Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 46: Vẫn muốn ép tôi lên giường




Âm thanh mặc dù không to, nhưng mấy người phụ nữ bên ngoài đều nghe thấy rồi.

Mà người tình cảm thắm thiết với tôi là Trần An An rõ ràng nghe thấy tiếng tôi rồi.

Thật lợi hại, suy cho cùng là bạn thân, quá quen thuộc tôi rồi, đến tiếng rít nhỏ của tôi cũng nghe ra rồi.

“ Nhuỵ Tử?” An An thuận theo âm thanh mà đi đến chỗ vách ngăn tôi và Lạc Mộ Thâm đứng.

Nghe thấy tiéng giày cao gót của cậu ấy trên nền đất, tôi tức khắc toàn thân cơ bắp đều căng thẳng.

“ Nhuỵ Tử, cậu ở bên trong à?” Trần An An dò xét hỏi.

Tôi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai dị thường của Lạc Mộ Thâm đó, biểu cảm trên khuôn mặt đó vẫn không một chút hoảng loạn.

Nhưng mà tôi, tôi bị doạ chết rồi, có ảo giác đang yêu đương vụng trộm bị người khác bắt được.

Đặc biệt là lại cùng Lạc Mộ Thâm nấp trong cái nơi nhỏ bé chật chội này, mở cửa ra, mà nhìn thấy hai chúng tôi như thế này, ai có thể tin chúng tôi là trong sạch đây?

Đến lúc đó là lúc đó chính là bùn vàng rơi trong đũng quần, không phải cứt cũng là đồ cứt đái rồi.

“ Nhuỵ Tử, rốt cuộc là cậu phải không?” Trần An An tiếp tục nói, đồng thời dùng tay vỗ vào cánh cửa.

Tôi hoảng loạn không biết đúng sai, răng lập cập, nói không ra lời. Toàn thân run rẩy, giống như gà trú đông không có chuồng vậy.

Lạc Mộ Thâm rất chán ghét nhìn tôi, đưa tay nhéo tôi một cái, ra hiệu tôi nhanh chóng lên tiếng.

Tôi lập tức lĩnh hội rồi.

Tôi vội vàng nói: “ An An, chị Giản Doanh, là em.”

An An vội vàng nói: “ Là cậu à, vừa nãy mình ra ngoài tìm cậu nửa ngày, mình gọi điện tìm cậu cũng không nghe. Còn ở đây cố ý doạ người. Nghe trộm người khác nói chuyện à?”

Tôi thở dài, thật là, ở đâu có đạo trời à? Vốn dĩ tôi là đến trước, mấy người các cậu đến sau nói này nói kia, còn trách tôi nghe trộm?

“ Đúng thế. Cô ngất trong bồn cầu à? Có cần kéo cô không?” Giản Doanh cười nói.

Tôi lập tức nói: “ Mình hơi đau bụng, ở đây ngồi một lúc nữa. Mọi người ra trước đi, mình lập tức quay lại.”

Giản Doanh cười nói: “ Này, chị nói Tiểu Nhuỵ, em có phải chống không nổi định tháo chạy phải không? Bọn chị ở đó đều uống với tổng giám sát kìa, em chạy vào đây trốn để hưởng nhàn hạ à, đến lúc đó Dương Tổng tức giận thì đừng trách bọn chị không nhắc nhở em đó? Dương tổng còn nhẹ nhàng hỏi Tiểu Tô đi đâu rồi kia kìa?”

Tôi đành phải cười gượng nói: “ Em biết em biết, em đau bụng đi ngoài, em nghĩ Dương Tổng cũng sẽ thông cảm.”

“ Có cần đợi cậu không. Nhuỵ Tử?” Trong giọng nói của An An mang đầy sự quan tâm.

“ À không cần không cần.” Tôi vội vàng nói, “ mọi người ra trước đi, mình một lúc nữa sẽ ra, ở nhà vệ sinh đợi mình làm gì?”

“ được rồi, bọn mình đi trước đây.” Trần An An nói, “ Cậu xem thời gian rồi nhanh chóng quay lại nhé.”

