Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 408: Thủ lôi




Thủy Nguyệt Kính không có trang bị âm thanh, tuy nhiên nhãn lực của người tại chỗ  này đều là thượng cấp, cho nên tất cả bọn họ đều nhìn thấy động tác chậm này, thấy được lá chắn cương khí bảo vệ ở bên ngoài thân Cự Ngạc bị một quả đấm chấn vỡ nát như bong bóng xà phòng, tiếp theo lỗ mũi ở dưới quả đấm của nàng bị ấn bẹp nhanh như đánh một chiếc bánh ngọt.

Đáng sợ hơn chính là thân thể tám thước có thừa đang đánh tới đột nhiên dừng lại, giống như là đụng vào vách núi không thể phá vỡ nổi, lực phản chấn làm rung động toàn bộ lân giáp Cự Ngạc, khiến run rẩy một trận như sóng biển. .

Mọi người cũng nhìn ra được, cho dù là lực phản chấn khổng lồ này thôi cũng đủ để cho Ngạc yêu này chịu một trận ngon lành.

Lúc này, lấy trung tâm quả đấm nàng đánh xuống, không khí ở xung quanh bị đè nén thành một vòng mắt thường có thể thấy được, đem bùn lầy cùng rễ cỏ trên mặt đất đều bị đánh bay lả tả rơi ra ngoài.

Hơn năm thước chống lại tám thước, nàng nhỏ nhắn xinh xắn cùng cá sấu  khổng lồ tạo thành đối lập rõ ràng. Loại tương phản thị giác mãnh liệt này làm mọi người đang quan sát Thủy Nguyệt kính hít vào một hơi lạnh, không nhịn được đưa tay bịt lấy cái mũi của mình, cảm giác toàn bộ quả đấm này là đánh vào trên người mình. Chân thân của tiểu cô nương này, chẳng lẽ là một con khủng long bạo chúa ( haha)? Lúc này thì có trưởng lão nhanh chóng lục lọi tư liệu của nàng, lớn tiếng thì thầm: “Ninh Tiểu Nhàn, phệ yêu đằng, đạo hạnh bảy trăm hai mươi năm.” Mọi người không nhịn được liếc mắt. Đằng yêu có thể có sức mạnh như vậy à, đây không phải là nói láo hay sao?

Chiến đấu tiếp theo, thật ra thì cũng không có gì bất ngờ. Thống lĩnh Loan Ngạc không nhịn được đứng lên nói: “Nàng ta như thế là ăn gian! ta yêu cầu nghiêm tra, sức mạnh của đằng yêu  làm sao có thể so sánh với ngạc tộc?”

Thanh Loan chê cười một tiếng nói: “Nếu đằng yêu ăn gian mà có năng lực khắc chế ngạc tộc, bản thân ta không ngần ngại để cho đằng yêu cả rừng rậm đều ăn gian.” Thu lại nụ cười, lạnh nhạt nói, “Vừa vào bí cảnh, không nói tới sinh tử, đây là quy tắc. Trước khi Ngạc thống lĩnh quyết định phá hỏng quy tắc, hay là hãy thử nghĩ xem sẽ giải quyết hậu quả như thế nào?”

Cái mũ này vừa chụp xuống, thống lĩnh Loan Ngạc quả nhiên không lên tiếng nữa, hiển nhiên cái này hậu quả không có ở trong phạm vi hắn có thể gánh lấy.

Cánh cửa truyền tống của bí cảnh số bốn một lần nữa lại giao động. Bởi vì Ngạc yêu hung ác khát máu. Mỗi lần cánh cửa truyền tống mở ra, cái lôi đài này sẽ thu hút rất nhiều ánh mắt. Tây Nhan đợi chờ ở bên ngoài cũng nín thở theo bản năng, thì ngược lại Thất tử đứng ở bên cạnh hắn dù bận vẫn ung dung huýt sáo một tiếng.

