Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 555: Tiểu thiên sứ và lão hồ Ly




Năm ngày sau.

“ Đóa Đóa, Đóa Đóa, đi chậm chút, đi chậm chút, đừng để bị ngã.” Một giọng nói cuống quýt vang lên. Đây là một người con gái xinh đẹp tên là Đường Linh Linh, cô ấy là bảo mẫu kiêm vệ sĩ của Đóa Đóa.

Nữ vệ sĩ trẻ tuổi này là do Lạc Mộ Thâm mời từ Hồngkong về kiêm chức vệ sĩ, bình thường kiêm cả nhiệm vụ bảo mẫu, Đường Linh Linh này bình thường thích luyện võ nhất, không thích buôn chuyện, là một người con gái có thể dựa dẫm được.

Không dùng vệ sĩ không được, nhà giàu đại gia như Lạc Mộ Thâm, con gái cũng rất có khả năng bị kẻ xấu nhắm đến, bắt cóc tống tiền gì đó.

Cho nên, đây cũng là việc khiến những nhà giàu phải suy nghĩ.

Có lúc nghĩ, vẫn là cuộc sống của dân thường thoải mái tự do hơn chút.

“ Cô Đường, mau lên,mau lên, chúng ta đi sang bên kia. Bên kia vui hơn.” Một giọng nói trẻ con lanh lảnh vang lên, tiểu thiên sứ xinh đẹp giống như một bông hoa bươm bướm tươi xinh bay lượn.

Trên người bé gái mặc bộ quần áo màu hồng đáng yêu, trên đầu gài hai chiếc kẹp nơ xinh xắn, dùng chiếc ruy băng cùng màu hồng quấn quanh vào mái tóc tơ mượt mà.

Đôi mắt to tròn long lanh đó, trong veo giống như vừa được rửa sạch vậy.

Cô bé quay mặt lại, cười nói với nữ vệ sĩ đằng sau mình: “ Cô Đường, cô đi chậm quá.”

Ai đi qua, cũng không kìm lòng được phải liếc nhìn bé gái đó mấy lượt.

Tại bì, không những cô bé hiện rõ vẻ đáng yêu ngoan ngoãn như thế, bộ quần áo màu hồng xinh xắn, càng khiến cô bé giống như một nàng công chúa nhỏ bước ra từ trong câu chuyện cổ tích vậy.

Cô bé đó là con gái của tôi và Lạc Mộ Thâm---năm nay đã là Đóa Đóa gần năm tuổi.

“ Đã chơi cả một ngày rồi, đến lúc về rồi, nếu không mẹ sẽ mắng đấy!”Đường Linh Linh đi chậm hít thở không khí trong lành.

“ Được ạ, nhưng ăn thêm một lần kem rồi chúng ta về nhà. Chú Đại Vũ nói kem ở cửa hàng kem socola đen ngon nhất.” Đóa Đóa cười nói. Con bé này kế thừa cả nhược điểm và sở thích của tôi.

Nó cũng thích ăn socola, thích ăn kem.

“ Aiya, bố mẹ con không để con ăn quá nhiều đồ ngọt đâu, không tốt với răng, con cũng sẽ béo như lợn con đấy.” Đường Linh Linh hơi lo lắng, tiểu công chúa này, lúc nào cũng nghĩ ra được lắm thứ.

“ Không sao ạ, mẹ con, còn thường xuyên lén lút ăn bánh kem socola, mà cũng có béo đâu. Thật đấy, mấy lần vào ban đêm con dậy đi vệ sinh, đều nhìn thấy mẹ ở trong bếp lén lút mở tủ lạnh ăn tiramisu socola. Hơn nữa, răng của con, sớm muộn cũng phải thay, đợi sau khi mọc răng mới, con bảo đảm sẽ không ăn bánh kem và kem nữa. Con sẽ giữ gìn hàm răng của mình.” Đóa Đóa cười lên, bộ dạng tinh quái.

“ Cũng đúng.” Đường Linh Linh nghĩ một lát.

Dường như nhìn ra được vẻ lo lắng của Đường Linh Linh, Đóa Đóa cười lên: “ cô Đường cô yên tâm đi, nếu như bố mẹ trách cô, con sẽ nhận thay cô, con sẽ chịu trách nhiệm. Nói là con nhất quyết đòi ăn, không ăn sẽ bị ngất, cô là vì quá thương con nên mới để con ăn. Đi thôi đi thôi, chúng ta đi nhanh, nghe nói người mua ở cửa hàng này rất đông rất đông, hôm nay mà bán hết, phải đợi đến ngày mai, con mà không ăn được, nửa đêm sẽ khóc mà tỉnh mất. Cô đành lòng nhìn con khóc không? Cô Đường, lần trước sau khi chú Đại Vũ mua kem socola cho con, con đã hai tháng không ăn được tí kem socola nào, thèm đến toàn thân không có tí sức lực nào. Cô Đường, chúng ta đi ăn một lần nhé, chỉ một lần này thôi.” Đóa Đóa đưa ra ngón tay non nớt xinh xắn nói.

