Những Ngày Tháng Yêu Thầm

Quyển 1 - Chương 5




"Tiểu Hải, em đừng như vậy được không? chúng ta sẽ trở lại như trước nhé!" anh đột nhiên chạy đến ôm trầm lấy tôi, hơi thở anh khiến tôi không thể nào cưỡng lại, nhưng lí trí đã mách bảo tôi như vậy không được, tôi khựng lại, dốc hết tất cả tâm huyết khống chế dục vọng trong lòng đang trào dâng, đẩy tay anh ra, quay qua mặt đối mặt với anh, bình tĩnh và ôn tồn nói:" Lưu Khải! anh về đi, đã kết thúc rồi, cô ấy là một phụ nữ tốt, anh không nên đối xử như vậy với cô ấy!"

"Mẹ kiếp, sao em tàn nhẫn quá vậy? chẳng lẽ tình cảm của chúng ta mong manh vậy sao?" anh đột nhiên trở nên xúc động:"Mẹ kiếp, Anh đã kết hôn rồi thì sao? không lẽ đó là một sai lầm động trời? Anh không tin sau này em không kết hôn."

"Em không kết hôn, em sẽ không bao giờ kết hôn, ngay từ ngày em bắt đầu quen anh em đã quyết tâm suốt đời này sẽ không bao giờ kết hôn rồi." Anh vừa nói xong tôi cũng xúc động thốt lên.

Anh đột nhiên ôm trầm lấy đầu tôi, môi anh đã kề trên trán tôi từ khi nào, nhất thời tôi cũng choáng váng, không biết anh muốn gì. Khi anh quyết định kết hôn tôi đã nói rất rõ ràng và cũng đã quyết định chia tay, cứ tiếp tục dây dưa như vậy rất nguy hiểm. Nhưng khi môi anh chạm môi tôi, tôi lại không cách nào đẩy anh ra. Mỗi lần anh hôn tôi, tôi có cảm giác như những tia lửa dục vọng đang bùng cháy dữ dội trong lòng. Ngay lúc này, tôi vẫn như vậy, vẫn không thể khống chế được nỗi khát khao khi gần anh, tôi dần lùi lại, chính lúc lí trí gần như bị dập tắt, bỗng nhiên cái ly rơi xuống, vừa nghe thấy tiếng vỡ của thủy tinh, con tim tôi bắt đầu đóng băng trở lại, dùng hết sức lực đẩy anh ra và tiện thể cho anh một bạc tay.

"Anh có biết anh đang làm cái trò gì không? anh thực sự muốn làm tổn thương 1 người phụ nữ tốt như vậy sao?" tôi gào thét lên.

Anh rờ vào chỗ tôi vừa tát và nổi sùng lên: "Mẹ kiếp! anh bất chấp tất cả."

Vừa dứt lời một tay anh túm lấy cổ áo tôi: "Em đừng nghĩ là sẽ rời xa anh được, anh chưa bao giờ muốn chia tay với em!" tay còn lại đã đưa vào bên trong áo tôi, tôi hoang mang, trong thâm tâm tôi biết như vậy là không được, tôi có thể ngăn chặn nụ hôn cháy bổng, nhưng lại bất lực với bàn tay đang mò mẩn trên cơ thể tôi.

Cứ như vậy mà vật lộn với anh, phải công nhận anh rất khỏe, thêm vào đó đang nổi cơn điên cuồng, cuối cùng tôi cũng không thể chống cự, khi bàn tay anh tiếp xúc chỗ nhảy cảm nhất trên cơ thể, con tim tôi đã hoàn toàn đầu hàng vô điều kiện. Lúc này tôi thấy được nụ cười đắc trí hiện rõ trên mặt anh, và cảm thấy thực sự hổ thẹn với dục vọng của chính bản thân mình!