Những Chàng TFBoys Và Cô Nàng Quản Lý Đáng Yêu

Chương 36: Buồn bã và cô đơn




TP.Trùng Khánh

08:30 tại sân bay

Nó và Huyền cầm giấy tờ, hộ chiếu,... Và kéo VaLy đi về hướng phòng chờ máy bay, bổng cảm súc chợt tuôn trào nó và Huyền quay mặt lại nhìn TFBOYS, Thảo,Ngọc và Lưu Chí Hoành mà rưng rưng nước mắt, bổng chợt nó buông VaLy và sắp giấy tờ,hộ chiếu chạy tới ôm xhầm lấy Khải mà khóc nức nở, Khải củng vậy, củg ôm chầm lấy nó mà khóc

My Anh à, vào một tuần trước khi em nói cho anh biết rằng em sắp phải về VN, anh đã rất bùn" híc híc ", bùn một thời gian " híc " và trong khoảng thời gian đó anh đã suy nghĩ rất nhìu, anh đã nghĩ rằng anh có thể sống thiếu em, nhưng ko "híc híc " anh đã sai, anh đã sai, đến bây giờ anh mới nhận ra "híc " là anh ko thể nào sống thiếu em được My Anh à.... Anh iu em nhiều lắm...... _ Khải ôm chầm lấy nó,khóc nức nở và nói

Bổng chợt Khải buông nó ra, nắm chặt tay nó và nói _ My Anh à anh yêu em nhiều lắm và anh ko thể nào sốg thiếu em được, vì vậy em có thể từ bỏ sự nghiệp và ước mơ của mìk đẻ ở bên cạch anh mãi mãi đc ko, nếu như em đồng ý thì anh sẳn sàng từ bỏ cả sự nghiệp làm ca sĩ hiện tại của mình để ở bên em _ Khải cứ khóc nức nở

Ko đc, Vương Tuấn Khải à, ước mơ trở thành nhà du hành vũ trụ là ước mơ cháy bổng cả cuộc đời em, và em ko thể từ bỏ được "híc ", hơn nửa em sẻ ko bao giờ để cho anh phải vì em mà từ bỏ sự nghiệp làm ca sỉ mà bao năm qua anh đã gầy dựng được, em ko sứng đáng với tình cảm mà anh dành cho em,..... Em thật sự ko sứng đáng... Vì vậy em xin lổi anh nhìu lắm, em ko xứng đáng với anh, với tình cảm của anh, vì vậy,Vương Tuấn Khải à anh hãy quên em đi, anh hãy chỉ cứ coi em như một cơn gió nhẹ thoáng qua như vô hình, và anh hãy tìm một cô gái khác xứng đáng với anh hơn em , em xin lổi anh nhiều lắm, em xin lổi anh Vương Tuấn Khải chàng trai em yêu _ nó vừa nói vừa khóc, và khi nói dức câu,nó nhón chân hôn Khải một cái " hôn môi " rồi vội vang kéo VaLy vừa khóc vừa chạy về phía trước

Còn Khải thì cứ đứng nhìn nó và quỳ khụy xuống đất vừa khóc vừa gào thét tên nó, rất đau khổ




Một lúc sau

Ngồi trên máy bay nó cũ liên tục khóc ko ngưng....

Huyền ngồi bên cạnh sót sa mà hỏi _ tại sao cưg lại làm như vậy chứ, tại sao lúc nãt khi Khải đề ngjị rằng em ở lại cùg, thì em lại ko dồng ý, mà bây giờ em kại ngồi đây mà khóc chứ

"Híc híc " vì em ko nhẩn tâm mà nhìn anh ấy vì em mà từ bỏ sự nghiệp của mìk, vì em mà hủy một tương lai tươi sáng của mình ...."híc híc ".... Em ko muốn anh ấy phải vì em

mà làm như vậy... Em ko muốn đâu _ nó khóc nức nở ôm chầm lấy Huyền

Thôi..... Chị biết là em vì Khải rồi, nín đi...... _

Thôi chị đừng tỏ ra vẻ mạnh mẻ nửa, em biết chị xa Thiên Ca chị củng buồn mà _ nó từ từ lau đi những dòng nước mắt và nói

Thì đúng là chị có bùn nhưng chị và Thiên đã hứa với nhau rồi, một ngày sẻ gọi điện cho nhau ít nhất một lần, nhắn tin cho nhau ít nhất 3 tiếng đồng hồ và gửi cho nhau ít nhất năm tấm ảnh trong một tuần _Huyền củg khôg có vẻ là bùn lắm

( tg _ thì tất nhiên rồi xa nhau mà như thế này thì lam sao ma buồn được....)

Còn nó thì cứ ngồi mà bùn bả.... _






Hết chương

Ra chương trể quá mong các bạn độc giả bỏ qua.....

Chương lần này viết hk đc hay mong mọi người đừng chê....

Có sai chính tả thì mong mọi người bỏ qua

Mong các bạn đóng góp ý kiến



LOVE ALL