Biệt thự Kaze (biệt thự bên Nhật của nhà nó, do đường về khách sạn khá xa nên cả đám quyết định đưa nó về biệt thự riêng luôn).
Trên chiếc giường nhỏ nhỏ xinh xinh, bóng dáng cô gái xinh đẹp nằm trên giường, đôi mày thanh tú, con ngươi nhắm nghiền, khuôn mặt baby khi ngủ khiến người ta không thể cưỡng lại, trên trán còn dán một miếng dán hạ sốt. Mi mắt khẽ động đậy, nó khó khăn mở mắt ra. Nhìn lên trần nhà, phong cảnh rất quen thuộc. Cố lục lọi trí nhớ.
- À, đây là biệt thự Kaze thì phải, phòng mình đây mà.- Nó lên tiếng
Rầm rầm rầm
- ĐỒ NGỐC.
- GRRR
-.........
Bao nhiêu tiếng động phát ra từ phía nhà bếp. Nó nhíu mày:
- Gì đây? Đánh nhau à?
Thắc mắc, nó ngồi dậy đi xuống nhà bếp xem có chuyện gì.
Nhà bếp:
- Trời ạ! Đã bao nhiêu lần tao phải nói với mày rồi hả? Một muỗng này bằng ba muỗng cà phê, đừng có mà nhầm.- Nam đưa cái muỗng lên trước mặt Gin
- Tầm phào! Mày phải tự biết trả lời bằng bản năng chứ! Cái muỗng này chưa tới 3 muỗng cà phê!- Gin gân cổ cãi lại
- Mày có phải thằng ngốc không hả?- Nam
- Mày nói lại thử xem!- Gin
- Grrr
- Trời ơi, trong sách viết là chỉ có 2 muỗng rưỡi muối thôi mà mày bỏ vào gần nửa hủ mất tiêu rồi kìa.- Ken thét
- Ai biết đâu, bỏ thêm đường là được chứ gì.- Kin gào
- Bỏ thêm 1 muỗng đường thôi...Ê! Nhiều quá rồi!...- Ken
- Ê mày bỏ mắm tôm vào làm gì?
- Bột ngọt thì cứ cho đại 4 muỗng vậy.
- Còn hạt nêm? Thôi cho bừa 6 thìa đi.
- Cái quái gì thế?
- Mày làm ăn kiểu gì thế? Hana ăn vào bội thực chết sao?
- Mày ngon thì vào làm coi!
- Này, mấy người thôi ngay. Chúng ta vẫn chưa làm được cái gì đâu.- Duy cầm cái chảo quát
- Shhh, nhỡ Hana thức dậy bởi những tiếng ồn này thì sao....- Hắn đang nói quay qua cửa thấy nó đang đứng nhìn trơ trơ thì làm rớt luôn cái giá
Chả là mấy anh chàng của chúng ta đang nấu thức ăn cho Hana vì nó đang ốm, nhưng những người này chưa từng vào bếp nên làm ra những tiếng động và cãi nhau ầm ĩ thế đấy.
--------------------------------------------------------------
"Tác phẩm" đã hoàn thành. Trên bàn hiện giờ có 3 cái bát. Mũi tên dưới đây diễn tả những cái bát ấy nhé.
→ Cái gì đó gần giống cơm.( cơm chẳng ra cơm mà cháo cũng chẳng ra cháo)
→ Cái gì đó gần giống canh súp. ( nhìn vào chỉ thấy nước trắng và vài củ cà rốt trôi lềnh bềnh)
→ Cái gì đó mà không nhận ra là cái gì hết.( đen thui, hình như là thịt bò mà bị cháy, mà phải thịt bò không nhỉ?)
- Vì em bị ốm nên bọn anh quyết định nấu thứ gì đó, nhưng không thành công dù đã rất cố gắng.- Nam gãi đầu
- Không sao, cảm ơn mọi người rất nhiều.- Nó cười
- Hả?
Nó mỉm cười vừa đi lại phía "thức ăn" trên bàn. Cầm lên ăn từng bát một, đúng là không ngon đấy, nhưng mà cũng không tệ, chắc là do cái đống hỗn độn hồi nãy. Những bát thức ăn này là do mọi người làm cho nó, dù ngon hay dở nó nhất định cũng phải ăn.
- Ngon lắm!- Nó rạng rỡ
Vừa dứt câu thì nó thấy đầu óc choáng váng, chắc là cơn sốt đã tăng lên. Nó cảm thấy dường như mình không đứng vững nữa, sau đó thì ngất xỉu tại chỗ. Bọn hắn chạy lại đỡ nó, Nam nhanh chóng bế nó lên phòng. Cả đám cũng theo sau, hắn đắp chăn cho nó, Gin thì đi lấy nước vắt khăn chườm trán cho nó.
