Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 5 - Chương 264: Ngự thần hỏa, gấp rút thành đan




Trường Thiên cũng không phải hành động mơ hồ tùy hứng, có lẽ nàng đối với sự bao bọc của hắn vô cùng tín nhiệm. Thế nhưng vì cái gì mà hôm nay nàng cảm thấy hắn có ý muốn trả thù thế? Nàng nghĩ như vậy, hỏa diễm trong lò liền có chút ỉu xìu.Trường Thiên phẫn nộ quát: “Tập trung, nàng muốn cho hai mươi vạn linh thạch thành nước dội lá khoai sao?”

Nàng lại càng hoảng sợ, tranh thủ thời gian thu liễm tâm thần, đưa bàn tay đặt lên trên lò đan. Đan hỏa của nàng còn quá nhỏ, nàng cần thời thời khắc khắc vận chuyển thần lực đến chất dẫn cháy. Sau này tu vi của nàng tăng trưởng, có thể bỏ đi những bước rườm rà này. Giống như Trường Thiên, mặc dù là luyện chế thần đan,cũng chỉ cần đánh ra một cái đan hỏa tiến vào hỏa lô, sau đó là nhàn nhã đọc sách uống trà, còn lại tất nhiên đan hỏa màu xanh sẽ thay hắn hoàn thành.

Nàng nghĩ, cái này có lẽ được gọi là đại đạo chí giản? Khi tu vi đến độ cao thâm, thì làm cái gì cũng đơn giản tiện lợi?

May mắn là dù Tiểu Hỏa của nàng lớn lên có bộ dáng thiếu dinh dưỡng, nhưng vẫn mang nội tình của Thần hỏa màu xanh, lò đan rất nhanh bị cháy sạch,toàn thân phát ra ánh sáng hồng, kêu ra một tiếng như cực kỳ thoải mái.

Nàng không chần chờ nữa, đem dược liệu theo thứ tự cùng phần trăm ném vào lò đan. Luyện chế Hoá Thần đan cần tám mươi mốt vị dược liệu, mỗi một loại nhập lò đều có thời gian và hỏa hầu được quy đinh nghiêm chỉnh, không được phép có một chút sai lầm, nếu không thì chắc chắn sẽ phải luyện lại.

Thần thức của nàng lan tràn tiến vào trong lò đan, kiểm tra biến hóa bên trong, làm như vậy cực kỳ hao tốn tâm lực. Nhưng may mắn, hôm nay nàng đánh bậy đánh bạ mà không ngờ đem “Thấy mầm biết cây” tu luyện có chút cảnh giới.

Ngoại trừ ‘Chân Nhất bí quyết’ Trường Thiên truyền thụ cho nàng “ Thấy mầm biết cây” là hạng nhất. “Thuật pháp vận dụng chỉ là tiểu đạo, người ta nói rằng: Đại đạo ba vạn, trăm sông đổ về một biển. Ta truyền cho nàng biết bản lĩnh Thấy mầm biết cây là có thể chứng minh được thuật của thần đại đạo.”

Đương nhiên cái này nghe thì cũng huyễn hoặc khó hiểu. Nó không có pháp ấn cụ thể, thậm chí cũng không có nói cụ thể trường hợp vận dụng thuật pháp, chỉ nói nghiên cứu cái nhỏ nhặt, râu ria để biết toàn cục. Đơn giản mà nói, cái này là để cho nàng dựa theo ý nghĩa bên trong của vạn vật để tìm ra quy luật, pháp tắc, nhược điểm, thậm chí là tìm ra “Đạo”

Từ khi nàng hiểu được tâm pháp . Ngày qua ngày phỏng đoán, cuối cùng cũng rút ra được cái kết luận: loại tâm pháp này phần lớn là dựa vào cảm ngộ, cơ duyên và tâm tình, không liên quan gì đến cần cù … nói trắng ra đây giống như “ Độc Hồ Cửu Kiếm” phiên bản Dị Giới. Đại khái là không có kiếm thức mà chỉ có kiếm ý.

