Đúng như lời Trần Minh nói, Lục Song Nhi không hề có ý định đòi hỏi gì cao, một khoản tiền cho cô ấy đi du học, tránh xa cái trốn thị phi nay.
Hạ hôn mê vài ngày sau mới tỉnh, ai nấy trong nhà đều thắc mắc tại sao Hạ là con gái mà dữ hơn cả con trai, một mình đi đánh đám côn đồ mà không sợ chết. Hạ tỉnh dậy thấy mình mẩy đau nhức đang cố gắng chống tay ngồi lên thì cửa phòng mở.
-Ấy, chị đừng có làm liều chết bọn em đấy.
Alex đi từ ngoài vào vội vàng chạy lại đỡ Hạ ngồi dạy một cách tử tế. Hạ thấy có cái gì đó không đúng ở đây.
-Thằng Tùng sao rồi?
-Nó vẫn vậy không có tiến triển gì, hôm qua em vào thăm thấy nó có chút hồng hào hơn rồi. Chị yên tâm bọn em sẽ trông trừng cẩn thận.
Tùng đã được báo thông tin, nhưng vẫn thấy thiếu thiếu gì đó.
-Trần Lão Đại đi ra ngoài từ sáng rồi.
Alex nói. Đúng là thiếu Trần Minh bình thường khi Hạ tỉnh dạy người đầu tiên đến là anh ta, hôm nay không thấy đúng là hơi lạ.
-Cậu có biết anh ta đi đâu không.
-Em chịu. Em vốn từ trước tới giờ chỉ nghe lệnh của đại tỷ, còn lão đại thì mới gặp em cũng không quan tâm cho lắm.
Alex vẫn như vậy, tuy có chút điên cuồng nhưng cũng biết nghe lời. Mọi chuyện của Hạ từ trước tới giờ đều do Alex lo, bao cuộc đánh, bao nhiêu kẻ thù tất cả Alex đều tìm và dọn sạch sẽ. Vụ ba mẹ của Hạ vốn đã tìm ra được hung thủ nhưng cần phải cân nhắc kỹ lưỡng mới hành động.
-Ừ vậy là tốt, đừng biết nhiều quá làm việc chị sai trước đi.
Hạ ngồi dựa vào thành giường uống nước mà Alex vừa mới đưa cho. Cửa đẩy nhẹ Trần Minh tiến vào, Alex thấy vậy liền đứng lên và lui ra ngoài.
-Trông cô có vẻ khỏe hơn rồi.
Trần Minh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, hôm nay anh ta ăn mặc chỉnh tề như vừa đi công việc quan trọng lắm vậy. Anh ta cầm tập tài liệu đưa cho Hạ.
-Đây là cái gì?
Hạ đỡ lấy.
-Tôi nghĩ cô có thể không cần nhưng cứ cầm đi biết đâu có nhiều chuyện cô còn chưa biết.
Hạ mở tập tài liệu ra, ảnh của gia đình cô, mẹ cô, ba cô, mẹ kế, vụ án của họ... Hạ vốn không chuẩn bị tâm lý có chút ngạc nhiên và xúc động.
-Anh đưa tôi mấy cái này làm gì????
-Cô cứ xem tiếp đi.
Trần Minh nháy mắt để cô xem những tiếp. Ảnh của cùng, bố mẹ Tuấn, những thứ này Hạ đều biết mẹ Tuấn vốn là người đứng sau tất cả nhưng nguyên nhân vì sao mà mẹ Tuấn lại làm vậy thì Hạ không hề biết. Hạ nhìn thấy một bức ảnh có hình bố mẹ của Tuấn, Bố Tuấn tay khoác vai mẹ Tuấn, có điều bức hình này chưa hết dã bị gập lại, Hạ lật dở ra thì phát hiện trong ảnh không phải là 2 người mà là 3 người, người còn lại là mẹ Hạ, tay của bố Tuấn còn nắm lấy tay của mẹ Hạ nhưng có vẻ như là đang giấu đi. Giờ thì thật sự Hạ đã hiểu vì sao lại có vụ án mạng năm đó.
-Anh làm sao có được....
-Cô cứ xem tiếp đi còn nhiều thú vị lắm.
Hạ xem đến một số giấy tờ, vài vụ làm ăn bất chính, trốn thuế,... mà không bị bắt của công ty của gia đình Tuấn. Ngoài ra còn có cả một số hình ảnh của Trang, giấy tờ của công ty gia đình Trang đủ cả.
-Cái đó tôi chỉ tùy hứng thôi, nếu cô không thích có thể ném nó đi.
-Anh...làm sao anh có thể tìm được những thứ này vậy. Tôi đa tìm rất lâu rồi mà không thu được kết quả gì.
-Tình cờ thôi, gặp người quen nhờ lấy hộ một số tài liệu này. À đúng rồi, ban nãy tôi có đến bệnh viện thăm em cô, bác sĩ nói nó có tiến triển rồi, tôi đã nhờ bác sĩ từ nước ngoài về chăm sóc nó rồi cô yên tâm đi.
-Lão đại... anh... thật tốt.
Hạ có vẻ hơi ngạc nhiên, không hiểu mình đã làm được lợi lộc gì mà được đối tốt vậy.
-Đã là người của tôi thì sẽ không phải chịu thiệt đâu.
Trần Minh nói với vẻ mặt đắc ý, đứng dậy và đi ra khỏi phòng.
-Anh ta ăn phải gì vậy sao tự nhiên tốt thế?
Hạ thật sự không hiểu Trần Minh làm sao mà biết được rồi đi tìm ấy thứ này, và còn cả tất cả các mói quan hệ của Hạ nữa anh ta đều biết hết