Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 5 - Chương 583: Quyên Nương trả thù




Edit: Duong Thuy

Beta: Tiểu Tuyền

Vô luận là Kim Mãn Ý hay là Mịch La, hành sự đều có nguyên nhân của mình, nàng cũng sâu sắc đồng tình Kim Vô Hoạn, nhưng mà cái này còn không đủ để khiến nàng khai ra Mịch La.

Nàng cũng biết, Kim Vô Hoạn  là một người thông minh, vì vậy nàng và Kim Mãn Ý đối thoại một chữ cũng không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không Kim Vô Hoạn chỉ bằng vài câu đối thoại là có thể suy đoán ra hung thủ đích thực.

Cho nên nàng khẽ thở dài một hơi nói:” Kim đại tiểu thư ngày hôm trước tìm tới ta, chẳng qua là hai chuyện, thứ nhất là tìm mua một viên Phản Nhan Đan, thứ hai  là  muốn mời ta ba tháng sau đi tham gia hôn sự của nàng và Mịch La mà thôi”

Kim Vô Hoạn vẻ mặt cứng lại nói:” Ah? Xin lắng tai nghe”

Ninh Tiểu Nhàn nói:” Kim chưởng môn phải biết thọ lễ ta đưa cho Kính Hải Vương Phủ có một viên chính là Phản Nhan Đan chứ?” Nàng thấy Kim Vô Hoạn gật đầu liền nói tiếp” ngày hôm trước Kim tiểu thư đến Kinh Đô đã tới tìm ta, muốn lấy hai trăm ngàn linh thạch để mua một viên Phản Nhan Đan. Ta cũng tò mò, nàng tuổi còn trẻ lại có mỹ mạo như vậy, Phản Nhan Đan mua để lại cho người nào. Nghe giọng của nàng, dường như muốn đưa người khác dùng. Chẳng qua thuốc này số lượng quá mức ít ỏi, nên ta đã từ chối”

“Nàng cũng nhắc tới hôn sự  ba tháng sau, thuận tiện đưa cái này”Nàng sờ tay vào ngực, lấy ra một phần thiệp cưới đỏ chót mạ vàng. Cái này là thiệp cưới lúc nàng vừa mới tới Kinh Đô, Mịch La sai người đưa tới, bây giờ vừa lúc đem ra gạt người khác.

Vật thật mà người đưa thì không phải. Kim Vô Hoạn chứng kiến thiệp cưới, thần trí có vài phần ngẩn ngơ, nhưng lập tức liền phục hồi tinh thần lại nghiêm mặt nói:”Tiểu nữ tìm ngươi chỉ có hai chuyện này?”

Ninh Tiểu Nhàn nhún vai nói:”Thời gian chỉ chừng một khắc đồng hồ, có thể nói bao nhiêu lời chứ?” Nàng ho nhẹ một tiếng:”Huống hồ, ngươi nên biết ta và nàng cũng không hòa hợp, nàng sẽ không ở chỗ ta lâu…’

Kim Vô Hoạn nhìn nàng một cái. Hai cô con gái đều không thích vị trưởng lão Ẩn lưu này, trong ngày thường không ít oán giận, hắn làm phụ thân đương nhiên biết. Nhưng một chút ít mâu thuẫn cũng không đủ để cho nữ nhân này đối với Kim Mãn Ý hạ xác thủ a, trừ phi…

Hắn lại hỏi một lần:”Thật không có khác?” Ninh Tiểu Nhàn như chém đinh chặt sắt nói:”Không có những thứ khác”

Kim Vô Hoạn đứng lên nhìn thật sâu nàng một cái rồi nói:”Tốt, Kim mỗ tin vào Ninh trưởng lão. Vậy thì không quấy rầy nữa, cáo từ”

Ninh Tiểu Nhàn đưa hắn  ra cửa khách sạn, liền chậm rãi quay người đi trở về.

Thất Tử đứng ở sau lưng nàng, không nhịn được nói:”Lão đầu tử này hùng hổ mà đến, lẽ nào lại tin tưởng ngài và Kim Mãn Ý không có gì?”

“Chưa chắc”Nàng lắc đầu”Nhưng đáy lòng của hắn nhất định cho rằng ta nhất định có liên quan đến cái chết của Kim Mãn Ý, chí ít, ta cũng là một phần nội tình.” Nàng thở một hơi dài, Kim Vô Hoạn tới cửa quá mức đột ngột, trong lúc vội vàng nàng không nghĩ ra được cách tốt. Lời nói mới vừa rồi của nàng, ba phần là thật bảy phần là giả. Bởi vì trong khi nói dối luôn luôn bao hàm một phần sự thực, lúc này mới nghe giống như nói thật. Nàng không nói Kim Mãn Ý muốn mua Phản Nhan Đan đưa người nào, liền để cho Kim Vô Hoạn tự động động não. Bởi vì nàng biết tu vi của phu nhân Kim Vô Hoạn không tinh thâm, bộ dạng hiện tại cũng đã khoản bốn mươi tuổi, ngược lại tuổi này dùng có hiệu quả tốt hơn.

Thất Tử nói “Như vậy ngài đã thuyết phục được hắn?”

