần, không thể tưởng tượng được.

Nữ chủ nhân đã tỉnh, đang xoa mắt, mặt đầy vẻ u mê. Chăn từ trên vai chảy xuống, trên làn da trắng như ngọc lưu lại những dấu hồng tím, công khai sự kịch liệt của trận hoan ái hôm qua.