Những Ngày Tháng Yêu Thầm

Quyển 3 - Chương 32




Trên đường đi Thẩm Quyến, tôi và hắn không nói gì nhiều, nhưng đây lại là chuyến đi vui vẻ và đáng nhớ nhất trong đời tôi. Dường như suốt cuộc hành trình tay hắn và tay tôi lúc nào cũng đan xen vào nhau rất thản nhiên, tựa như 2 chúng tôi vốn dĩ đáng được thân mật như vậy. Cả 2 chúng tôi yêu yêu cái cảm giác mười ngón tay đan xen vào nhau kết nối đến tận con tim.

Theo tôi nghĩ, nắm tay chính là phương thức biểu hiện của những cặp tình nhân mới quen nhau, nó chính là sự tiếp xúc cơ thể trong suốt cuộc hành trình của tình yêu và cũng chính là khởi điểm của tình yêu. Khi chúng tôi tay trong tay, có lẽ chúng tôi đang quay về khởi điểm của tình yêu, quay về cảm giác ngọt ngào ban đầu của tình yêu, phải chăng đây mới chính là nguyên do khiến bàn tay của chúng tôi không thể nào rời xa nhau!

Chúng ta thường thấy 2 người phụ nữ nắm tay nhau đi trên phố, vừa đi vưa bàn luận vè nhãn hiệu mỹ phẩm mà họ yêu thích. Và cũng thường thấy các cặp tình nhân tay trong tay mạnh dạn tuyên bố với thiên hạ sự hạnh phúc của họ. Nhưng chúng ta hiếm khi thấy 2 người đàn ông nắm tay nhau xuất hiện nơi công cộng mà còn vừa cười vừa nói rất vui vẻ. Tôi phát hiện những người nhìn chúng tôi dường như họ đều có cảm thấy cái gì đó rất mới mẻ như vừa phát hiện ra một châu lục mới. Có lẽ họ nghĩ, điều mà không thể nào xảy ra mà họ cũng bắt gặp. Thậm chí có một số người còn tỏ ra tiếc rẻ là mình theo không kịp trào lưu thời đại. Tôi nhanh chóng quen thuộc với những ánh mắt hiếu kỳ này, con người cũng cảm thấy thản nhiên hẳn ra. Theo tôi thì chúng tôi tay trong tay như vậy mới chính là cảm giác đích thực và tự nhiên thể hiện tình yêu của mình mặc cho lời đàm tiếu của thiên hạ!

Nếu như đã nói đến nắm tay thì tôi cũng muốn bàn luận thêm vài điều, thông thường mà nói, cái nắm tay của đàn ông thường liên quan đến tình yêu. Trong xã hội mà người dị tính chiếm ưu thế này, hành động này được xem như hiển nhiên là của một người đàn ông với mợt người phụ nữ. Nhưng đối với 2 người đàn ông mà nói, nếu họ thật sự yêu nhau, ở nơi công cộng, nắm tay cũng là phương thức duy nhất có thể biểu hiện tình cảm của họ mà đó là hành động dịu dàng và không dễ dàng gây phản cảm, chưa kể đến hôn nhau. Đương nhiên tôi bàn luận vấn đề này nhiều như vậy là bởi vì cuộc hành trình này đích thực để lại ấn tượng sấu sắc nhất trong lòng tôi. Từ Bắc Kinh đến Thẩm Quyến, trên cuộc hành trình hơn 2000 km này, chúng tôi dùng hành động nắm tay để biểu hiện tình cảm của chúng tôi với tất cả mọi người trong suốt cuộc hành trình.

Khi đến Thẩm Quyến, chúng tôi vào khách sạn đã được đặt trước đó, trước tiến hắn khoá cửa lại, tiện thể quay người lại ôm lấy tôi, tôi cũng bị kích thích, nhưng tôi lại thì thầm bên tai hắn:

"Đi tắm trước nhé?"

Hắn không hề e ngại cảm giác đi đường mệt mỏi và mùi mồ hôi của cơ thể, liền đẩy tôi ngã xuống giường. Tôi ngồi dậy định bỏ chạy, hắn liền lao vào vồ lấy tôi, đè lên người tôi và nắm lấy áo quần trên người tôi. Nhân lúc đầu tôi đang bị vướn vào cái áo, hắn thừa cơ lột dây nịt tôi ra, lần này thì khiến tôi vẫy vùng đến mệt nhoài cả người, tôi có chút không thoải mái nhưng lại thích cái cảm giác nổi hứng bất tử này.

Khi tôi thoát ra khói cái áo chết tiệt thì hắn đã lật người tôi nắm sấp lại và đang đè lên người tôi, quần tôi cũng đang bị kéo mạnh và tuột xuống. Bây giờ tôi hoàn toàn khoả thân, đây là lần đầu tiên tôi khoả thân giữa ban ngày trước mặt hắn, tôi có chút không thoải mái:

"Buông em ra! Cơ thể em dơ bẩn lắm, em phải đi tắm!"

"Anh mặc kệ!"

Hắn đưa ngay "cái ấy" vào cơ thể tôi, hoàn toàn không có khúc dạo đầu hay bôi trơn nào cả. Tôi nghiến chặt răng mặc cho hắn di chuyển ra vào. Mặc dù rất đau, nhưng tôi lại cảm nhận được sự kích thích rất mạnh liệt, sau đó tôi nhắm nghiền mắt lại rồi phóng ra những dòng dịch thể cay đắng...

Thật ra từ khi hắn "đi vào" cho đến khi xuất tinh thời gian cũng không kéo dài bao lâu, nhưng tôi lại có cảm giác rất chậm rãi, hành vi này giống như bị hãm hiếp, tôi lại thú thích với cảm giác này, khoái cảm càng mạnh liệt hơn mọi khi. Thật ra tôi rất thích hắn tỏ ra ngông cuồng trước mặt tôi, dường như tôi rất ỷ lại vào tính ngông cuồng này của hắn, khiến tôi có cảm giác không phải tôi không thể rời xa hắn mà là hắn vốn dĩ không còn cách nào khác để rời xa tôi!

Sau khi hắn thoả mãn và nằm bên cạnh tôi, tôi đã mệt nhoài và không còn chút sức lực nữa, hắn cũng buông những hơi thở rất mạnh. Dường như hắn vẫn chưa chịu buông tha tôi, lôi đầu tôi áp sát vào ngực hắn, một lúc sau hắn mới nói:

"Hey! sao tóc em vẫn còn thơm vậy? thật kỳ lạ!" Hắn còn cố lấy mũi ngửi khắp đầu tôi.

Tôi đẩy hắn ra và cười nói: "Chắc mũi anh có vấn đề rồi, đã 2 ngày nay em không gội đầu, đâu còn mùi thơm gì nữa?" Nói xong tôi liền bước xuống giường chuẩn bị đi tắm.

Hắn níu tôi lại: "Tiểu Hải! Anh đã nói cho Lưu Giai nghe chuyện của chúng ta rồi..."