Ninh Tiểu Nhàn nhẹ cắn môi “Không phải. Kim chưởng môn quyết sẽ không dễ tin người khác nói, coi như ta nói như vậy, hắn cũng chỉ sẽ tin ta ba phần mà thôi. Nếu ta là hắn cũng sẽ như vậy. Dù sao điều tra việc này cũng không tìm được chứng cứ”

Thất Tử:”….?’

Nàng ngưng mắt nhìn cành hoa mai bị tuyết trắng đè cong ngoài cửa sổ rầu rĩ nói:” Không sao cả, dù hắn cho rằng ta khả nghi, cũng không làm khó dễ ta được. Điều tra không ra chứng cứ, hắn có hoài nghi ta cũng không thể trực tiếp khai chiến với ta. Quyên Nương đúng thật là thủ đoạn. Cho dù chết cũng muốn khiến ta nghẹn một hơi”

Nàng nhẹ nhàng nói:”Thất Tử, đã nhiều ngày qua trong lòng ta vẫn không yên tĩnh. Luôn cảm thấy tựa hồ có chuyện quan trọng sẽ xảy ra nhưng trước sau vẫn không có manh mối”

Thất Tử không biết phải tiếp lời như thế nào, không thể làm gì khác hơn là gãi đầu một cái nói: Cái này chờ Trường Thiên đại nhân trở về là tốt rồi. Nhất định là ngài quá nhớ đại nhân.”

Nàng khẽ ừ:”Có thể a”

Đi ra một đoạn, sắc mặt Kim Vô Hoạn vẫn là xanh trắng một mảnh. Một đám theo phía sau câm như hến, thân tín bên người hắn nhịn không được hỏi:”Lão gia, Ninh trưởng lão có nói ra đầu mối hữu dụng gì không?” Tế Thế Lâu là tiên phái cũng là thế gia, thân tín đi cùng Kim Vô Hoạn đều gọi hắn là”Lão gia”

Kim Vô Hoạn cười lạnh nói:”Đầu mối hữu dụng, ta xem hiềm nghi của nàng ta cũng rất lớn đó”

Thân tín này lấy làm kinh hãi nói:”Ngài là nói, nàng giết Đại tiểu thư sao?”

Kim Vô Hoạn chậm rãi lắc đầu:”Chưa chắc. Nhưng lời nàng nói đều hời hợt, sợ rằng từ đầu tới đuôi không có mấy chữ là thật. Ha ha, nói tiểu nữ tìm nàng mua Phản Nhan Đan, lý do này cũng được, tu vi của mẫu thân con bé quá kém, bây giờ quả thật cần loại linh đan này. Nhưng nếu có lòng này, vì sao không hỏi mua lúc ở Kính Hải Vương Phủ, ngược lại là sớm không mua muộn không mua, hết lần này tới lần khác trước khi chết mới tìm nàng?”

Hắn thở dài một tiếng nói: “Dù sao Mãn Ý cũng đã đi, nội dung cuộc gặp mặt đó không có người thứ ba biết, nàng ta thích nói sao cũng được”

Thân tín này trong mắt cũng thấy ẩn hiện nước mắt:”Ninh trưởng lão là người  cuối cùng thấy Đại tiểu thư, chuyện này nhất định không có đơn giản như vậy”

Kim Vô Hoạn hừ nhẹ nói:”Ừ, nếu không phải nàng giết Mãn Ý, thì cũng biết chút ít nội tình, đang bao che cho người nào đó”

“Lão gia, ta bỗng nhiên nhớ lại một chuyện”Thân tín này nói nhỏ”Linh trà ở Nam Chiêm bộ châu không phải đều do một nhà Ẩn Lưu cung ứng sao? Nhưng linh trà này xuất hiện sớm nhất là ở Nham Thành. Ta nhớ, lúc ấy Phủ Phụng Thiên phái người đầu tiên ra ngoài truy tầm linh trà, chính là công tử Mịch La. Giữa hai người này chẳng lẽ có liên hệ gì?”

Cước bộ của Kim Vô Hoạn nhất thời dừng lại

Bị một nhắc nhở như vậy, những suy nghĩ trong lòng hắn quay nhanh như điện, trong nháy mắt có thật nhiều manh mối liên hệ chặt chẽ với nhau.

Nham Thành là nơi đầu tiên lấy ra hạt giống linh trà, Mịch La truy tìm tung tích linh trà kết quả không giải quyết được gì, ước chừng ở hơn nửa năm trước Ẩn lưu bắt đầu độc nhất vô nhị độc quyền tiêu thụ linh trà, mà Ninh Tiểu Nhàn là trưởng lão Ẩn lưu… Hắn đối với con rể tương lai của mình cũng có vài phần thấu hiểu, biết hắn kiên quyết không phải là người nửa chừng bỏ dở, như vậy là nguyên nhân gì để cho hắn buông tha điều tra?

