Những Ngày Tháng Yêu Thầm

Quyển 1 - Chương 35




Không ngờ những gì tôi lo lắng lại quá linh nghiệm, đáng lẽ vụ làm ăn với ông bạn của Trịnh tổng ở Tô Châu do Trương Nhuệ phụ trách, nhưng không hiểu tại sao đối tác lại liên hệ với lão Vương, cuối cùng vụ này thành công thuộc về tay lão ta. Gặp chuyện như vậy sếp cũng không biết nên nói sao, chỉ còn biết vỗ vai hắn và an ủi. Bữa ăn trưa hôm đó, hắn không hề tỏ ra thất vọng, lại còn cười nói vui vẻ: "Lần này tôi phải bám theo anh rồi, thật không dễ dàng bắt được con chim sẻ này nhưng lại bị bay mất, bữa cơm này anh lại phải mời tôi rồi!".

"Tôi đã nói với anh từ trước rồi, kêu anh đề phòng, anh không chịu nghe, bây giờ thấy chưa, vỡ mộng rồi!" tôi nói với vẻ trách móc.

"Tôi đề phòng sao được? anh thử nghĩ xem, khách hàng gọi lão ấy, tôi cũng không có cách nào ngăn cản!"

"Anh tưởng vấn đề chỉ đơn giản vậy thôi sao? anh vừa tiếp nhận vụ làm ăn đó là cả công ty đều biết hết rồi, bây giờ khách hàng đã ký hợp đồng với lão già đó rồi!" tôi cảnh tỉnh hắn lần nữa.

"Có khoa trương như anh nói không?" hắn vẫn chưa tin. Cũng đúng thôi, tôi vào không ty cũng lâu rồi, việc giành khách hàng bên phòng sale chỉ thỉnh thoảng mới xảy ra. Hắn chỉ mới vào, chắc chưa thể nào hiểu được. Hắn đang chăm chú ăn, tôi đưa name card của chị Triệu bên Vũ Hán cho hắn: "Hey! đây! khách hàng lớn đây, lần này thì phải cẩn thận, đừng làm hư bột hư đường nữa nhé!"

Hắn cầm lấy và xem qua: "Chuyện gì vậy? name card này anh lấy đâu ra?".

Tôi chỉ cười, nhóc con, ta tốn bao nhiêu công sức cũng chỉ vì ngươi mà thôi! "Chuyện này thì anh không cần biết! Chị ấy khoảng 30 tuổi, tiếp xúc cũng không khó khăn, tôi bàn với chị ta cũng sắp ok rồi, bây giờ anh tiếp tục, mọi việc sẽ tiến triển tốt thôi!".

"Anh đưa cho tôi chi vậy? anh tự giải quyết là ok thôi!"

"Anh không biết sao? chỉ có nhân viên phòng sale mời được phép ký hợp đồng với khách hàng thôi!"

Nghe xong hắn mới nở nụ cười: "Ha.. ha... gọi anh là "anh Tiểu Hải" quả không sai!"

Tôi cũng phì cười theo, trong lòng cảm thấy rất sảng khoái: "Bữa ăn trưa này anh mời?"

"Ha... ha... Anh mời đi, khi nào lãnh lương tôi mời anh một bữa thật thỉnh soạn..."