Loại dao động như sóng nước hiện lên, một thân ảnh ngoài dự tính thay thế Ngạc yêu xuất hiện ở trước mặt mọi người. Ninh Tiểu Nhàn đi ra, tay trái cầm ngược bảo kiếm, tay phải tóm lấy phần đuôi của Ngạc yêu, đem con quái thú khổng lồ dữ tợn này ném ra ngoài bí cảnh. Rõ ràng là một con cự thú nặng mấy tấn như vậy mà nàng lại quăng đi không tốn sức chút nào, giống như ném một bao gạo. Ngạc yêu đã sớm tắt thở, khóe miệng chảy máu, lỗ mũi trực tiếp lõm xuống, thoạt nhìn trên người lại không có bất kỳ vết thương nào khác.

Mọi người ở dưới đài đều biến sắc,  Ngạc yêu này, chẳng lẽ là đang sống sờ sờ mà bị đánh chết sao?

Sau khi Ninh Tiểu Nhàn đứng vững liền liếc nhìn Tây Nhan, cười cười, tay nâng kiếm lên, đem đầu Ngạc yêu chém xuống. Chân thân Ngạc yêu có chiều cao phải hơn tám thước, đầu bị một kiếm của nàng chém xuống chiếm gần ba thước chiều dài. Người của nàng cao không tới một thước bảy. Cái đầu này so với nàng còn cao hơn rất nhiều.

Nàng đem đầu Ngạc yêu đang cầm trên tay giống như quả cầu da ném tới trước mặt hắn, “Bịch” một tiếng bắn lên vô số bụi bặm.

“May mắn không làm nhục mệnh.” Nàng lộ ra một hàm răng trắng.

Tây Nhan nặng nề  gật đầu nói: “Sau khi đấu võ, ta và ngươi đi!” Ra lệnh cho tên sai vặt bên cạnh mình đem đầu loan ngạc trên mặt đất nhặt lên, trở về giao nộp cho mẹ.

Nàng từ trong lòng ngực lấy ra chiếc khăn tay trắng như tuyết, đem Răng Nanh hóa thành hình tượng trường kiếm Yêu Sọ tỉ mỉ lau chùi một phen, bảo đảm nó lần nữa trở nên trơn bóng sạch sẽ, lúc này mới đem khăn tay dính máu ném đi. Ném lên trên thi thể cá sấu không đầu khổng lồ

Thất tử từ trên xuống dưới đánh giá nàng mấy lần, không nói một tiếng. Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói: “Thế nào?”

“Vốn cảm giác nữ chủ nhân có chỗ nào đó không giống với lúc trước.” Thất tử nghĩ nửa ngày cũng tìm không ra từ thích hợp để hình dung.

Trường Thiên ở trong Thần ma ngục chớp động hai mắt, cùng Cùng Kỳ liếc mắt nhìn nhau. Ninh Tiểu Nhàn tu hành chính là yêu pháp, mặc dù bản tính thiện lương, nhưng không thể tránh khỏi bị công pháp ảnh hưởng. Cộng thêm gần đây lại đang toàn lực dồn nén thần lực tinh thuần, tâm tình trong lúc vô tình cũng sẽ nghiêng về táo bạo cùng thị huyết, giống như những yêu quái khác vậy. Hơn nữa nàng ở trong Ẩn Lưu lần đầu tiên làm xong việc chém giết của cuộc đời này, nếu nói vạn sự khởi đầu nan, sau khi vượt qua cánh cửa này. Sau này tất nhiên sẽ thay đổi nhiều lắm.

Nhưng mà Trường Thiên cũng không  định  đem những thứ này nói cho nàng biết. Chung sống lâu như vậy, hắn đã sớm phát hiện trong nội tâm nàng còn ẩn sâu quan niệm của thế giới khác. Song ở nơi thế đạo hiểm ác này, hắn cho rằng tính cách của nàng có thể thay đổi, thật ra lại là chuyện tốt.

Trận chiến cùng Ngạc yêu này, là sau khi Răng Nanh hấp thu thần kiếm Yêu Sọ, lần đầu dùng dao mổ trâu cắt tiết gà. Răng nanh theo ý muốn của nàng biến thành hình dạng Yêu Sọ, thanh kiếm này thiết kế chu đáo, phía sau chuôi kiếm có mấy cơ quan, có thể để cho chủ nhân thả ra máu tươi của nhiều yêu quái khác nhau. Lúc chiến đấu, cần thiên phú của loài yêu quái nào, chỉ cần đem cơ quan mở ra, nhấn cho máu bắn ra là được.

