Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 414: Chỉ trích




Toàn bộ đan sư phụ trách Tiên Thực viên, giờ phút này đều ở bên trong vườn. Công cuộc cứu trợ đã kết thúc, Hạc trưởng lão lập tức điểm danh các đan sư ở lại, cứu trợ Huyết Ngô Đồng. Tất cả những người khác nhận lệnh phải bay tới cung điện trong vườn, mặt khác  trên đường không được dừng lại  ở bất kỳ địa phương nào, nếu không, giết không tha!

Ngược lại ở bên trong sáu gian phòng ấm, có bốn gốc cây được chìu chuộng đã chết mất, mà Huyết Ngô Đồng bởi vì cách khá xa, chỉ chịu ảnh hưởng  bởi dư âm vụ nổ mạnh, hơn nữa bị bùn đất đẩy ngã  mà thôi. Nhưng mà nó vốn yếu ớt như vậy, giống  như người bị ung thư gan giai đoạn cuối đột nhiên  ở trong đám cháy hít phải khói đặc liên tục, cho dù kịp thời đẩy ra ngoài cứu trị, nhưng có thể nhặt về được một cái mạng, hay cuối cùng vẫn phải trời thì phải nhìn xem.

Nàng là người rời đi sau cùng, nhìn thấy Huyết Ngô Đồng quả nhiên vẫn còn sống, chỉ là kéo dài hơi tàn như vậy, cũng không biết có thể sống bao lâu.

Trở lại cung điện trong rừng, nàng mới biết được tiếng nổ mạnh vừa vang lên, Cưu Ma ngay lập tức hạ mệnh lệnh phong tỏa toàn bộ sơn mạch Ba Xà. Trong một khắc này ai cũng không thể tự ý ra khỏi nơi Ẩn Lưu đóng quân một bước, mà người bên ngoài muốn tiến vào, lại càng tuyệt đối không có khả năng. Như vậy vụ nổ tung tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, người gây nên chuyện này một khi bị điều tra ra, sẽ phải thừa nhận lửa giận lôi đình khổng lồ của toàn bộ Ẩn Lưu!

Đan sư sau khi rút lui khỏi Tiên Thực viên, Tiên Thực viên giống như trục xuất tất cả mọi người rời khỏi, sau đó do Kinh Cức đường tiếp nhận, bắt đầu kiểm tra hiện trường sự cố. Hiện tại, các cao tầng của Ẩn Lưu đã tập trung toàn bộ đến cung điện trong rừng, chờ đợi Kinh Cức đường báo cáo.

Thừa dịp lúc này, nàng bắt đầu dò xét toàn bộ cung điện trong rừng. Nơi này là đại sảnh ở  tầng thứ hai, diện tích rất rộng rãi, thính đường gần bằng một cái sân bóng lớn, ngoại trừ đằng trước có chút chỗ ngồi, thì ở góc tường chỉ bài trí vạc Lưu Ly lớn, mùi thơm kỳ lạ từ bên trong đó truyền ra, ngược lại đối với nàng mà nói có chút quen thuộc. Nàng cẩn thận hít hà, nhận ra đây là dầu cao từng ngửi qua lúc ở trong bụng Long Quy, đốt nó có thể tĩnh tâm.

Nói ra thật xấu hổ, nàng ở trong sơn mạch Ba Xà một tháng, nhưng ngay cả ở đây cũng chưa có đi vào. Nghĩ như vậy, trong nội tâm nàng tự dưng sinh ra một cơn tức giận, oán trách chính mình cẩn thận từng li từng tí. Trường Thiên mẫn cảm phát giác được tâm tính nàng biến hóa. Hỏi: “Làm sao vậy?”

Nàng nói chi tiết, Trường Thiên cười nói: “Nàng có ý nghĩ như vậy, cũng là tốt. Hôm nay nàng đã có tu vị Phản Hư kỳ, lại có sức lực trăm vạn bảo vệ. Chớ nói nơi khác. Ngay ở trong rừng rậm Ba Xà, người có thể uy hiếp được nàng đã không nhiều lắm. Đã có tu vị cường giả, thì phải có tâm tính của  cường giả mới có thể xứng đôi. Trước ta tu tiên thường tung hoành bừa bãi, thuận theo bản tâm. Nàng thì vốn đã quen cẩn thận, từ nay về sau phải chậm rãi buông ra mới tốt.”