“ Được rồi, được rồi, mọi người đi trước đi.” Tôi vội vàng nói.

Tiếng giày cao gót của mấy người đó sau khi đóng cửa dần dần đi xa, tôi lúc này mới thở dài một hơi nhẹ nhõm.

“ Lạc.......lạc tổng.....bây giờ không có ai rồi, có thể đi ra rồi.” Mặt tôi đau khổ nhìn Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm lúc này mới từ trong vách ngăn đi ra, ra khỏi nhà vệ sinh nữ, đi đến trước chiếc gương công cộng trước khu vệ sinh, chỉnh đốn lại áo sơ mi, rất nhanh, anh ta khôi phục lại áo quần bảnh bao, phong độ thanh thoát.

Còn tôi, mồ hôi chảy ướt hết đầu rồi, dính bê bết trên trán, trông bộ dạng như gà bị nhúng nước.

Tôi nhìn dung mạo khôi ngô tuấn tú khó ai sánh bằng của Lạc Mộ Thâm trong gương, trong lòng không kiềm nổi thốt ra câu: “ Lạc Tổng, nếu như không có việc gì, tôi đi đây.”

Đi nhanh đi nhanh, nếu như lại có người đi vào thì làm thế nào?

Lạc Mộ Thâm bình thản quay đầu: “ Cô còn chưa nói, cô đến đây làm gì?”

“ A? Tôi đương nhiên là đến để đi vệ sinh.” Tôi nhìn chằm chằm nói với Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm híp nhẹ mắt lại, trong mắt giấu không nổi vẻ chán ghét: “ Tôi là nói cô đến Tiền Cự làm gì?”

“ Anh cũng nhìn thấy rồi, các đồng nghiệp khác của bộ phận kinh doanh cũng đến rồi, bộ phận chúng tôi đến đây để vui chơi, tổng giám sát Dương cũng đến nữa kìa.” Tôi ấm ức nói.

“ Uống lắm rượu như thế? Cho rằng đây là nơi tốt đẹp à?” Lạc Mộ Thâm quay hẳn người, lạnh lùng nhìn tôi.

“ Có cách nào khác đâu? Cả bộ phận đều đến, tôi có thể không đến sao? Cũng không phải đơn thương độc mã bị loại trừ mà? Mọi người đều chúc rượu sếp Dương, tôi có thể không được sao? Tôi không phải muốn sống tốt ở công ty sao?” Tôi vạn phần ấm ức nói.

“ Ồ? Cho nên thật sự quá đạt rồi, lần trước là cùng khách hàng, lần này cùng với tổng giám sát, tôi thật sự hãnh diện Lạc Thị có nhân viên hết sức vì công việc như cô.” Trong giọng nói của Lạc Mộ Thâm mang đầy mỉa mai.

Tôi bị chọc tức dường như nói không ra lời, thằng cha này, anh không thể nói năng dễ nghe được sao?

“ Cho nên nói, tôi ghét nhất mấy người các cô, vì muốn trèo lên trên, cái gì cũng có thể làm, cái gì cũng có thể nói.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, anh ta mở vòi nước tao nhã đó, chầm chậm rửa sạch đôi bàn tay đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.

Tôi quả thực tức chết rồi.

“ Lạc Tổng, anh đang mỉa mai tôi phải không? Hay là mỉa mai những người khác ở bộ phận kinh doanh? Không sai, chúng tôi là muốn nỗ lực trèo lên trên, vì sao ư? Tại vì chúng tôi nỗ lực muốn cho con đường của bản thân phía trước tốt đẹp, chúng tôi không giống Lạc Tổng anh, vừa sinh ra là đã sinh vào chiếc thìa kiên cố vững chắc rồi, cái gì cũng có, bố mẹ anh cái gì cũng chuẩn bị đầy đủ cho anh rồi, cho nên anh tuổi vẫn còn trẻ đã có thể thống lĩnh cả tập đoàn công ty lớn như thế, còn chúng tôi thì sao? Chúng tôi là những đứa con xuất thân từ những gia đình bình thường, bố mẹ không có điều kiện để trải cho chúng tôi tiền đồ sáng lạn lấp lánh, cho nên chúng tôi phải tự dốc sức làm, anh cho rằng chúng tôi đồng ý cùng người mà chúng tôi không muốn ở cùng, uống cũng không muốn uống cùng sao?”