Nàng mới vừa thí nghiệm, chính là “Cự Xà lực” của Trường Thiên, cái thiên phú này nghĩa đen cũng không phức tạp chút nào, tức là đem sức mạnh của bản thân nàng phóng đại mười lăm lần. Trải qua Trường Thiên cân đo tính toán, đến Vạn Tượng kỳ Đại viên mãn, sau khi tinh chế thần lực, lực đạo lớn nhất của hai cánh tay Ninh Tiểu Nhàn đã có thể đạt tới hơn một vạn sáu ngàn cân. Phải biết rằng lực đạo như vậy, đã làm rất nhiều yêu quái khó khăn ngắm nhìn bóng lưng. Như vậy, sau khi thêm được “Cự Xà lực”, nàng có thể ở trong nháy mắt bộc phát sức mạnh đạt đến hai mươi bốn nghìn cân!

Ngạc yêu chỉ nặng năm tấn, nàng lại đánh ra một quyền sức lực như thế, đem cái mũi của nó hoàn toàn đập nát không nói, cũng thuận thế đem hàm trên của nó đánh nát bấy. Thật ra thì đối thủ xui xẻo này của nàng một thân lân giáp còn dầy hơn đá cứng, nếu những chỗ khác bị đánh, có lẽ sẽ không bị thương nặng như vậy. Nhưng lỗ mũi đối với các loại yêu quái nào cũng đều là nhược điểm.

Mới vừa rồi một quyền kia đem Ngạc yêu đánh ngã, thật ra thì chính nàng cũng giật mình, không ngờ đến mình cũng có một ngày biến thân thành supergirl.”Cái này vẫn còn nữa.” Người khác ở Thần Ma trong ngục lành lạnh nói, “Thiên phú ‘ Cự Xà lực ” đã làm tăng thêm sức lực bản thể của nàng, cho nên sau khi nàng ăn Long Tượng quả, sức mạnh của nàng sẽ càng thêm kinh người”.

Lúc này, nàng mới hiểu rõ được bản năng thiên phú của Trường Thiên  đáng sợ đến cỡ nào, lấy lực lượng chân thân của chàng, sau khi phóng đại mười lăm lần …xin lỗi nàng học toán quá kém, không chắc chắn được. Hơn nữa sức lực như vậy là bẩm sinh, không đầu cơ trục lợi giống nàng, phải nắm giữ Yêu Sọ trong tay mới có được.

Sau nửa canh giờ, nàng mở mắt ra, ôm kiếm lên. Trọng tài trưởng lão thấy vậy nhìn dưới đài nói: “Thời gian lôi đài số bốn nghỉ ngơi đã hết, khiêu chiến bắt đầu đếm ngược!”

Kế tiếp khiêu chiến, tiến hành được vừa nhanh lại thuận lợi. Đầu tiên vì nàng đánh chết Ngạc yêu chấn nhiếp, yêu quái lên đài không  tích cực lắm, chẳng qua nàng rất nhanh liền phát hiện, đại khái là nàng lớn lên quá mức vô hại, bản tính cũng không có hung tàn như Ngạc yêu, cho nên hai ba canh giờ sau, yêu quái  tìm tới lôi đài số bốn càng ngày càng nhiều. Cứ theo đà này, đến buổi tối ngày cuối cùng, nàng đều không được thanh nhàn.

“Nàng xuất thủ quá ôn hòa  rồi, người khiêu chiến trả quá nhỏ, nên cứ vui vẻ lên đài.” Trường Thiên lười biếng nói, “Đối với bọn họ, phải hạ thủ độc ác tàn nhẫn một chút. Nàng xem chung quanh lôi đài một chút.” Sau khi được Trường Thiên nhắc nhở, nàng mới bắt đầu chú ý chung quanh mấy cái lôi đài khác, quả nhiên người bị ném căn bản thân đều chịu trọng thương, có thể thấy được yêu quái đối với việc trông giữ lôi đài đã có rất nhiều kinh nghiệm, khó trách có nhiều người nghĩ nàng là tay mơ muốn tới bắt nạt nàng.

