Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 562: Suy tính thiệt hơ




Nghĩ đến đây, Lạc Kiến Ba vội gọi lái xe ra cửa, đi thẳng đến trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố A.

Nhìn bóng dáng bố mình cuống quýt như thế, miệng Lạc Mộ Tiêu há to đến mức gần như không thể ngậm lại nữa.

Rốt cuộc là tiên nữ người đẹp nơi nào, mà lại khiến ông bố cả đời phong lưu của mình mê muội thành thế này?

Theo lý mà nói người đẹp mà bố mình quen đầy rẫy ra, tuyệt sắc giai nhân cũng vô số, tại sao mình chưa bao giờ nhìn thấy bố mình như thế này chứ?

Lạc Mộ Tiêu nhún nhún vai, cảm thấy rất lạ, anh ta hơi tò mò không biết người đẹp đó thế nào mà lại khiến bố anh ta đổ nghiêng đổ ngả thế này? ( Ha ha, thực ra người đẹp đó răng còn chưa mọc hết!)

Sau này phải tranh thủ cơ hội xem xem thế nào.

.......

Khu đồ chơi thiếu nhi của trung tâm mua sắm Cửu Quang.

Lạc Kiến Ba đẩy chiếc xe đựng đồ còn chần chừ ở bên trong, trong chiếc xe chở đồ đã đựng đủ các loại quần áo đẹp nhất sang trọng nhất dành cho bé gái, trong hộp quà là rất nhiều nơ kết bươm bướm màu tím màu hồng xinh xắn. Đồ trong xe chất cao vút lên, Lạc Kiến Ba còn không nhìn thấy phía trước nữa rồi.

Nhưng ông ta chỉ biết mua mua mua.

Ông ta chọn những thứ đắt đỏ mà mình cho rằng bé gái thích nhất, lúc này ông ta đang đứng trước tủ quầy búp bê Barbie.

“ Tiên sinh, đây là búp bê Barbie mẫu mới nhất, toàn quốc số lượng có hạn, trên thế giới chỉ có 8888 búp bê, ngài thật là có con mắt thẩm mỹ.” Nụ cười tươi như hoa của cô nhân viên giới thiệu hàng, “ Đây là thứ bé gái thích nhất, mỗi bé gái đều nên có một con búp bê Barbie, có thể thay quần áo cho búp bê, may quần áo. Rất vui ạ.”

“ Bé gái đều thích sao?” Lạc Kiến ba cầm con búp bê Barbie xinh đẹp đó nói.

“ Vâng ạ, các bé gái đều thích. Chỉ là giá cả đắt đỏ, rất nhiều người muốn mua cũng không mua được, chỉ có người như tiên sinh mới có thể mua được thôi ạ.” Nhân viên chào hàng mau mồm nói.

“ Được, cho tôi năm con.” Lạc Kiến Ba nói.

“ Tiên sinh, ngài nói năm con sao?” Nhân viên chào hàng nuốt vội miếng nước bọt rồi nói.

“ Đúng thế. Nếu không, mười con?” Lạc Kiến Ba cười nói.

“ A ya, tiên sinh, làm con gái của ngài thật là quá hạnh phúc, bản búp bê Barbie có hạn này, bé gái chỉ cần có một con là cũng cảm thấy rất hạnh phúc rồi, ngài trong tích tắc mua nhiều như thế.” Cô nhân viên chào hàng xúc động nói.

Cô ta nhìn dáng vẻ Lạc Kiến Ba trẻ trung như thế, cho rằng Lạc Kiến ba là mua cho con gái của mình.

Lạc Kiến Ba mỉm cười, cẩn thận đặt mười con búp bê Barbie đẹp nhất đó vào trong xe mua hàng.

Không biết tại sao, ông ta thực ra muốn tặng năm con búp bê Barbie ngoài ra đó cho cháu gái của mình, chỉ là, mình có lẽ không có cơ hội này.

“ Còn cả cái này nữa, trò ghép tranh nổi tiếng thế giới, bố và con gái khi ghép tranh, là tình cảm nhất. sau khi ghép từng miếng từng miếng vào, sẽ trở thành bức tranh đẹp nhất.” Cô nhân viên chào hàng lại giới thiệu bức tranh ghép hình cảnh đêm với Lạc Kiến Ba.

“ Cùng ghép tranh với em bé sao?” Lạc Kiến Ba tò mò nhìn cô nhân viên chào hàng.

“ Đúng thế ạ, tiên sinh ngài tưởng tượng một chút, ngài và con gái của ngài cùng ngồi ghép từng miếng từng miếng thành một bức tranh hoàn chỉnh, đó là một cảnh tượng ấm áp!” cô nhân viên chào hàng khéo mồm nói.

Đúng thế, cứ nghĩ đến đã thấy rất tình cảm, gần gũi rồi.

Nhưng, mình có cơ hội ghép tranh với Đóa Đóa hay với cháu gái của mình không?

Lạc Kiến Ba hơi ủ rũ mặt mày, lại đặt bức tranh ghép đó vào vị trí cũ, thở dài, đẩy chiếc xe chở hàng đó đi.

Cô nhân viên chào hàng sững người, người đàn ông cuốn hút tao nhã đĩnh đạc này rốt cuộc làm sao thế? Đang vui vẻ đột nhiên trở nên như người mất tinh thần vậy?