Trương thiên dĩ nhiên cũng truyền thụ cho nàng không ít bản lãnh và thuật pháp nhưng tâm pháp chủ đạo thì chỉ có một. Nàng cũng hiểu được, hắn để cho nàng luyện Hóa Thần Đan, phần lớn là muốn nàng củng cố cảnh giới, đem Thấy mầm biết cây vận dụng vào luyện đan.

Luyện một quả Hóa Thần Đan tốn ít nhất là ba canh giờ, sáu tiếng thời gian làm việc. Nàng đã luyện đến vị dược liệu thứ sáu mươi sáu rồi, mọi sự đều thuận lợi.Trong lò không có dị biến, mỗi vị dược liệu đều ở trạng thái thích hợp nhất, đan hỏa của nàng cũng rất ổn định, rất tràn đầy.

Trên mặt Ninh Tiểu Nhàn lộ ra khổ sở, thần lực còn tồn trong nội đan không đủ rồi. Nhìn tốc độ hao tổn trước mắt, khi ném dược liệu thứ bảy mươi bảy vào thì thần lực của nàng cũng cạn kiệt và thất bại trong gang tấc. Cả một lò linh dược sẽ hóa thành cặn bã.

Đừng cho rằng nàng đã rất gần thành công. Bởi vì có cái gọi là người đi trăm dặm chỉ được chín mươi chín bước rưỡi, đa số đan sư đều luyện đến thời điểm mấu chốt này thì thất bại. Luyện chế Hóa Thần đan cần điều khiển tinh tế và quá nhiều linh lực, thần thức cũng tiêu hao quá lớn, thường thường tới bước này thì liền không thể tiếp tục được nữa, chỉ có thể ngồi ngậm quả đắng.

Nàng đem ánh mắt cầu trợ nhìn về phía Trường Thiên. Hiện tại biện pháp tốt nhất là phục dụng một viên Bổ Linh Hoàn. Rất nhiều tu sĩ trong tình huống linh lực không đủ đều nuốt vào loại dược hoàn dùng bổ sung linh lực này. Nhưng mà Trường Thiên chưa bao giờ cho phép nàng làm như vậy, bởi vì sau khi sử dụng bổ linh hoàn thì thân thể nàng sẽ có tổn thương, hắn muốn nàng sử dụng tối đa khả năng của mình mà không dùng đến đan dược.

“Mơ tưởng”Hắn không nhìn nàng nhưng lại biết nàng đang suy nghĩ gì, “Cẩn thận mà vận dụng bản lãnh của nàng.Ta đã tính toán qua, dùng thần lực của nàng, hoàn toàn có thể chèo chống đến lúc đan dược được luyện thành. Nếu như kiên trì không được thì do lỗi ở bản thân nàng.”

Nàng khẽ thở dài một hơi, biết được là đừng mơ được bất cứ sự trợ giúp nào của hắn, vì vậy nàng một lần nữa nhắm mắt, thần thức trầm xuống, tinh tế nghiên cứu tất cả trạng thái của các loại dược liệu, rồi chia ra từng nhóm theo nhiệt độ nóng chảy, theo những loại dược liệu hỗ trợ nhau , rồi một lần nữa chờ thời cơ nhập dược liệu vào lò…

Nàng bắt buộc mình phải chính xác như cái máy tính, nàng muốn tận dụng từng giọt thần lực, không được phép nửa điểm lãng phí.

Ninh Tiểu Nhàn đạt đến trạng thái khuếch đại thần thức, nàng phảng phất như dung thân vào trong lò, nơi các loại linh dược va chạm cùng nhau phản ứng. Nàng có thể nhìn thấy mỗi loại dược liệu biến thành tro, chỉ có những linh túy được lấy ra, cùng với các linh túy khác kết hợp chặt chẽ với nhau.

Nàng đặt bàn tay lên trên lò đan, điều chỉnh thần lực phát ra từng chút  một, toàn tâm toàn ý mà nuôi dưỡng đan hỏa đang nẩy lên, khiến nó duy trì chính xác hỏa hầu tốt nhất. Đây là chuyện muôn vàn khó khăn, bởi vì thời khắc này cùng nháy mắt tiếp theo hỏa hầu của đan hỏa có thể kém mấy phần.

