Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 488: Thật khó hầu hạ gã này




“ Anh Đại Thâm, anh tắm xong chưa.” Tôi gọi Lạc Mộ Thâm.

“ Anh tắm xong rồi.” Lạc Mộ Thấm quấn chiếc khăn tắm từ eo xuống đi ra khỏi nhà vệ sinh, đôi chân dài với bắp thịt tám múi rõ ràng đó, vòng eo nhỏ gọn, thật sự khiến tôi không khỏi trầm trồ.

Tôi vội bịt mũi mình lại, sau đó giả bộ đóng giả làm giọng nói của bà chủ kỹ viện đon đả cầm chiếc khăn, nhiệt tình nói: “ Ôi, đại thiếu gia đến rồi? tối hôm nay có cô nương xinh đẹp đang trên giường đợi ngài, là một trinh nữ đó.”

Lạc Mộ Thâm cười nhéo vào eo tôi một cái, cười nói: “ Sao em lại có hứng thú với giọng của bà chủ kỹ viện thế?”

Tôi vẫn cố tình làm vẻ đon đả cười nói: “ bà chủ như em không được rồi, tuổi cao rồi, không thể đích thân hầu hạ, đã bị lớp sóng cao đẩy lớp sóng trước chết trên bãi cát rồi, bông hoa hồng trên giường hôm nay là để dành cho đại thiếu gia.”

Lạc Mộ Thâm cố tình vỗ nhẹ vào mông tôi nói: “ Được rồi, hôm khác sẽ chơi với bà chủ sau.”

Tôi lập tức với vào trong phòng ngủ nói: “ Các em, chú ý hầu hạ khách nhé.”

Mẹ kiếp, tôi quả thật khiến bầu không khí lên đến cực điểm rồi, tôi chẳng sung sướng gì cơ chứ.

Tôi đẩy Lạc Mộ Thâm vào phòng ngủ, bất chợt nhìn búp bê tình dục đó trên giường, thật sự là một mỹ nữ gợi cảm.

“ Xem xem, thế nào? Lạc Mộ Thâm, bây giờ em xin lui nhé?” Tôi nháy nháy mắt với Lạc Mộ Thâm.

Nhưng, Lạc Mộ Thâm cau mày lại.

“ Sao thế? Còn chưa có cảm giác gì sao?” Tôi vội hỏi.

Thực ra, tôi bây giờ rất hy vọng Lạc Mộ Thâm giống như con cá kiếm mà bổ nhào lên người con búp bê bơm hơi đó.

“ Sao anh chẳng có một chút cảm giác nào? Hơn nữa còn cảm thấy rất buồn nôn, mặc dù nhìn con búp bê gợi cảm này cũng rất xinh đẹp.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

A?

Thằng cha này đòi hỏi cao quá.

Tôi nhíu mày nghĩ ngợi, cũng đúng, trước đây Lạc Mộ Thâm đã làm gì chứ? Với biệt hiệu vạn hoa cũng không thoát khỏi mắt sói, là cao thủ chơi phụ nữ tuyệt đối, anh ấy chơi bời với biết bao người đẹp tuyệt sắc, có lẽ bản thân anh ấy cũng không đếm được.

Đó là các kiểu phụ nữ, các kiểu phong cách.

Còn búp bê bơm hơi bằng khí này sao có thể sánh được chứ?

“ Bây giờ không phải thời kỳ đặc biệt sao? Thôi thì tạm một chút vậy?” Tôi vội nói, tôi đẩy Lạc Mộ Thâm lên giường, “ Anh coi như đó là em đi mà, xem, còn biết gọi nữa đấy, anh nghe đi.”

Tôi vội nhảy lên, mở bên tai của con búp bê đó bật công tắc lên, búp bê bằng khí đó lập tức phát ra âm thanh rên rỉ khiến người khác cũng phải đỏ mặt.

Tôi nghe mà cũng thấy máu nóng cao trào.

Nhưng Lạc Mộ Thâm vẫn hơi....

Không được, tôi phải khiến anh ấy có hứng thú với con búp bê này, nếu không, thằng cha nãy sẽ không tha cho tôi.

Nghĩ đến đây,

Tôi kéo bộ váy gợi cảm trên người con búp bê xuống dưới một chút: “ Có cảm giác chưa?”

“ Chưa cảm giác.” Lạc Mộ Thâm bĩu môi nói.

Tôi lại kéo xuống thấp nữa: “ Thế còn thế này? Có cảm giác chưa?”

“ Thật sự không có cảm giác.” Lạc Mộ Thâm nói.

“ thế còn thế này thì sao?” Tôi lột luôn cả bộ váy nội y gợi cảm đó của con búp bê ra, lúc này con búp bê trên người không mảnh vải che thân.

“ Chẳng có chút cảm xúc gì, nhìn đã có cảm giác ghét, một chút kích thích cũng không có.” Lạc Mộ Thâm cau mày nói.

“ Thế làm thế nào anh mới có kích thích?” Tôi chớp mắt nhìn Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm khẽ nhếch môi nói: “ Ôi, anh phát hiện bây giờ anh chỉ có cảm giác với mỗi em, bây giờ, đừng nói là con búp bê này, kể cả có đặt một mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp ở trước mặt anh, anh cũng không có cảm giác gì.”

Tôi đờ đẫn nhìn Lạc Mộ Thâm, tôi nên vui mừng hay không nên vui mừng đây?

