Nhuyễn Hương Nhập Hoài - Tại Cật Kê Bài

Chương 7




Sau khi xuất tinh xong, đầu óc Cừu Nghị cũng trở nên tỉnh táo hơn, vừa rồi hắn có chút quá trớn, mất bình tĩnh.

Hắn cúi đầu rút dương v*t ra, tinh d*ch đã bắn vào rất sâu, rút ra rồi cũng không theo đó mà chảy ra ngoài ngay, trong bướm nhỏ lộ ra một cái “miệng” nhỏ, loáng thoáng có thể nhìn thấy niêm mạc đỏ au bên trong.

Vừa rồi làm quá dữ dội, môi â//m h//ộ của Trang Tuyết Vãn hơi sưng lên, Cừu Nghị chạm vào nó, Trang Tuyết Vãn lập tức sợ hãi rướn người lên, thì thào: “Không được, không làm nữa…”

Cừu Nghị không giải thích, chỉ bước tới một bước bế cậu lên, rồi ôm cậu xuống giường.

“Anh làm gì…” Mặt Trang Tuyết Vãn áp vào ngực Cừu Nghị, cực kỳ căng thẳng.

Cừu Nghị: “Đi tắm.”

“Em… em tự đi được, anh thả em xuống.”

Cừu Nghị mặc kệ, bế cậu đi lên lầu, vào phòng tắm trên tầng hai.

Trong cái thị trấn nhỏ này, nơi mà đến cả ống nước máy cũng chưa phổ biến, nhà ai có tấm năng lượng mặt trời là đã thuộc dạng giàu có. Trang Tuyết Vãn chưa từng lên phòng tắm này, nhất thời vô cùng ngạc nhiên, ở đây không chỉ dùng năng lượng mặt trời mà còn có cả bồn tắm!

Cậu trần truồng ngồi trên ghế có chút ngượng ngùng, Cừu Nghị đang ở bên cạnh chuẩn bị nước ấm, gậy th*t nặng trịch trong trạng thái bán cương với kích thước đáng kể kề trước hai chân hắn.

Vật to lớn như thế, chẳng trách khi nãy đút vào đau đến vậy…

Cậu nhìn chằm chằm chỗ đó vài lần, sau đó cúi đầu mân mê ngón tay một cách khó hiểu, khuôn mặt nóng đến mức có thể hấp trứng gà.

Sau khi điều chỉnh nhiệt độ nước vừa đủ ấm, Trang Tuyết Vãn đứng dậy khỏi ghế, mới vừa đến gần, cậu liền cảm giác được có thứ gì đó từ trong cơ thể chảy ra, tốc độ không nhanh, nhưng cậu hoàn toàn không kiểm soát được. Cậu cúi đầu xuống thì thấy một dòng chất lỏng màu trắng đục đặc sệt đang chảy dọc theo bắp đùi cậu, thành một sợi dây nhỏ màu trắng trượt dài trên chân.

“…” Trang Tuyết Vãn chụm chân lại, lẳng lặng đứng cách xa Cừu Nghị một chút.

Cừu Nghị tinh ý nhận ra sự bối rối của cậu, cũng nhìn thấy được cảnh đẹp trên đùi cậu. Cừu Nghị bật vòi hoa sen, kéo Trang Tuyết Vãn xuống dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm từ trên đỉnh đầu chảy xuống khắp người cậu, rửa sạch hết chất lỏng màu trắng trên đùi cậu.

Có điều…

Trang Tuyết Vãn co thít lỗ hoa, cậu luôn cảm giác trong đó còn rất nhiều tinh d*ch chưa chảy ra, cứ trướng trướng.

“Vào đi.” Cừu Nghị vỗ vỗ thành bồn tắm, ý bảo cậu vào bồn tắm.

Trang Tuyết Vãn không nhúc nhích, cậu sợ mình vừa bước vào, tinh d*ch lại chảy xuống nước trong bồn tắm, như vậy thì xấu hổ lắm.

Thấy cậu vẫn đứng im, Cừu Nghị hỏi: “Sao vậy?”

Trang Tuyết Vãn lập tức xua tay, “Không sao, chỉ là em muốn tự tắm thôi, anh đi ra ngoài trước được không?”

Cừu Nghị gật đầu, nhấc chân chuẩn bị đi.

“Từ đã!” Trang Tuyết Vãn bỗng nhiên gọi Cừu Nghị lại, “Thôi, anh cứ ở lại đi, bên ngoài lạnh lắm.”

Nhưng khi Cừu Nghị ở lại đây, làm sao cậu có thể moi tinh d*ch ra được… ngượng quá!!!

Hành động nấn ná bất thường cho thấy sự bối rối của cậu.

Cừu Nghị nghĩ ánh mắt của mình làm cho cậu không được thoải mái, vì vậy tự giác xoay người đi chỗ khác, “Anh không nhìn, em tắm đi.”

Trang Tuyết Vãn lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Cảm ơn.”

Chỉ cần moi tinh d*ch ra ngoài là được, rất đơn giản! Trang Tuyết Vãn tự cổ vũ bản thân, sau đó căng thẳng duỗi tay xuống â//m h//ộ của mình, chọc một ngón tay vào âm đ*o ướt át, rồi lách tay qua trái qua phải.

Một lúc sau, hai chân cậu đã mềm nhũn ra, nhưng vẫn không tìm được chỗ tinh d*ch kia, rốt cuộc hắn xuất tinh sâu cỡ nào!!!

Cừu Nghị nghi ngờ quay lưng lại, sao lâu thế này mà hắn vẫn chưa nghe thấy tiếng Trang Tuyết Vãn bước vào bồn tắm.

Nỗi lo lắng không tên khiến Cừu Nghị quay đầu lại.

Trang Tuyết Vãn nhìn Cừu Nghị bỗng dưng quay đầu lại: “…”

Thời gian như thể ngừng trôi.

Cừu Nghị nhìn chằm chằm vào cái tay đang đút vào trong lỗ của cậu, đồng tử co rụt lại, hình ảnh này quá đẹp đẽ, hắn sững sờ một hồi mới hoàn hồn được, sau đó đột ngột quay đầu lại, giả vờ như chưa hề nhìn thấy gì…

Sắc mặt Trang Tuyết Vãn lúc xanh lúc trắng, “Không phải như anh nghĩ đâu!”

“Ừm.”

“Thật đó!”

Cừu Nghị: “Anh biết.”

Trang Tuyết Vãn: “Anh không biết!!”

“Được rồi.” Cừu Nghị bất đắc dĩ xoay người nhìn cậu, trầm ngâm nói: “Vậy em nói xem, em mới vừa làm gì.”

“Em…” Trang Tuyết Vãn phát điên lên, nếu thời gian có thể quay trở lại!!!