Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 416: Anh thật sự rất sợ




“ Đầu lợn”, anh ấy ôm chặt tôi, anh ấy dùng lực như thế, giống như tôi có thể bị gió cuốn đi bất cứ lúc nào, “ Em nói xem, con người nếu như làm việc sai, có phải thông thường rất khó hối cải không, anh cảm thấy mình thật đáng trách, dù cho là giết người, cũng cho người ta cơ hội thay đổi, làm lại từ đầu phải không? Nhưng bố mẹ em không thể phán quyết anh tử hình đơn giản như thế, làm thế nào để hoãn việc tử hình đó lại? lẽ nào anh bây giờ bắt đầu làm lại từ đầu cũng không có ai tin sao?”

Trong ánh mắt của anh ấy hiện lên vẻ ấm ức của một đứa trẻ, tôi khẽ thở dài, tôi đưa tay ôm lấy cổ anh ấy, nhẹ nhàng nói: “ Anh Đại Thâm, em tin anh.”

“ Anh trước nay chưa bao giờ nhát gan như thế này, thật sự, bố mẹ em không thích anh, anh không biết phải làm thế nào, anh rất để ý suy nghĩ của bố mẹ em người nhà em, họ không thừa nhận anh, anh thật sự rất sợ.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Sợ gì chứ?” Tôi trầm tĩnh nhìn vào đôi mắt của anh ấy.

Lạc Mộ Thâm cũng thở dài nói: “ Sợ anh không lấy được em, sợ em sẽ gả cho người khác, thật sự, sợ chết mất.”

Tôi nghe anh ấy nói thế, cảm thấy rất xúc động.

Tôi ôm chặt lấy cổ của Lạc Mộ Thâm, ấm áp nói: “ Đừng sợ, em nói cho anh mười chữ.”

“ Mười chữ nào thế?” Lạc Mộ Thâm nói.

Tôi rất nghiêm túc nói: “ Nếu anh không rời không xa, em nguyện sống chết theo anh.”

Lạc Mộ Thâm lúc này mới mỉm cười, anh ấy cười nhìn tôi: “ Nếu không tại sao nói em là đầu lợn chứ, đây là mười chữ sao? Rõ ràng là mười hai chữ mà, môn toán của em là cô giáo dạy văn dạy sao?”

“ Hứ, em nói cho anh nghe mà anh còn cười nhạo em được à.” Tôi tức xì khói nói.

Thật là mất mặt, hơn nữa lại còn mất mặt trước tên quỷ độc mồm này chứ, tại sao trong đầu tôi lúc nãy lại đếm thành mười chữ chứ?

Lạc Mộ Thâm cười ôm chặt tôi vào lòng, anh ấy nhẹ nhàng nói: “ Đầu lợn, em yên tâm, dù cho người nhà em không thích anh, anh cũng phải nỗ lực để người nhà em thích anh, vì em, kể cả phải bỏ vẻ tự cao cũng được. Sự thật là anh cũng chẳng tự cao gì, anh rất bình dị gần gũi.”

“ Ôi, ai mà nghĩ đến đường đường Tổng giám đốc Lạc lại có một ngày khom lưng khuỵu gối thế này chứ?” Tôi cười nói.

“ Còn không phải vì đầu lợn em sao?” Lạc Mộ thâm cười vuốt nhẹ sống mũi của tôi, “ Lạc Mộ Thâm anh có lẽ kiếp trước nợ gì em, cho nên kiếp này phải tốt với em gấp đôi, mới có thể bù đắp được. Anh bây giờ giống như hổ bị nhốt vào cũi ấy, vì em, anh làm gì cũng phải cẩn thận dè dặt.”

“ Thật sao? Thế thì anh liệu mà bù đắp cho em đấy.” Tôi cười nói.

Lạc Mộ Thâm cười hôn tôi, nụ hôn của anh ấy ấm áp mơn trớn lên má tôi, mũi tôi, trên môi, nụ hôn ngọt ngào đầy tình cảm da diết, tôi bị nụ hôn của anh ấy khiến tôi bị kích thích lên rồi.

Để Lạc Mộ Thâm không bị bố mẹ tôi đánh chết, tôi cố nhẫn nhịn, cắn răng không để mình rên rỉ những âm thanh xấu hổ đó, nhưng thằng cha này không muốn thả tôi ra, anh ấy vẫn hôn vuốt ve tôi......

Ánh trăng bên ngoài cửa sổ chiếu rọi vào phòng khách, chỉ có ánh trăng mới nhìn thấy tất cả những gì xảy ra trong phòng khách.

Điều này khiến tôi nhớ đến hồi học đại học, cả nữ sinh ký túc vừa xem phim a, vừa dùng tay bịt mắt lại ra vẻ yểu điệu trong sáng, miệng luôn nói “ Không xem nữa không xem nữa”

Nhưng nói thì nói mà vẫn xem hết đến cuối cùng.

Ánh trăng lưu manh này....

Tôi nằm ngủ bên cạnh Lạc Mộ Thâm, cho đến sáng sớm bốn giờ, tôi đột nhiên tỉnh giấc.

