Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 552: Cũng chẳng hơn vương bảo cường




Mỗi lần nhìn thấy bộ dạng đó của tôi, Lạc Mộ Thâm đều ghen tức mà cấu tôi, eo của tôi sắp bị thằng cha này cấu cho rách thịt rồi.

Cho nên, Lạc Mộ Thâm rất ghét Phùng Thiệu Phong. Nhưng nữ chính anh ấy vẫn rất thích, cho nên anh ấy đang xem bộ phim đó.

“ Bố......” Đóa Đóa ngọt ngào gọi, mắt con bé dán vào màn hình tivi, “ Ôi, chú đẹp trai này là ai thế ạ? Đẹp trai quá!”

Vừa nghe thấy Đóa Đóa nói như thế, Lạc Mộ Thâm lập tức lấy lại tinh thần.

Anh ấy ôm lấy con gái: “ con gái của bố, con cảm thấy chú này trên tivi đẹp trai không?”

“ Đẹp trai ạ.” Giọng nói trong trẻo của tiểu nha đầu vang lên. Nó vừa nói vừa còn làm bộ dạng hôn xa Phùng Thiệu Phong trên màn ảnh tivi.

“ Thế con cảm thấy bố có đẹp trai không?” Lạc Mộ Thâm tràn đầy hy vọng hỏi.

Tiểu nha đầu chăm chú nhìn Lạc Mộ Thâm, sau đó, chớp chớp mắt: “ Cũng tạm được ạ!”

Tôi ở bên cạnh suýt nữa cười phá lên, Lạc Mộ Thâm phong độ hiên ngang là thế, nhưng ở trước mặt con gái thì cứng họng, không biết tại sao con gái luôn cảm thấy Lạc Mộ Thâm không đẹp trai, dường như con mắt thẩm mỹ của con bé không cùng một kênh với chúng tôi vậy.

Mặt Lạc Mộ Thâm xị xuống, tôi biết trái tim anh ấy đã bị con gái đả kích cho tổn thương rồi.

“ lời con trẻ mà, lời con trẻ mà. Chồng ơi, đừng để ý, con chỉ nói chơi thôi mà.” Tôi vừa bận công việc trên tay vừa quay sang an ủi Lạc Mộ Thâm.

“ Không được, đàn ông tại sao lại không có được sự sùng bái của con gái chứ?” Lạc Mộ Thâm rõ ràng cảm thấy thất bại.

Anh ấy lại kéo Đóa Đóa, vẫn chưa hết hy vọng hỏi: “ Đại Đóa Đóa, con xem chú trên ti vi đó đẹp trai hay là bố đẹp trai?”

Mặt anh ấy trở nên căng thẳng.

Tôi không nhịn được cười phá lên, người đàn ông này, vẻ đẹp trai của Lạc Mộ Thâm là rõ như ban ngày, được mọi người công nhận, đánh giá của con gái thì có liên quan gì chứ?

Nhưng đối với anh ấy điều đó rất quan trọng.

Đóa Đóa chăm chú nhìn Phùng Thiểu Phong trên tivi, lại nhìn Lạc Mộ Thâm, chớp đôi mắt to tròn nói: “ Đương nhiên chú ở trên tivi đẹp trai rồi.”

Vẻ thất bại hiện rõ trên mặt Lạc Mộ Thâm.

Có điều, tôi biết anh ấy chắc chắn chưa mất hy vọng.

Anh ấy lại cầm lấy điều khiển tivi, chuyển mấy kênh liền, đúng lúc có một kênh đang phát Lộc Hàm vừa nhảy vừa hát, nên biết thần tượng Lộc Hàm này khuôn mặt dễ nhìn cuốn hút, là thần tượng của biết bao fan nữ.

Có điều, dưới con mắt của tôi, Lộc Hàm đó mặc dù khuôn mặt dễ nhìn, nhưng không giống như Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm không những chỉ có đường nét khuôn mặt tinh xảo, trên người đầy vẻ hấp dẫn nam tính.

“ Uhm, Đóa Đóa, con xem xem, anh trai này đẹp trai hay là bố đẹp trai?” Lạc Mộ Thâm nghiêm túc hỏi tiểu nha đầu.

Đóa Đóa lại chăm chú nhìn Lộc Hàm trẻ trung trên tivi, lại nhìn sang bố của mình, bàn tay nhỏ chỉ về phía tivi nói: “ Đương nhiên là anh trai này đẹp trai rồi.”

Tôi cười nhìn sang Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm đã bị đả kích cho mặt biến sắc rồi.

Anh ấy vẫn không cam chịu, lại chuyển sang kênh khác, kênh này đúng lúc đang phát “ Thiên Hạ vô tặc” của Vương Bảo Cường.

Lạc Mộ Thâm nghiến răng, chỉ Vương Bảo Cường nhăn nhó trên tivi rồi hỏi Đóa Đóa: “ Con gái, con nói xem chú này đẹp trai, hay là bố đẹp trai.”

Đóa Đóa lại nhìn kỹ so sánh một chút, sau đó lại nói với giọng bà cụ non: “ Đương nhiên là trên tivi chú này đẹp trai rồi.”

“ Trời ạ, bố còn không bằng Vương Bảo Cường sao?” Lạc Mộ Thâm than thở một tiếng, “ con gái của bố ơi, con đáng thương quá, còn nhỏ thế này mà mắt đã mờ rồi.”