Bởi vì thần thức tiêu hao quá lớn, sắc mặt nàng ngày càng trở nên tái nhợt, trên trán và sau lưng mồ hôi chảy xuống ròng ròng ….nàng không nhớ nổi mình chảy mồ hôi từ lúc nào. Nhưng bây giờ, nàng điều động tất cả năng lượng mà mình sở hữu đi luyện chế đan dược, không để dư một phần để bảo vệ thân thể.

Không biết từ lúc nào,Trường Thiên cũng để chén trà xuống, lẳng lặng nhìn cử động của nàng.

Một vị thuốc cuối cùng bỏ vào trong miệng Cùng Kỳ chính là Xà Thiệt thỏa. Đến đây, chín chín tám mươi mốt vị thuốc rốt cục cũng nhập lò. Chỉ cần chống cự qua thời khắc cuối cùng này, nàng sẽ thành công lui thân.

Ninh Tiểu Nhàn không dám có chút thư giãn.Trong lò lá Xà Thiệt thảo chỉ kịp kêu lên hai tiếng “chizz chizz” liền bị ép thành linh túy.Tám mươi mốt loại linh túy màu sắc khác nhau, ở trong lò đan nho nhỏ truy đuổi lẫn nhau,cùng nhau trơi đùa, khi chạm vào nhau thì nhẹ nhàng dung hợp thành một giọt linh dịch. Tại lúc linh túy ghép thành từng đôi, nàng không dám có chút chủ quan, chỉ cần có hai đạo linh túy phối hợp sai lầm hoặc không đúng trình tự thì gần ba  canh giờ của nàng coi như đem nước đổ về biển Đông.

Trong lò đan như mùa hè chợt nổi lên mưa nhỏ, linh túy chậm rãi dung thành chất lỏng, dường như có linh tính, nó tràn ra ở đáy lò rồi chậm rãi dung lại với nhau. Ở đáy lò xuất hiện chất lỏng màu vàng kim, đến lúc này thì quá trình hóa dịch của tám mươi mốt đạo linh túy đã hoàn thành.

Thân thể vốn ngồi thẳng tắp của Ninh Tiểu Nhàn đã lung lay sắp đổ, đã đến tình trạng cạn kiệt sức lực.Nhưng nàng không cảm thụ được thân thể truyền đến đau đớn. Ở trong hoàn cảnh cực hạn, Thấy Mầm Biết Cây không cần bị thúc dục, đã không ngừng tự vân chuyển, đem thần lực, chuyển động của đan hỏa điều tiết đến cực hạn, mọi biến hóa dù là nhỏ bé ở trong lò cũng đều thu vào trong mắt của nàng, thậm chí là từng phần tử kết cấu trong linh dịch. Nàng tin tưởng, cho dù làm lại một lần nữa, nàng cũng không có khả năng siêu việt và hoàn mỹ như lần này.

Dưới sự thiêu đốt của đan hỏa, linh dịch màu vàng chậm rãi co rú lại, quá trình chiết xuất này thật chậm, cơ hồ muốn hao hết một chút tinh lực cuối cùng của nàng. May mắn tại thời điểm một giọt thần lực cuối cùng hao hết thì linh dịch cũng biến thành hai viên đan dược tròn vo.

Hóa Thần đan, luyện thành!

Nàng đờ đẫn mà thu hồi bàn tay đặt trên lò đan, mỏi mệt lúc này mới ùn ùn kéo đến, không những thân thể mà cả thần hồn của nàng cũng truyền đến từng trận đau nhức. Đây là kết quả mà nàng tiêu hao thần lực, tiêu hao thân thể, thậm chí là tiêu hao sinh mệnh mà có.

Ngay cả khí lực đứng lên nàng cũng không có.

Trong lò truyền đến âm thanh đinh đinh đang đang, Hóa Thần đan mới luyện thành không chịu cô đơn mà va chạm vách lò, muốn bay ra ngoài Cùng kỳ nghe tiếng đành phải mở nóc ra, đan dược vàng óng rực rỡ từ đó bay ra, nhanh chóng chạy trốn mọi nơi để khỏi chết.