Quả nhiên người hiền sẽ bị bắt nạt.

“Đây chính là các người ép ta.” Nàng từ trong lỗ mũi hung hăng hừ một tiếng, tác phong đại biến, trực tiếp cắt đứt tứ chi con yêu báo trước mặt này.

Hết người này tới người khác tới khiêu chiến, hưởng thụ đãi ngộ sương sống bị bẻ gãy thành ba bốn đoạn. Tất nhiên yêu quái thể chất mạnh mẽ, hẳn không chết được, nhưng ở trên giường tê liệt hơn một tháng cũng không thể tránh khỏi.

Nàng hiểu cao tầng Ẩn Lưu đang thông qua Thủy Nguyệt kính quan sát đài chủ, cho nên nàng vận dụng thần thông có hạn. Song nhìn nàng hạ thủ càng ngày càng độc ác, vốn rất nhiều yêu quái vây quanh lôi đài số bốn muốn thử sức, lập tức liền bỏ đi ý nghĩ lên đài. Nàng rốt cục có nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi.

Nàng còn chưa ổn định hô hấp, liền ngồi xuống lợi dụng thời gian có hạn cố hết sức điều tức, cố gắng đem cảm giác muốn nhanh chóng giết chóc ném ra sau gáy, tự tay bóp gãy xương sống địch nhân làm cho nó giống như pháo nổ tung, trong khoảnh khắc đó thế mà lại khiến nàng hưng phấn và cảm giác sung sướng thoải mái. Mà loại cảm giác muốn nhanh chóng giết chóc chính là nguyên nhân trọng yếu khiến cho Ngạc yêu có chiều hướng đại khai sát giới.

Đồ Tẫn vừa mới đi vào tầng dưới cùng cười với Trường Thiên nói: “Nữ chủ nhân rốt cục cũng học được bài học quý giá.” Người phía sau không nói gì chỉ gật gật đầu.

Đối với  Ninh Tiểu Nhàn cùng những người thủ lôi đài khác mà nói, thời gian hiển nhiên trôi qua rất chậm. Nhịn đến lúc xế chiều ngày thứ ba, ngay cả nàng cũng cảm thấy có chút tê dại, thậm chí có một chút khống chế không được lực đạo. May là trước đây có tính trước, đem thần lực cố gắng hết sức đè nén, giờ đã đến lúc sử dụng, hơn nữa thay đổi theo thời gian, yêu quái lên đài cũng càng ngày càng mạnh, có mấy người có phương thức chiến đấu rất tài tình, chiến thuật mê hoặc kẻ địch sắc bén, khiến Trường Thiên lên tiếng khen ngợi, có thể thấy được nàng ứng phó càng ngày càng cực khổ, cũng sinh ra ảo giác cuộc tranh tài này là vô tận vô cùng.

Hết lần này tới lần khác nàng vẫn không thể lộ ra nửa điểm mỏi mệt, nếu không người khiêu chiến vây quanh ở các đại lôi đài chung quanh, sẽ giống như cá mập ngửi thấy mùi máu bơi tới tìm nàng gây phiền phức.

Lúc này nàng hoàn toàn nhìn ra ” Xa luân chiến” Ẩn Lưu an bài ra, hẳn là muốn áp bách đài chủ phải đem khả năng tiềm tàng cuối cùng sử dụng, ở trong chiến đấu tàn khốc mài giũa tâm chí cùng kỹ xảo bản thân mình.

Ở trong chiến đấu chẳng phân biệt được ngày đêm này, nàng nhanh chóng trưởng thành, thậm chí học được cách trì hoãn thời gian hợp lý, cùng vài đối thủ không quá cường đại chào hỏi nhiều một chút để ngăn cản bước chân của những kẻ khiêu chiến khác.

Trong lúc này, nàng tất nhiên là không rảnh đi quan sát tình hình thực tế những lôi đài cao cấp hơn rồi, chỉ có thể nghe Thất Tử hưng phấn mà kể lể: “Rất đẹp mắt, mấy Đại yêu quá Đại Thừa kỳ đánh nhau cực kỳ hung ác”.