Ninh Tiểu Nhàn cùng các đan sư ở chỗ này khổ sở đợi trên dưới  ba canh giờ, trong lúc này, cũng chưa thấy một người ngoài đến, chỉ có vẻ mặt tối tăm của thủ vệ Kinh Cức đường không hề chớp mắt mà nhìn thẳng bọn họ. Đan sư chuyên trách Tiên Thực viên từ trước đến nay đều được  tôn kính, lúc này đã có người không phục nói: “Đây là cái ánh mắt gì, đem đám người chúng ta xem như phản tặc sao?”

Mọi người im lặng mà nhìn xem cái gia hỏa quá ngu ngốc này, thầm nghĩ: không phải là đem giam lỏng chúng ta sao? Vụ Tiên Thực viên nổ tung, hiềm nghi lớn nhất đương nhiên là chúng ta những… đan sư nhiều lần ra vào bên trong vườn rồi, còn có thể có người khác hay sao? Lúc này là thời kỳ đặc biệt, trong lòng mọi người đều nặng trịch,  mọi người đều biết tính cách của  chủ nhân  Ẩn Lưu thủ đoạn có chút tàn nhẫn. Hiện tại cũng không có đan sư nào ngu dốt, não tàn đến mức cùng thủ vệ Kinh Cức đường tranh cãi.

Ninh Tiểu Nhàn thừa dịp khoảng thời gian này cùng Trường Thiên, Cùng Kỳ nhiều lần suy diễn tiền căn hậu quả chuyện này. Hôm nay Đồ Tẫn cùng Thất Tử ở cách nàng quá xa, sau khi chuyện xảy ra lại không thể tiến vào trong vườn, bởi vậy cũng không ở cùng một chỗ với nàng.

Lại qua một hồi lâu, cấp trên mới truyền đến chỉ lệnh, thủ vệ Kinh cức đường  “Hộ tống” các đan sư đến tầng thứ tư. Cung điện trong rừng tổng cộng có năm tầng, tầng này không gian nhỏ hơn rất nhiều, bố cục cũng mười phần tinh tế. Đại thụ tạo ra cung điện này, dùng màu vàng quét sạch rễ phụ bám ở trên tường liền trở thành đồ án tuyệt đẹp, ở đây bên trên đèn hình trụ đều dùng Dạ Minh Châu làm thành bấc đèn, không ngừng tỏa ra ánh sáng nhu hòa.

Nhưng mà, bây giờ tất cả mọi người đang ở tại đây, sắc mặt chưa từng có nhu hòa. Thế cho nên trong không khí tràn ngập khẩn trương, cùng khắc nghiệt. Đã đến thời điểm, bọn hắn vừa vặn nghe được Hạc trưởng lão báo cáo công tác thống kê sau tình hình tai nạn, bởi vì thời gian chuyện xảy ra chỉ có bốn canh giờ ngắn ngủn, cho nên phần công tác thống kê này cũng là rất qua loa, đơn giản, chỉ đưa ra vụ nổ tung làm cho phòng ấm sụp đổ sáu gian. Thảo dược quý trọng đổ hơn sáu nghìn gốc, trong đó hơn ba nghìn gốc được cứu sống, hơn hai ngàn gốc tuy chết đi, nhưng còn có thể thu thập lại bắt đầu chế thành thuốc để dùng, mà hơn một ngàn gốc là triệt để xong đời, hoặc là đốt thành tro, hoặc là năm quá ngắn căn bản còn không cách nào làm thuốc, trong đó có rất nhiều dược vật bình thường ít thấy đã chín, lúc còn thì sĩ diện cãi láo gì mà không phải vàng khí ngọc khí thì không thể hái, hiện tại bị kiếp nạn to lớn này, đó là trực tiếp bị chặt đứt đường sống.

Tổn thất như vậy, đã không thể đơn thuần mà dùng linh thạch đến để thống kê, bởi vì dược thảo thiêu hủy trong đó, có tầm mười gốc số tuổi đạt đến hơn sáu nghìn năm, so với đa số người sống ở Ẩn Lưu còn sống được lâu hơn. Giống như thần thổ Tức Nhưỡng dù sao trên thế gian tồn tại quá ít, trong Tiên Thực viên những… thảo dược này, quả nhiên là một tuổi so với một tuổi sống lâu năm hơn.