- 39,8???- Nam ngạc nhiên khi thấy nhiệt độ cơ thể nó càng ngày càng tăng lên
- Cái gì?- Duy cầm cây đo nhiệt độ mà hoảng hồn
- Chắc là do lúc nãy chưa khỏe hẳn mà đã di chuyển, thêm chuyện ăn thức ăn chúng ta nấu ra nên giờ mới vậy.- Nam nói, khuôn mặt tối sầm
- Chắc, mà cái đống đó có ngon thiệt không nhỉ?- Ken
- Không biết, mà bây giờ Hana sốt cao quá rồi, tìm cách hạ sốt trước đã.- Kin
- 3 người kia đi mua đồ gì mà lâu thế (ý nói Zen, Zin, Yun).
- Gọi về nhanh.- Nam ra lệnh
Nghe lệnh của Nam, Gin nhanh chóng móc điện thoại ra, bấm số của em gái rồi đưa lên lỗ tai:
- Mấy đứa về mau, cơn sốt tăng đến 39,8 rồi.
- Cái gì? Biết rồi, tụi em về ngay.- Yun ngạc nhiên
Tụi nó đang đi mua đồ chuẩn bị nấu cháo cho nó, chưa mua được gì đi về luôn.
Bước vào phóng nó, thấy "mấy anh đẹp trai" đang đứng vây quanh giường của nó.
- Mọi người tản ra bớt đi, đứng như vậy sẽ làm cho Hana khó thở đấy.- Zen chạy lại xua xua
- Sốt cao thật đấy, mấy anh có làm gì không đấy?- Zin sờ trán nó, quay sang hỏi, ánh mắt ngờ vực
- Ờ thì....
Nam tường thuật đầy đủ về những chuyện đã xảy ra.
- Trời ạ! Thua mấy anh rồi!- Yun ôm đầu
- Thôi thôi, giờ tìm cách hạ sốt cho nó trước đã, rồi tính tiếp.- Zen
Đã tới lúc những cô nàng đảm đang ra tay, mỗi người chia nhau làm một việc, trong khi mấy anh chàng thì đứng im mắt trơ trơ ra. Lý do là vì sao? Tụi nó không cho mấy anh làm bất cứ thứ gì. Vì sợ mấy anh mà đụng vào thì sẽ rắc rối thêm.
- Haiz, giảm sốt rồi, nhưng vẫn còn cao lắm, vẫn phải chăm sóc.- Yun cầm cây nhiệt kế
- Nhiêu vậy?- Bọn hắn thắc mắc
- 38,6.- Yun
- Ôi trời, đúng là vẫn phải chăm sóc.- Duy
- Thôi, bây giờ mấy anh đi siêu thị mua gì đó để chuẩn bị bữa tối đi.
- À, nhớ mua đồ nấu cháo cho Hana nữa nhé.
- OK.
Tụi nó ăn tối xong, Duy nhận nhiệm vụ đem thức ăn và thuốc lên cho nó. Tụi nó qua phòng nó thay khăn cho nó.
- Xong rồi, Duy, em về phòng ngủ đi.- Zin
- Thôi, em muốn ở đây với chị.- Duy
- Không sao đâu, em cứ về phòng nghỉ đi.
- Thôi, em ở đây.
- Thôi được rồi, nhưng tối cũng phải chợp mắt nghe chưa?
- Ok
Duy chăm sóc nó cả đêm, cứ 5 phút lại thay khăn mới cho nó. Đến nửa đêm, hắn cũng đi vào phòng nó, nhìn thấy Duy ngồi bên giường nắm tay nó, hắn nghĩ chắc hẳn Duy rất thưởng chị nhỉ? Hắn cũng làm công việc như Duy, như thay ca vậy. Duy ngủ quên luôn, còn hắn thì thay khăn cho nó.
Sáng hôm sau:
- Yaaaa, khỏe hẳn rồi, vui quá.- Nó tràn trề năng lượng bước ra khỏi nhà
- Vui quá nhỉ?- Tụi nó đi theo sau nó
- Hình như em không để ý đến 2 cục thù lù kia thì phải?- Nam cười
- Hả, là sao?- Nó không hiểu
- Kìa.- Gin chỉ về phía hắn và Duy đang mệt mỏi lê từng bước xuống cầu thang, mặt mày tối đen.
- Tại hôm qua tụi nó thức chăm em đấy.- Nam và Gin cười lớn
- Uả có hả?- Nó ngây thơ vô (số) tội
- Sao em/chị phũ thế?- Hắn và Duy đồng thanh
Trong khi nó thì chớp chớp mắt như vẫn chưa hiểu lắm, tụi nó và tụi hắn thì cười lớn, Nam và Gin thì đứng trêu chọc.
- Nhìn xem, mắt có quần thâm luôn rồi này.- Hắn và Duy khóc không ra nước mắt
- Haha.
- Hihi
- Hô hô
- Há há
- Kha kha
.........- Nhiều giọng cười vang lên một lượt tạo thành một âm thanh rất sống động, nghe rất vui tai. Nhất là cái giọng cười há há của Gin làm cho hắn và Duy tức muốn hộc máu.