Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 565: Lão hồ ly và tiểu hồ ly




Đóa Đóa rất vui nhảy lên xe của Lạc Kiến Ba.

“ Bác đẹp trai quả nhiên đến rồi, đúng là rất giữ chữ tín, cháu không làm ảnh hưởng đến công việc của bác chứ ạ? Không ảnh hưởng bác nghỉ ngơi chứ ạ? Không làm ảnh hưởng bác đi ăn kem chứ ạ?” Đóa Đóa khách sáo nói.

“ Không, bác rất rảnh, hơn nữa hẹn với tiểu công chúa bác rất thích. Quả thật có thể nói giờ đó là việc quan trọng nhất rồi!” Lạc Kiến Ba nhẹ nhàng nói, cẩn thận thắt dây an toàn cho Đóa Đóa.

Tỉ mỉ nhìn tiểu công chúa xinh xắn trước mặt, ông ta cười yêu chiều nói: “ Được, tiểu công chúa Đóa Đóa, cháu hôm nay nói chúng ta đi đâu nào?”

Đóa Đóa khẽ nghiêng đầu nói: “ Cháu cũng không biết đi đâu chơi, cháu là trẻ con mà, bác là người lớn, bác đương nhiên biết đi đâu chơi vui, có điều đừng đi công viên trò chơi, vì cuối tuần bố mẹ cháu sẽ dẫn cháu đi.”

Lạc Kiến Ba chăm chú nhìn khuôn mặt đáng yêu đó của Đóa Đóa, bình thản cười: “ Được, bác bây giờ áp lực quá, bác nhất định phải đưa công chúa Đóa Đóa đến một nơi rất hay, bác nhất định phải để lại ký ức đẹp nhất cho công chúa.”

“ Hì hì, nhiệm vụ này giao cho bác ạ, bác đẹp trai.” Đóa Đóa dựa đầu vào ghế.

Bộ dạng cô bé cười đáng yêu như thế, giống như lớp phấn hồng khiến người ta không kìm được mà xoa lên mặt vậy.

Lạc Kiến Ba nghĩ như thế, trên thực tế cũng làm như thế rồi.

Ông ta nhìn khuôn mặt tươi cười của Đóa Đóa, nhẹ nhàng nói: “ Đóa Đóa, chúng ta mới gặp nhau lần thứ hai, cháu tin bác như thế, tin một người lạ sao? cháu không sợ bác là người xấu, thật sự đem bán cháu sao?”

Đóa Đóa chớp chớp mắt, cười lắc lắc đầu: “ Cháu tin bác sẽ không như thế, tại vì cháu tin bác đẹp trai là người tốt, cho nên cháu mới đồng ý ra ngoài chơi với bác, lại nói, cháu không phải đã nói rồi sao? Cháu không phải là đứa trẻ bình thường, bố cháu lúc nào cũng nói cháu là một con tiểu hồ ly nữa đấy? Cháu đương nhiên chuẩn bị xong rồi, vừa nãy trước khi lên xe cháu đã chụp lại biển số xe và mặt của bác rồi, đã chuyển đi rồi, nếu như bác bán cháu đi rồi, bác cũng không chạy thoát được đâu. Ha ha ha ha!”

Nói xong, cô bé đắc ý lắc lắc chiếc điện thoại nhỏ màu hồng trong tay mình: “ Bác đẹp trai, vẫn nên an tâm là người tốt nhé, nếu như bác có ý đồ gì với cháu, lập tức sẽ được lan truyền trên mạng, chú cảnh sát sẽ đến bắt bác đấy.”

Cô bé cố tình ra vẻ ghê gớm uy hiếp Lạc Kiến Ba.

Lạc Kiến Ba lúc này mới để ý đến tiểu nha đầu Đóa Đóa này có cầm một chiếc điện thoại.

Tiểu nha đầu này, thật sự quá thông minh, đến trong lòng lão hồ ly cũng thầm tán thưởng.

Tiểu nha đầu này mặc dù ít tuổi, nhưng tư duy thật sự rất chặt chẽ.

“ Cháu chụp ảnh từ lúc nào vậy?” Lạc Kiến Ba cười hỏi.

“ Đương nhiên là chụp trộm rồi à, cái này không thể bác biết được?” Đóa Đóa cười nói.

“ Thế cháu chuyển ảnh cho anh thế?” Lạc Kiến Ba cười nói.

Tiểu nha đầu này, quả nhiên chỉ số thông minh khá cao.

“ Cái đó không thể nói cho bác được, đây là bí mật.” Đóa Đóa cười nói, “ thế chúng ta bây giờ đi đâu ạ?”

“ Bác đưa cháu đến một nơi khiến cháu vui, chơi thỏa thích.” Lạc Kiến Ba cười nói.

“ Vâng ạ.” Đóa Đóa mau chóng gật đầu.

“ Bác đẹp trai, cháu rất quý bác. Chúng ta thật có duyên!” Đóa Đóa thật sự là một tiểu đáng yêu, một đứa trẻ nói chuyện tự nhiên.

“ Đúng thế? Chúng ta thật sự rất có duyên! Bác cũng rất quý cháu.” Lạc Kiến Ba rất vui nói. Ông ta đặt một con búp bê Barbie vào lòng Đóa Đóa, “ Đây là quà bác mua cho cháu, còn rất nhiều nữa, đến lúc đó đưa cho cháu hết, còn nữa, đây là hộp bánh kem socola bác tự tay làm, cháu ăn xem, xem có thích ăn hay không?”