Viên đan dược chết tiệt này, thiếu chút nữa là đem nàng chơi chết rồi.Ninh Tiểu Nhàn mặc kệ nó, Trường Thiên ngại nó ồn ào, giơ tay lên khẽ vẫy liền đem nó trói xuống dưới, ngoan ngoãn rút vào trong hộp ngọc đã chuẩn bị tốt. Hóa Thần đan giá trị tám mươi vạn linh thạch, thật sự đã được nàng luyện thành, hơn nữa còn là một lò ra hai viên.

Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy, cả người của mình đều bị lấy hết sức rồi. Nàng nghỉ trong chốc lát mới miễn cưỡng bò lên, theo chỉ thị của Trường Thiên tiến vào trong Hóa Yêu Tuyền. Hắn không phải ngược đãi nàng, mà từ khi Ninh Tiểu Nhàn bước vào giai đoạn Đại Thành trung kỳ, vào lúc khô kiệt thần lực mà tiến vào Hóa Yêu Tuyền thì hiệu quả đặc biệt tốt.

Thần lực vô chủ vô cùng cuồng bạo trong Hóa Yêu Tuyền gầm thét mà nhảy vào kinh mạch của nàng, lại không biết rằng nàng đã thiết lập bẫy rập chờ chúng ở chỗ này. Tốc độ vận hành của Chân Nhất bí quyết cùng tâm pháp Thấy Mầm Biết Cây chậm lại, đem những thần lực này trói lại, chế phục đem đến chỗ trống trong nội đan.

Mặc dù là thần lực vô chủ nhập vào cơ thể không ngớt như thói quen, nhưng cảm giác nội đan tràn đầy thực tốt, tựa như đói bụng mười ngày đột nhiên được ăn cơm nóng, món ăn nóng, còn có một chén lớn vây cá, súp có thể ấm dạ dày. Nàng chợt cảm thấy giá trị hanh phúc bao phủ.

Thần hồn của nàng mệt mỏi,thần lực cũng không có cách nào đền bù, nhưng thời khắc trước mắt vô cùng quan trọng, nàng phải cố nén cảm giác không khỏe, trước đem bài học hôm nay làm xong rồi tính sau.

Một canh giờ gian nan rốt cục đã xong, nàng lại kiên trì thêm thời gian uống cạn một chun trà, mới quay người trong cảm giác kinh mạch muốn nổ tung.

“Nàng đi đâu?”sau lưng truyền đến âm thanh của Trương Thiên.

“Đi vào phòng tắm rửa sau đó nghỉ ngơi.”Trong tiếng nói của nàng mang theo hai phần mơ hồ. Tuy là có thể dùng thuật vệ sinh, nhưng nàng vẫn ưu thích dùng nước tắm rửa, đây là tập quán sinh hoạt mười năm mà nàng không muốn từ bỏ.

“Tới đây.” Trường Thiên gọi nàng đến bên cạnh mình, sau đó ngang ngược đem nàng ôm vào trong ngực.

“ Trên người của ta rất bẩn, tất cả đều là mồ hôi, thối chết đi được.” Nàng không theo, giãy mấy cái, còn muốn tách ra vì hình tượng của mình, để lưu lại một chút ấn tượng tốt. Trường Thiên không nói nhưng nàng biết rõ hắn thích sạch sẽ, người mình đầy tro cùng mồ hôi, so với nữ hài đốt lò than không có gì khác biệt.

“Không sao” Hắn bỏ qua sự giãy dụa nhỏ của nàng, lại thay đổi cho nàng một tư thế thoải mái, sau đó một mực ôm chặt nàng không cho nàng nhúc nhích, “Ngủ đi.”

Nàng yếu ớt kháng nghị một tiếng: “Ta muốn tắm rửa trước…”

“Tỉnh ngủ lại đi.” Hắn đem ngón tay đặt ở huyệt thái dương của nàng và huyệt Ngọc chẩm sau gáy rồi nhẹ nhàng vuốt ve, thần lực nhu hòa chậm rãi đi vào.