Tôi cười ngả ngiêng gần như sắp vỡ bụng rồi.

“ Bố, bố đừng đau lòng, mặc dù bố không đẹp trai, nhưng con vẫn yêu bố. Đàn ông ấy à, chủ yếu là nhìn khí chất.” Đóa Đóa ôm đầu Lạc Mộ Thâm nhiệt tình nói.

“ Con mắt thẩm mỹ của con kiểu gì thế? Con là do khỉ sai đến để chuyên chọc tức bố con à?” Lạc Mộ Thâm vỗ nhẹ vào mông của Đóa Đóa, anh ấy quay người với lấy một thành socola: “ Cho con một cơ hội nữa, con nói bố có đẹp trai không?”

Nhìn thấy socola, mắt của tiểu nha đầu như sáng rực lên, con bé nhanh nhảu vồ lấy thanh socola đen đó: “ bố của con đẹp trai nhất, bố của con đẹp trai nhất trên thế giới này.”

Tôi không khỏi suy nghĩ, nha đầu này, đúng là giống tôi, ở trước mặt đồ ngon, cực kỳ dễ bị thay đổi. Đặc biệt là đối với socola, cơ bản không thuốc miễn dịch.

Lạc Mộ Thâm cười hài lòng đưa thanh socola đó cho Đóa Đóa, giơn ngón tay làm tư thế thắng lợi với tôi, ý là: Đồ tham ăn bị mua chuộc rồi.

“ Đóa Đóa, chỉ được ăn một thanh socola thôi nhé, nếu không trong miệng sẽ bị mọc mụn socola đấy, lúc đó sẽ rất đau.” Lạc Mộ Thâm lúc này mới biểu lộ bản sắc ông bố hiền từ, anh ấy cười ôm Đóa Đóa nói: “ Ngoan, để bảo mẫu đưa con đi đánh răng tắm rửa, sau đó đi ngủ, có được không?”

“ vâng ạ.” Đóa Đóa trả lời ngọt ngào. Khi đi đến bên cạnh tôi, con bé thần bí kéo tôi khiến tôi phải gập người lại.

Tôi cúi đầu, Đóa Đóa nói vào tai tôi: “ Mẹ, con cố tình nói bố không đẹp trai, con sợ bố kiêu ngạo, cảm thấy mình đẹp trai, ra ngoài trêu hoa ghẹo cỏ, mang về cho chúng ta dì hai, bố của bạn Đồng Đồng ở trường mẫu giáo của con đẹp trai, sau đó ở bên ngoài có vợ bé, kết quả là li hôn với mẹ Đồng Đồng rồi, Đồng Đồng không còn được gặp mẹ mình nữa. Cho nên con phải đả kích bố, không để bố tự mãn, thực ra con cảm thấy bố của con rất đẹp trai.”

Tôi bật cười khanh khách, trẻ con bây giờ, đều nghĩ cái gì thế? Suy nghĩ còn thành thục hơn cả người lớn rồi!

“ Bố con còn lâu mới có vợ bé, con mau đi ngủ đi!” Tôi cười nói với con gái.

“ Đợi con tỉnh dậy, mẹ sẽ làm cho con bánh kem mà con thích ăn nhất.”

“ Vạn tuế.” Con bé hào hứng nhảy chân sáo.

Lúc này, bảo mẫu bước đến, dẫn Đóa Đóa đi, tắm rửa rồi ru ngủ.

Tôi biết, đây là mánh khóe của Lạc Mộ Thâm, mỗi lần khi anh ấy muốn làm chuyện đó, sẽ cho bảo mẫu ru con ngủ, nếu không bình thường, tôi đều hát ru cho Đóa Đóa ngủ.

Sau khi cso con, vì phải chăm sóc con, kể truyện cho con trước khi ngủ, thường xuyên mất sức, cho nên, sinh hoạt vợ chồng của chúng tôi chắc chắn cũng bị ảnh hưởng.

Điều này đối với tôi mà nói, cũng không có gì to tát, tôi là phụ nữ mà, thông thường phụ nữ đối với chuyện này, đều không tha thiết bằng đàn ông.

Nhưng Lạc Mộ Thâm thì không giống, anh ấy là động vật nửa thân biết suy nghĩ à. Anh ấy một ngày mà không động vào tôi thì chỉ vò đầu bứt tai.

Cho nên, anh ấy luôn tìm cơ hội lấy lòng con gái, để con gái cho chúng tôi có cơ hội riêng tư.

Con gái khi ăn socola, tính cách trở nên cực kỳ dễ bảo.

Biết bảo mẫu đang ru con gái ngủ, Lạc Mộ Thâm không kìm được vội ôm chặt lấy tôi.

Thằng cha này vừa đi công tác mấy ngày liền, vừa về chắc chắn sẽ không bỏ qua cho tôi.

Mặc dù chúng tôi kết hôn đã bốn năm rồi, nhưng anh ấy vẫn thích quấn lấy tôi.

Đương nhiên, tôi cũng thích anh ấy quấn tôi, điều đó chứng minh anh ấy đặc biệt yêu tôi, anh ấy nếu như không muốn chạm vào tôi, như thế không phải không còn hứng thú với tôi nữa sao?