Lúc ở Kính Hải Vương Phủ khi hắn nhìn thấy Ninh Tiểu Nhàn cũng đã hạ lệnh điều tra bối cảnh  cô gái này, kết quả manh mối lấy được cũng hoàn toàn mơ hồ, nàng giống như ngang trời xuất hiện ở giữa Ẩn lưu. Dưới tình huống bình thường, người sống sẽ để lại rất nhiều đầu mối, người có lòng có thể tự truy tra được, trừ phi…. Trừ phi có người thay nàng  lau sạch dấu vết.

Trong số người hắn quen biết, có thể dễ dàng hoàn thành chuyện này chính là – – Mịch La!

Mạng lưới tình báo của Phủ Phụng Thiên vô cùng cường đại, có thể dễ dàng tìm hiểu bí mật của người khác. Mà mặt khác, hắn muốn xóa đi tung tích một người, lại càng dễ dàng

Ở trong nháy mắt này, cuối cùng đoàn len suy đoán rối rằm phức tạp hắn chộp trúng được đầu sợi len vô cùng rõ ràng, chính là: quan hệ của Mịch La và Ninh Tiểu Nhàn đã sớm không thể dùng tầm thường để so sánh. Nói không chừng, nói không chừng hai người đã quen biết ở Nham Thành, sau đó vẫn liên hệ với nhau?

Hắn lập tức lại nghĩ đến Mịch La đối với Kim Mãn Ý ôn hòa, rồi lại có thái độ khách khí, nghĩ đến Kim Mãn Ý chán ghét Ninh Tiểu Nhàn, trong lòng đột nhiên liền có một cơn giận hừng hực:”Chẳng lẽ, Chẳng lẽ là hai người này đã sớm tâm ý tương giao rồi cho nên Mãn Ý mới chán ghét nàng ta như thế? Mắt thấy thời gian đại hôn của Mịch La sắp đến mà hai người này lại không muốn thối hôn, không muốn mất sự chống đỡ của Tế Thế Lâu dành cho Phủ Phụng Thiên, Vì vậy giết chết nữ nhi của ta”

“Nếu như vậy đúng là giỏi tính toán, giỏi tính toán”

Bộ ngực hắn phập phồng bất định, một luồng thô bạo xoay quanh không đi. Thân là người chưởng quản Tế Thế Lâu, lý trí của hắn rõ ràng nhắc nhở hắn chuyện này như hoa trong gương, trăng trong nước, chẳng qua là một phán đoán, là một suy đoán, Tế Thế Lâu hoành hành nhiều năm, cũng đã gây thù hằn vô số, nói không chừng là người bên ngoài hạ thủ ám toán nữ nhi của hắn.

Những thứ này hắn đều biết, đều biết nhưng ý nghĩ này nảy mầm trong lòng liền tựa như độc thảo sinh sôi vô hạn, làm cho hắn nhịn không được mà suy đoán, nhịn không được liền nổi giận hơn!

Thân tín kia chỉ điểm một câu như vậy, liền thấy ánh mắt lão gia lộ ra ánh sáng tàn bạo, vội vàng nói:”Lão gia, xin bớt giận! Đây bất quá là tiểu nhân suy đoán mà thôi, có thể không phải thật…”

Kim Vô Hoạn mặt âm trầm nói:”Suy đoán thật tốt, tốt “Nhìn hắn một cái nói “Hạ lệnh, tra rõ quan hệ  Ninh Tiểu Nhàn cùng Mịch La, ta ngược lại muốn nhìn một chút, hành tung của hai người này rốt cuộc có bao nhiêu khả nghi”Ngừng lại một chút, giọng nói chuyển bi thương:”Ngươi ở lại đi, để lão Lưu thay ngươi tiễn tiểu thư trở về… Trở về bên người mẹ ruột của nàng ” giọng nói nghẹn ngào, hầu như nhả không ra chữ.

Hắn là đại tu sĩ tu vi tinh thâm, về già có thể được hai đứa con đã vô cùng không dễ dàng, vì vậy luôn luôn coi hai cô con gái như châu ngọc. Hắn thấy hai nữ nhi bảo bối cho dù nuông chiều một chút thì có cái gì quá đáng, nữ nhi gia không phải là để nuông chiều sao? Hung thủ âm độc như vậy, động vào nữ nhi bảo bối của hắn, đó chính là động nghịch lân, thù này không báo, hắn thề không bỏ qua!

Thân tín khom người, đáp nói “Dạ” trong hai mắt rũ xuống lại có ánh sáng chớp động.

######

Khuya hôm đó, thân tín này mới từ bên ngoài trở về khách sạn trong nội thành Kinh Đô

Khoảng chừng gần nửa khắc đồng hồ sau, hai mật báo liền bỏ vào trên bàn Kim Vô Hoạn.

Kim Vô Hoạn cầm lên nhìn hai lần, sắc mặt ngay lập tức sẽ thay đổi.

Đệ nhất mật báo viết chính là một đoạn thời gian trước ôn dịch tàn sát bừa bãi ở Nam Chiêm bộ châu, may được Ninh Tiểu Nhàn nghiên cứu ra giải dược chân chính, lúc này mới cứu sống vô số người. Nhưng mà mang giải dược truyền bá cho toàn bộ đại lục phía Đông cùng nam bộ lại là Phủ Phụng Thiên.