Đây đúng là trong lòng có chuyện lo nghĩ nên mới tự dưng tỉnh giấc như thế, nếu như trước đấy, bốn năm lần chuông báo thức liên tiếp réo cũng không gọi được tôi, thế mà bây giờ lại tự tỉnh được.

Tại vì trong lòng tôi luôn lo lắng, tôi biết bố tôi có thói quen dậy sớm, bình thường buổi sáng năm giờ lại dậy rồi, ra ngoài tập thể dục.

Nếu như bị ông nhìn thấy tôi và Lạc Mộ Thâm nằm cùng nhau, có lẽ…..sẽ xảy ra án mạng mất.

Không biết là ai chết, dù sao không phải tôi chết thì là Lạc Mộ Thâm chết.

Tôi vội vàng bò dậy, quay người nhìn lại, Lạc Mộ Thâm đang nằm nghiêng, tại vì nhiệt độ trong phòng khách quá cao, anh ấy đã đạp chăn ra từ lâu rồi.

Trời đất ơi, tại vì hôm qua tôi và anh ấy suýt làm chuyện đó, cho nên anh ấy không mặc quần áo, ở dưới chỉ mặc chiếc quần lót hàng hiệu, cơ bắp thịt hiện rõ lên, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp.

Anh ấy nằm như thế, mái tóc mềm mại rũ xuống theo, cả một hình dáng mũ nam tiêu chuẩn.

Ngón tay tôi trượt trên cơ thịt của anh ấy, người ta nói rất khó luyện, có thể luyện săn chắc thành sáu mũi đã là rất giỏi rồi, thằng cha này tập luyện thế nào mà thành được thế nhỉ?

Tôi và anh ấy ở cạnh nhau lâu như thế, vậy mà mỗi lần nhìn thấy thân hình gợi cảm của anh ấy, tôi chỉ muốn được ôm mãi thôi.

Nếu như người con gái khác nhìn thấy…..

Tôi vội kéo lấy chăn đắp cho anh ấy.

Chả trách mẹ tôi không thích Lạc Mộ Thâm, đôi chân dài này, vòng eo nhỏ này, cả những múi thịt nữa…..tướng mạo đẹp thế này, đặt ở đâu có thể yên tâm được chứ?

Dù cho anh ấy không chủ động cám dỗ người khác, thì cũng có một tốp các cô gái bổ nhào đến, thằng cha này có thể dựa vào mặt mà kiếm cơm không biết chừng.

Mặc dù tôi cũng không đến thế nào, cũng thường xuyên có người khen tôi xinh, từ nhỏ đến lớn, người khen cũng nhiều, con trai theo đuổi tôi cũng không ít, tôi cũng rất tự tin với mình, nhưng bây giờ, tôi thật sự cảm thấy không tự tin lắm khi ở cạnh Lạc Mộ Thâm.

Tôi đang nghĩ ngợi, Lạc Mộ Thâm lại đưa cánh tay ra ôm tôi vào lòng.

Tôi vội đẩy cánh tay của anh ấy: “ Anh đi ra đi.”

Lạc Mộ Thâm lật người, nằm thẳng trên thảm, anh ấy lại nhắm mắt lại, ầm ừ nói: “ Anh buồn ngủ quá, đầu lợn mới sáng sớm mà em đã dụ dỗ anh à…..”

Tôi hằm hằm đốp lại anh ấy: “ Ai dụ dỗ anh chứ? Anh bỏ em ra.”

Anh ấy vẫn nhắm mắt, nụ cười nở trên môi, anh ấy cười nói: “ cho anh ôm một chút, coi như là phúc lợi đi, ở nhà em chẳng được làm gì cả.”

Tôi lầu bầu nói: “ anh còn muốn làm gì nữa thế? Mau bỏ em ra.”

Nhưng anh ấy vẫn ôm chặt lấy tôi, tôi hít hà mùi thơm trên cơ thể anh ấy, cảm thấy mình như sắp say rồi.

“ Lát nữa bố em dậy sớm đi tập thể dục, nếu như anh để bố em nhìn thấy, lấy dao thái rau đuổi anh, lúc đó đến em cũng không cứu được anh đâu.” Tôi khẽ nói.

Lạc Mộ Thâm bụm miệng cười: “ Ưh nhỉ, như thế thì anh sợ rồi, bây giờ anh phải chịu khó lấy lòng người nhà em rồi. ôi, khổ thân anh quá.” Anh ấy hôn lên má tôi một cái rồi mới thả tôi ra.

Tôi vội vàng bò dậy, chân tay luống cuống chạy về phòng của mình, may là, mẹ của tôi vẫn đang ngủ.

Tôi rón rén bò lên giường, vừa bò được một nửa lên giường, mẹ tôi tỉnh giấc, mẹ tôi mở mắt nhìn tôi: “ Nhụy Nhụy, con làm gì thế? Không ngủ lại còn làm gì thế?”

Tôi hơi hoảng hốt: “ Dạ con đi vệ sinh, vừa quay lại.”