“ Được, con phải đồng ý với cô, lần này đi ăn, sau này không đi nữa.”Đường Linh Linh vội nói.

“ Đương nhiên rồi, nhất định ạ. Con ít nhất hai tháng sẽ không ăn. Cô Đường, cô tin con, con nói lời sẽ giữ lấy lời.” Đóa Đóa đưa tay vỗ vào ngực mình cười nói.

Đường Linh Linh chẳng biết làm thế nào nhìn Đóa Đóa, đã đi đến bước này rồi thì chẳng có cách nào khác.

Hơn nữa, Đóa Đóa lại thích ăn kem socola như thế.

Con bé mặc dù thông minh lanh lợi, nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ con. Làm sao có thể kiềm chế được trước cám dỗ của đồ ăn chứ?

Đừng nói là một đứa trẻ con, mẹ của con bé còn không tránh được sự cám dỗ của kem socola nữa là.

Được rồi, dẫn con bé đi ăn thôi.

Tránh để tiểu công chúa này dùng ánh mắt đáng thương nhìn mình.

Đường Linh Linh cảm thấy mình quả thật chịu không nổi ánh mắt đáng yêu đó của Đóa Đóa.

Cho nên, Đường Linh Linh cảm thấy mình làm như thế là đúng.

“ Được rồi, tiểu thư, chúng ta đi ăn kem.” Đường Linh Linh dẫn Đóa Đóa đi rồi vẫy một chiếc taxi. Cười nói với tài xế lái xe, “ chú lái xe, phiền đưa chúng tôi đến cửa hàng kem socola đen được không?”

“ Được.” Tài xế lái xe gật đầu, quay xe đi về hướng đông.

Rất nhanh sau đó, bọn họ xuống xe.

“ đây có lẽ là con đường buôn bán lớn nhất của thành phố này rồi.” Đóa Đóa nhìn con đường náo nhiệt sầm uất mà sang trọng đó nói.

“ Uhm, chắc là thế.” Đường Linh Linh cũng nói theo. Từ Hồngkong quay về chưa lâu, cô ấy vẫn chưa quen với thành phố A lắm.

“ Cô nhìn xem, đó chính là cửa hàng kem socola đen. Con nghe chú Đại Vũ nói, cửa hàng kem này là ngon nhất, đặc biệt là kem socola đen.” Đóa Đóa chỉ cửa hàng kem đó mà không kìm được vui mừng reo lên.

Đó là một cửa hàng kem số lượng có hạn, mùi vị kem ở đây không chê được, hơn nữa số lượng bán ra có hạn, mỗi loại vị số lượng chỉ có hạn.

“ Chúng ta mau vào ăn đi, a ya, cô, cô có biết không? Cháu vui sướng đến nỗi nước miếng chảy ra rồi.” Đóa Đóa vui vẻ nói.

Đây cũng chính là một tên ham ăn.

“ Được rồi, Đóa Đóa, chúng ta vào thôi.” Đường Linh Linh cười nói.

Hai người nhanh chóng đi vào cửa hàng kem, Đóa Đóa vừa liếc đã nhìn thấy trong tủ có kem socola đen.

Cô bé cảm thấy nước dãi của mình sắp chảy ra rồi.

Có lẽ là do di truyền của Tô Tư Nhụy, bản thân đặc biệt thích loại kem này, nhưng do các bậc bề trên sợ ảnh hưởng đến vấn đề thay răng, cho nên rất ít cho Đóa Đóa ăn đồ ngọt, cho nên, mỗi lần Đóa Đóa nhìn thấy kem socola đen gần như nước dãi đều chảy ra.

Bây gờ, bố mẹ, ông bà ngoại không ở bên cạnh, quả thật quá tốt rồi, mình nhất định phải ăn một bữa thật no.

Đóa Đóa tưởng tượng nghĩ,

“ Cô ơi, cái này, phiền cô gói cho cháu kem socola đen.” Đóa Đóa chỉ vào phần kem đó nói với nhân viên cửa hàng.

“ A, xin lỗi cháu, hôm nay số kem này chỉ còn lại một cốc cuối cùng, đồng thời ngài đây đã đặt trước rồi.” nhân viên phục vụ cười tươi như hoa nói.

Cô ấy cười tươi nhìn Đóa Đóa còn chưa cao đến tủ kính, tiểu nha đầu này thật sự đáng yêu quá.

“ Dạ, cô nói gì ạ?” Đóa Đóa ngạc nhiên đờ đẫn, “ Chỉ còn thừa có một cốc thôi sao?”

Cô bé ngẩng đầu lên, nhìn vị tiên sinh mà cô nhân viên phục vụ đó chỉ, phát hiện người đàn ông đó là một người cực kỳ đẹp trai đĩnh đạc.

Mặc dù từ góc độ của một đứa trẻ, Đóa Đóa cũng phải thừa nhận người đàn ông này thật sự rất đẹp trai. Mặc dù tuổi cao, nhưng toàn thân toát ra khí chất đĩnh đạc khiến người khác cũng phải ngước nhìn.