Ghép tranh thì sao chứ?

Cô ta kỳ lạ nhìn theo bóng dáng hiên ngang đĩnh đạc đó của Lạc Kiến Ba.

Lạc Kiến Ba bảo lái xe chở những túi quà đắt đỏ to có nhỏ có đem chở về nhà, ngồi trong phòng khách, nhìn những món quà chất đống cao ngất đó, tinh thần ông ta lại suy sụp xuống.

Bản thân mặc dù chọn những món quà rất đẹp, rất đắt đỏ, trẻ con đều thích. Nhưng, Đóa Đóa liệu có thích không?

Đứa trẻ đó mặc cái dù cũng đẹp, quần áo gì đó cũng đều hàng cao cấp, nhìn dáng vẻ có thể thấy điều kiện gia đình rất tốt, lại còn có bảo mẫu trẻ trung xinh đẹp đi sát bên cạnh, có lẽ bố mẹ người ta cũng mua rất nhiều rất nhiều những thứ đắt đỏ rồi?

Kể cả nói con búp bê Barbie này, mặc dù số lượng có hạn, nhưng có lẽ bố mẹ người ta cũng mua rồi ấy chứ?

Đây có được coi là món quà rất đặc biệt rất đặc biệt không?

Đây chẳng qua là những món quà dùng tiền có thể mua được, làm thế nào có thể thẻ hiện bản thân yêu quý và chiều chuộng cô bé chứ?

Tại sao lại cứ cảm thấy như thiếu cái gì đó vậy?

Lúc này lái xe Vương thở hổn hển mang những túi đồ cuối cùng vào trong phòng khách, ông ấy đặt túi đồ xuống, bắt đầu lau mồ hôi, thật sự quá nhiều quà rồi.

Lạc Kiến Ba chớp chớp mắt, ông ta nhẹ nhàng nói: “ Lão Vương, ông nói tôi muốn tặng cho bé gái một món quà đặc biệt, đây có được coi là những món quà đặc biệt không? cô bé sẽ thích chứ?”

“ Uhm……có lẽ sẽ thích ạ?” Lão Vương lau khô mồ hôi nói, “ Nhiều quà đắt đỏ thế này, nhiều đồ chơi như thế, còn cả búp bê, trẻ con nhất định thích.”

“ Nhưng, những thứ này dùng tiền đều có thể mua được, có lẽ bố mẹ cô bé cũng mua cho cô bé cũng không biết chừng.” Lạc Kiến Ba hơi buồn phiền nói.

“ Điều đó cũng có khả năng, dù sao đều là những thứ có thể mua được mà, ngài muốn tặng món quà đặc biệt, vậy thì tặng một vài thứ mà dùng tiền cũng không thể mua được.” Lão Vương tiện mồm nói.

“ Thứ mà dùng tiền không mua được sao?” Lạc Kiến Ba đột nhiên lấy lại hứng thú.

“ Đúng thế, làm những thứ dùng tiền không thể mua được.” Lão Vương nghiêm túc nói, “ Tôi còn nhớ trước đây khi sinh nhật con trai tôi, tôi dùng gỗ làm cho nó một khẩu súng cầm tay, tôi tự tay gọt giũa khúc gỗ, dùng bào gỗ mài, tự tay vẽ màu, còn tự mình làm nơi nhét đạn giấy, có thể bắn được ba viên đạn giấy nữa, con trai tôi rất thích. Tại vì chiếc súng cầm tay đó không giống những thứ khác, người khác bỏ tiền ra cũng không thể mua được. cho nên, sau này khi nó có những chiếc súng nhỏ đồ chơi khác, nó cũng vẫn thích nhất chiếc súng tôi làm cho nó, bây giờ nó đã hơn hai mươi tuổi rồi, vẫn trân trọng chiếc súng nhỏ mà tôi làm cho nó.” Ông ấy rất nghiêm túc nói.

“ A? Như thế cũng được đấy.” Lạc Kiến Ba ngạc nhiên nói.

“Ai ya ya, tôi đương nhiên phải như thế, tại vì tôi không có tiền, cho nên chỉ có thể dùng tâm mà làm quà tặng, ngài đương nhiên không cần phải thế, món quà đắt nào ngài cũng có thể mua được?” Lão Vương chăm chú nói.

“ Không, tôi đột nhiên cảm thấy lời ông nói rất có lý, tôi mua những thứ này, không chừng bố mẹ cô bé cũng mua được, tôi phải chuẩn bị một món quà cho cô bé mà bố mẹ cô bé không thể mua được, để cô bé có thể nhớ đến tôi.” Lạc Kiến Ba hết sức vui vẻ cười híp mắt nói, “ Lão Vương, may là ông nhức nhở tôi, tháng này thưởng cho ông thêm hai vạn.”

Lạc Kiến Ba còn thiếu tiền sao?

Lão Vương khó hiểu nhìn Lạc Kiến Ba, thật sự không biết ông ấy đang nghĩ gì nữa. Có điều, tháng này có tiền thưởng, ông ta thật sự rất vui.

“ Ông nghĩ giúp tôi một chút, tôi có thể chuẩn bị món quà đặc biệt gì mà người khác không thể mua được?” Lạc Kiến Ba hỏi lão Vương, “ Nghĩ ra, tôi lại thưởng thêm cho ông.”