Bết bát nhất chính là, thảo dược cực quý trọng ở bên trong sáu gian phòng ấm, có bốn loại  đã triệt để chết đi, mà Huyết Ngô Đồng còn đang giãy dụa giữa sống và chết, cho dù có đan sư tốt nhất chăm sóc, hiện nay cũng tràn đầy nguy cơ, không chừng có thể chết đi bất kỳ lúc nào.

Chúng đan sư nghe được trong lòng thầm nhỏ máu, cao tầng Ẩn Lưu mặt mỗi người như sương lạnh.

Sau đó Kim Cức  đường chuyên môn phụ trách xem xét hiện trường, từng người tiến lên báo cáo tình huống:

“Thiềm tiên sinh kiên quyết cho rằng, dưới sự canh giữ của ông ấy, đêm nay căn bản không có ngoại nhân tiến vào trong vườn. Nhưng mà bởi vì vụ nổ tung phía sau vườn vô cùng mất trật tự, người cũng quá nhiều, không thể tra ra lời nói của ông ấy.” Hắn lại nói “Người cũng quá nhiều”, tức là chỉ chúng đan sư đi vào cứu giúp thảo dược rồi, Hạc trưởng lão hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, hắn làm như không biết.

“... địa điểm bị nổ tung lựa chọn rất tốt, được chôn vào trong đất ở bốn nơi quan trọng tạo nên tổn thất rất lớn, có thể thấy được người này đối với bố cục của Tiên Thực viên rõ như lòng bàn tay, nội gian có  khả năng rất lớn.” lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người có mặt tại đây không ngừng rơi vào trên người chúng đan sư.

Cưu Ma cau mày nói: “Rốt cuộc là cái gì khiến cho nó nổ tung?”

Đã có người trình lên đến một bàn vật chứng, bên trong lấy ra vài đồ vật trong suốt, cùng đồ vật Ninh Tiểu Nhàn phát hiện trong huyết nhục của yêu đồng tử không khác bao nhiêu.”Có lẽ là loại vật này.Các huynh đệ trong nội đường kiến thức rất phong phú đều không nhận biết, chỉ có thể suy đoán lúc nó còn nguyên vẹn đã dùng để dựng một loại dung dịch nào đó, có thể do người mang nó bỗng dưng chạm phải, do đó dẫn phát trận nổ lớn. Theo phán đoán thứ này, lúc nó nguyên vẹn, hẳn là lớn cỡ này.” Cái người này duỗi ra đầu ngón tay, khoa tay múa chân thoáng một phát.

Hạc trưởng lão lắc đầu nói: “Ý của ngươi là, lúc ấy tên gian tế này ở ngay trong vườn đem chúng kích nổ? Điều này không thể nào, tuần thủ trong vườn cơ hồ không có kẻ hở! Thiềm tiên sinh cũng đã nói, đêm nay không có người tiến vào vườn!”

Cái người này lạnh như băng nói: “Ngài cũng nói, ‘Cơ hồ’ không có kẻ hở” Hắn đem hai chữ “Cơ hồ” như rít quá kẽ răng, đúng là một chút mặt mũi cũng không cho lão.

Hạc trưởng lão tất nhiên cảm giác tôn nghiêm bị khiêu chiến, cả giận nói: “Ngươi...”

Cưu Ma không kiên nhẫn mà phất phất tay nói: “Đừng tranh cãi nữa. Thứ này cần phải có người đi châm ngòi nổ sao? Như vậy tra rõ lúc ấy đan sư cùng yêu đồng tử nào không ở tại trụ sở, bình thường chỉ có hai loại người này có thể tự do ra vào Tiên Thực viên.” Cho dù là đan sư hay là yêu đồng tử, ra vào Tiên Thực viên cũng cần phải thông qua người chông coi  ghi chép thời gian. Vốn là chế độ vào trong vườn cực kỳ nghiêm khắc, chỉ là mấy ngàn năm qua thái bình, quy định trong vườn cũng dần dần giảm thiểu xuống.