Nghe nói khi một người đàn ông thật sự thích một người phụ nữ, anh ấy chỉ thích làm chuyện đó với người phụ nữ này, còn không có bất cứ cảm giác gì với phụ nữ khác.

Nghĩ đến đây, tôi trong lòng thầm cười trộm.

“ Thế bây giờ, không phải là tình hình đặc biệt sao? Bây giờ coi như anh dùng tạm, có được không?” Tôi cười đẩy Lạc Mộ Thâm về phía con búp vê xinh đẹp diễm lệ đó.

Nhưng Lạc Mộ Thâm giống như bị bỏng canh mà nhảy ra vậy: “ Anh còn lâu mới cần, không muốn động vào con búp bê này, chạm vào thứ này, cả đời anh sẽ bị nhụt chí mất.”

Anh ấy tức mình xách con búp bê bơm hơi đó, mở cửa sổ, thuận tay ném ra ngoài cửa sổ.

“ Ôi.....” tôi không kìm được mà hét lên. “ đây là con búp bê đẹp nhất bỏ ra tận mười mấy vạn mua đấy.”

Lạc Mộ Thâm nhún nhún vai: “ Không thích, không cần, anh giờ hối hận vì đã mua rồi, để trong phòng làm gì, còn không bằng ném đi cho xong.”

“ Nhưng.......” Tôi thật sự hơi xót xa, “ Nếu như quả thật không thích, thực ra để trong phòng làm cái giá để mũ hay treo quần áo treo thứ gì đó cũng đươc mà. Lạc Mộ Thâm, anh mau đi nhặt về đi.”

“ Anh còn lâu mới đi nhặt, nhìn đã thấy chán.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

Tôi đang nghĩ, hay là chạy xuống nhặt con búp bê đó lên, tôi đang định thò đầu ra cửa sổ nhìn, xem con búp bê rơi ở chỗ nào, lại nghe thấy có người ở dưới lầu hét lên: “ A a a, có người nhảy lầu, còn trần truồng nữa, mau gọi 110 và 120. Chắc chắn là cô ta tự sát. Mau báo cảnh sát, báo cảnh sát.”

Tôi và Lạc Mộ Thâm vội chạy đến bên cửa sổ nhìn xem, quả nhiên nhìn thấy con búp bê bơm hơi trần trụi nằm ở đó, có lẽ nó thật sự quá giống thật, giống như một người con gái trẻ nhảy lầu vậy.

Rất nhiều người không dám tiến lên phía trước, đứng nhìn từ rất xa, chỉ chỉ chỏ chỏ, có người gan to tiến lên, đắp một chiếc áo khoác lên mình con búp bê, sau đó vội vàng chạy xa.

Như thế, thật sự rất giống một hiện trường sự cố.

Tôi và Lạc Mộ Thâm hai đứa nhìn nhau, đều thè lưỡi ra, rụt đầu lại rồi đóng cửa sổ lại, sau đó, chúng tôi cười lăn cười bò trên thảm.

Ha ha ha.

Thật không ngờ, tôi có lòng tốt mua về con búp bê để giải quyết nhu cầu sinh lý cho Lạc Mộ Thâm, bây giờ lại rơi vào tình cảnh này, thật sự muốn mang về cũng không mang được về nữa.

“ Nhụy Tử, đừng mua mấy thứ này cho anh nữa, anh còn lâu mới cần, anh chỉ cần em thôi, nếu như em không thể, anh sẽ nhịn.” Lạc Mộ Thâm đưa tay ra, vuốt nhẹ má tôi.

“ Đừng nói là búp bê tình dục, người thật anh cũng không cần.” Anh ấy lại nhấn mạnh lần nữa.

Tôi nhìn vào đôi mắt đó, quả thật rất cảm động.

“ Thế liệu anh có chịu đựng kìm nén được không?” Tôi khẽ nói.

“ Hay là em thử dùng tay em đi.” Lạc Mộ Thâm nheo mắt, cười nói.

“ Lại còn đòi hỏi như thế. Thế sao được chứ, em còn nghĩ mang thai là có thể thoát khỏi bàn tay của anh nữa đấy.” Tôi cười nói.

“ Đương nhiên, sao có thể bỏ qua cho em được chứ?” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Em nói anh biết, em sẽ lấy miếng thịt lợn mà để lên người em, anh làm chuyện đó với miếng thịt lợn là được rồi.” Tôi đành phải nói.

“ Được đấy, đầu lợn của anh.” Lạc Mộ Thâm cười ôm tôi lên giường, anh ấy nhẹ nhàng hôn cổ tôi, khẽ nói: “ Đầu lợn, em đúng là bỏ bùa mê gì cho anh rồi, tại sao anh lại thích em thế chứ? Ngoài em ra, anh chẳng có hứng thú với bất cứ người nào, em đừng bỏ rơi anh đấy, nếu như em bỏ rơi anh, anh sẽ khóc đấy, cả đời này anh chỉ dựa vào em thôi.”

Tôi vui vẻ nhìn Lạc Mộ Thâm, đây là những lời thật lòng nhất mà anh ấy nói với tôi, Lạc Mộ Thâm, anh yên tâm, em sẽ không bỏ rơi anh đâu, dù cho xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ không bỏ rơi anh, mãi mãi sẽ không bao giờ.

Anh ấy đặt tôi lên giường, sau khi hôn nhau triền miên dai dẳng, trải qua màn dạo đầu, tôi dùng tay để làm hài lòng anh ấy, khiến tôi mệt bã người, đầu ngón tay cứng đờ như bị chuột rút.