Nói xong, tôi cắn chặt răng lại, tức hằm hằm nhìn anh a, mượn rượu để nói ra những câu nói này, bản thân tôi cũng kinh ngạc.

Lạc Mộ Thâm nhếch nhếch nhẹ khoé miệng, bình thản nhìn tôi nói: “ Ồ, không chịu thua như thế à, không phải muốn phủ cho mình tiền đồ tốt đẹp trước mắt sao? Cho nên ấm ức uống rượu với người không muốn uống cùng, ở cùng người mà không muốn ở, thế thì, tôi sớm nói với cô rồi, cô ở cùng bọn họ không bằng ở cùng tôi, quyền lực của tôi lớn hơn, tôi có thể cho cô tiền đồ mà chưa chắc bọn họ có thể cho cô được, cô không phải muốn thăng chức muốn tăng lương sao? Đơn giản thôi, chỉ cần cô khiến tôi vui vẻ khiến tôi cao hứng là được rồi, chỉ cần trên giường chăm sóc tôi tốt là được rồi, thế thì, cô muốn có chức vụ gì nào? Muốn cái gì mà tôi lại không thể làm cô hài lòng? Việc gì mà phải vòng vèo xa xôi như thế chứ?”

Tôi tức đến nỗi vận công rồi, thằng cha này vẫn muốn ép tôi lên giường.

Mẹ kiếp, lẽ nào tôi có sức hấp hẫn như thế, khiến cho tên lãnh đạo phong lưu này một rồi hai, hai lại ba lần nhắc việc này với tôi?

Tôi cắn chặt răng, hầu như răng cắn vào môi sắp rơi cả miếng thịt, tôi căn hận nhìn anh ta, anh ta cũng vẫn thong dong nhìn tôi, hai chúng tôi mắt to nhìn mắt bé.

“ Người như tôi đều có đường giới hạn, tôi có thể uống rượu cùng, nhưng tôi không giống vài người phụ nữ đó lên giường với sếp trên, nếu như Lạc Tổng cho rằng tôi là người phụ nữ như thế, thế thì sai rồi, tôi không cảm thấy dốc sức ra vì công việc có gì sai, nếu như Lạc Tổng cho rằng tôi dựa vào việc bán thân thể để thăng chức tăng lương, thế thì tôi không còn gì để nói rồi, tôi đã từng nói, tôi cảm thấy tình yêu là việc rất đơn thuần rất tốt đẹp, tôi sẽ chân thành toàn tâm toàn ý để yêu, tôi sẽ không vì cảm tình mà làm nhục bản thân.” Khi nói hết những câu này, tôi cảm thấy rượu dường như bốc lên trên đầu mình rồi.

“ Hừ.” Khoé miệng Lạc Mộ Thâm nhếch lên hình vòng cung mê người, hoàn toàn là dáng vẻ xem truyện cười mà nhìn tôi, dáng vẻ âm dương quái dị quả thật khiến người khác cảm thấy đáng ghét.

Tôi thề, nếu không phải anh ta là sếp của tôi, thật sự muốn ném mồi thuốc nổ vào anh ta.

“ Nếu như Lạc tổng nhìn tôi không thoải mái, thì đuổi việc tôi được rồi, đừng có hết lần này đến lần khác làm khó tôi, không phải là lục lọi bí mật của Lạc Tổng sao? Tôi cũng không nói ra ngoài.” Tôi bĩu mồm nói.

Mắt Lạc Mộ Thâm dường như là đá thạch đen, đột nhiên anh ta nói: “ Đi theo tôi.”

“ làm gì?” tôi kinh ngạc.

“ tôi ghét cô ở nơi mà môi trường phức tạp thế này, quay về phòng đó, lấy đồ của cô, đi theo tôi. Tôi đưa cô về.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

Tôi dường như sững người ra, tôi là tai có vấn đề mà xuất hiện nghe ảo giác ư? Vậy mà anh ta muốn đưa tôi về.