Lập tức đã có người lĩnh mệnh, đến kiểm tra sư thực hư hoạt động buổi tối của chúng đan ra sao. Như bọn người Ninh Tiểu Nhàn chú ý cẩn thận rốt cục đã có hồi báo, bởi vì sau khi vụ nổ tung vừa mới xảy ra, nàng liền đi ra cửa, cùng mấy vị đan sư cùng nhau chạy đến Tiên Thực viên, chỉ riêng nhân chứng cũng có mấy người, đủ chứng minh lúc chuyện phát sinh nàng đang tại chỗ ở. Nhưng mà có mấy cái thằng xui xẻo bởi vì bình thường chỉ luôn hành động một mình, không người nào có thể thay bọn hắn làm chứng, bởi vậy ở một phen bàn bạc qua liền bị kéo ra khỏi đám người, chuẩn bị bắt giữ tạm thời.

Bọn hắn ở tại Ẩn Lưu thời gian đã lâu, nên biết rất rõ ràng thủ đoạn tông phái này đối đãi nghi phạm, sắc mặt nhịn không được đều trắng bệch. Giờ phút này lại nghe chính giữa đám đan sư có một âm thanh nữ tử thanh thúy nói: “Khoan đã.”

Vào lúc áp lực ở trong phòng đang cao chót vót, bỗng một tiếng này vang lên thật sự quá đột ngột, đột ngột đến mức khiến cho người hộ vệ đến kéo người đều không tự chủ được mà dừng bước, nghe âm thanh này nói tiếp: “... trong chất nổ có…điều kỳ quặc khác, mấy vị đan sư này chưa hẳn đã là nghi phạm.” Ngữ khí mười phần trầm ổn, hiển nhiên trong nội tâm tự có chừng mực.

Nhóm đan sư tự động tách ra, đem kẻ nói chuyện hiện hữu ngay trước mắt mọi người. Cái người này dĩ nhiên là Ninh Tiểu Nhàn rồi. Ánh mắt Cưu Ma chuyển động, nhìn nàng thật sâu, thấy sắc mặt nàng bình tĩnh như nước, chưa từng vì chính mình bị nhìn chăm chú mà hoảng loạn bất an, trong nội tâm không khỏi hiếu kỳ, lại có vài phần không thoải mái. Nàng vốn đã có tu vị Độ Kiếp kỳ, môn chủ Ẩn Lưu này đương nhiên trên nàng không có mấy ai, uy nghiêm trên người ngày càng tăng, bầy yêu nhìn thấy nàng, trong mắt đều không tự giác mà lộ ra thần sắc sợ hãi. Nhưng cô gái trước mắt này lại có bộ dáng bình thản ung dung, giống như muốn bằng vai bằng vế (*) với nàng. Càng làm nàng chán ghét chính là, ánh mắt nữ nhân này, làm cho nàng nhớ tới một người khác, cái người kia nàng ghét thật sâu.”Ngươi là...?”

Môn chủ này, như vậy cũng quá cao ngạo rồi, mấy ngày trước đây vừa gặp mặt ở trên lễ trao thưởng, đảo mắt là đã quên? Trường Thiên đã sớm nói cho Ninh Tiểu Nhàn, tu vi của Cưu Ma đã bước vào giai đoạn trước độ kiếp, chỉ có điều còn chưa chờ tới thiên kiếp mà thôi. Nhiều tuổi như vậy trí nhớ tự nhiên hơn người, ánh mắt nàng nhìn Ninh Tiểu Nhàn mờ mịt, chỉ có thể nói nàng căn bản không có ý định nhớ thủ hạ có một tiểu yêu quái như vậy.

Trong lòng Ninh Tiểu Nhàn cười lạnh một tiếng, đang muốn mở miệng, Thanh Loan ở bên người Cưu Ma lại tiến lên một bước, ở bên tai nàng nói nhỏ hai câu. Cưu Ma lúc này mới chợt hiểu nói: “Ah, người  giải trừ ôn dịch,  chính là ngươi sao? Lời của ngươi là có ý gì, Kim Cức đường bắt sai người sao?” giọng nói lười biếng vang lên, âm cuối cùng cao lên, mang vài phần khinh thường.

Câu nói đầu tiên đã đem nàng cùng  Kinh Cức đường đứng ở thế đối lập, làm cho người báo cáo đem ánh mắt bất thiện nhìn nàng. Vị nữ môn chủ này là vô tình hay cố ý? Hơn nữa người thân ở địa vị cao, sao lại không có tình nghĩa như vậy?