Lão hồ ly quả thật sắp đem tim cho cả Đóa Đóa rồi.

“ Woa, búp bê đẹp quá, bánh kem cũng rất ngon ạ.” Đóa Đóa vừa chơi búp bê, vừa ăn bánh kem nói.

Có được sự khen ngợi của Đóa Đóa, Lạc Kiến Ba cảm thấy hết sức vui, cả người lâng lâng như sắp bay lên vậy.

“ Lát nữa đi đến một nơi còn vui hơn, cháu nhất định sẽ thích.” Lạc Kiến Ba cười nói.

“ Thế thì chúng ta xuất phát thôi!” Đóa Đóa vui sướng vẫy tay nói.

Lạc Kiến Ba cười cười, khởi động xe, chiếc xe sang trọng đưa cặp ông cháu đúng nghĩa đi về phía xa.

…..

Đảo san hô

Đóa Đóa ngạc nhiên nhìn bãi biển trước mặt, chiếc miệng nhỏ há to ra, dường như không nói nên lời.

Bãi biển sóng xô mạnh mẽ, thật sự rất đẹp rất đẹp.

Thật không ngờ, bác đẹp trai này lại dùng máy bay tư nhân để đưa mình đến nơi xinh đẹp thế này.

“ Bác đẹp trai, bác đưa cháu đến ngắm biển sao?” Đóa Đóa ngoảnh đầu lại, chăm chú nhìn Lạc Kiến Ba.

“ Đúng thế, trước đây rất lâu bác luôn nghĩ, nếu như bác có một người con gái đáng yêu, bác sẽ đưa nó đến thăm biển, nhìn biển lớn mạnh mẽ nhất và xinh đẹp nhất.” Lạc Kiến Ba chăm chú nhìn Đóa Đóa trước mặt, khóe miệng nở ra nụ cười mê người.

“ Tại vì bác đẹp trai không có con gái, cho nên dẫn cháu đến sao?” Đóa Đóa vui vẻ nói.

“ Coi như thế đi?” Lạc Kiến Ba nghĩ ngợi, “ Đóa Đóa, cháu sợ không?”

“ Không sợ ạ, cháu rất vui.” Đóa Đóa vui vẻ nhặt viên đá nhỏ và sò huyết trên bãi cát.

Đứa trẻ nhảy nhót, bộ dạng đáng yêu ngây thơ đó khiến người ta nhìn cũng thấy yêu.

Nếu như, Đóa Đóa này là cháu gái của mình thì tốt biết bao……..

Lạc Kiến Ba khẽ nheo mắt lại.

Lần đầu tiên đưa ánh mắt hiền hậu thân thiện nhìn Đóa Đóa, nếu như Đóa Đóa thật sự là cháu gái của mình, thế thì mình sẽ càng vui hơn!

Nhìn tiểu nha đầu vui vẻ nhảy nhót như thế, Lạc Kiến Ba cảm thấy tim mình như sắp say rồi.

Ông ta thật sự rất hy vọng, thời khắc tươi đẹp này có thể ngừng lại mãi.

Không ngờ đá và sò huyết trên bãi cát trắng lại đẹp như thế, giống như tác phẩm nghệ thuật vậy, Đóa Đóa ngồi xuống, nhặt rất nhiều đá và sò huyết xếp chồng lên.

Nhìn bóng dáng bé nhỏ của đứa trẻ đáng yêu duyên dáng nhảy nhót trên bãi cát, Lạc Kiến Ba bỏ chiếc kính râm xuống, lớn tiếng gọi Đóa Đóa: “ Đóa Đóa, cháu đi lặn nước với bác nhé? Cháu có sợ không?”

“ Không sợ ạ, bác đẹp trai, cháu là một đứa trẻ dũng cảm, lặn nước thôi!” Đóa Đóa vui vẻ đá chân mình vào những con sóng.

Ở đây, có đáy biển đẹp nhất thế giới, rất nhiều người ở đây thưởng ngoạn phong cảnh đáy biển, những thứ này, Lạc Kiến Ba muốn Đóa Đóa được lĩnh hội từ lúc nhỏ, ông ta nghĩ cô bé nhất định chưa lặn nước bao giờ.

Lạc Kiến Ba coi Đóa Đóa thành cháu gái của mình, ông ta hy vọng cô bé sẽ có sự dũng cảm của mình.

Bên trong khu lặn nước.

Mặc bộ quần áo lặn, đeo mũ, bình thở khí, đi giày vịt, mang theo kính lặn nước, Lạc Kiến Ba và Đóa Đóa đã từ từ lặn vào trong lòng nước.

Lạc Kiến Ba thật sự không ngờ, tiểu Đóa Đóa mới chỉ hơn bốn tuổi, vậy mà bơi cực kỳ xuất sắc, nên biết, tiểu Đóa Đóa mặc dù nhỏ tuổi, nhưng dưới sự bồi dưỡng của Lạc Mộ Thâm, cô bé bây giờ là quán quân bơi lội của mẫu giáo có tiếng của thành phố A.

Mặc dù là một bé gái, nhưng, cô bé dũng cảm và lanh lợi khác thường.

Đối với lặn nước, cô bé không hề thấy lạ lẫm.

Có lẽ bên trong người, cô bé nhận rất nhiều rất nhiều di truyền của Lạc Mộ Thâm.

Cô bé gan dạ như thế.