Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 408: Gặp kẻ khoe khoang




Lạc Mộ Thâm vừa nhìn thấy kiểu xếp hàng này là ghét cay ghét đắng, anh ấy cảm thấy thời gian quý báu của mình rất ít khi dành cho việc này, nhưng người bình dân như nhà tôi, thông thường sẽ tuân thủ quy tắc này.

Tôi căng thẳng nhìn Lạc Mộ Thâm, thật sự sợ anh ấy sẽ để lộ vẻ mặt không nhẫn nại ra, lấy điện thoại gọi một cuộc yêu cầu sắp xếp, sau đó, sẽ đẩy bớt khách ra ngoài, sau đó bảo giám đốc nhà hàng đích thân tiếp đãi, chào đón chúng tôi vào.

“ Anh Đại Thâm, đừng để ông bà bố mẹ em bị dọa đấy, không phải chỉ đợi một lúc thôi sao?” Tôi quả nhiên nhìn thấy anh ấy có chút gì đó hơi sốt ruột, cho nên nhanh chóng huých anh ấy một cái rồi nói.

Lạc Mộ Thâm liếc nhìn tôi: “ Uh, anh nghe em.”

Bà nội tôi nghĩ Lạc Mộ Thâm mệt rồi, vội vẫy tay bảo Lạc Mộ Thâm: “ Tiểu Lạc, cháu đứng mỏi rồi? Lại đây, vào chỗ bà ngồi.”

Tôi đương nhiên biết Lạc Mộ Thâm đâu có mệt? Sức khỏe thằng cha này rất tốt, đứng cả ngày cũng không mỏi.

Anh ấy bây giờ chẳng qua chỉ là vì xếp hàng, cho nên sốt ruột mà thôi.

“ Bà nội, cháu không mệt, bà ngồi đi ạ.” Lạc Mộ Thâm vẫn cố biểu hiện hết sức kiềm chế, cười nói “ Cháu nguyện đứng cùng Nhụy Tử ạ.”

“ Thật không phải nói, Nhụy Nhụy nhà chúng ta sánh cùng tiểu Lạc, thật rất xứng đôi, trai xinh gái đẹp.” Bà nội tôi cười nói, tôi đoán bà bây giờ nhìn thấy cháu gái của mình tìm được bạn trai đẹp trai thế thế này, thật sự rất vui mừng, hơn nữa chàng thanh niên này biểu hiện rất tốt.

Bố mẹ tôi cũng niềm nở tươi cười, xem ra rất hài lòng với Lạc Mộ Thâm.

“ Xem ra bố mẹ em rất hài lòng với anh.” Lạc Mộ Thâm quay người, nháy nháy mắt khẽ nói với tôi.

“ Hình như đúng thế thật.” Tôi cười nói.

“ Cho nên anh đã nói rồi, bố anh có đồng ý hay không cũng không quan trọng, chỉ cần bố em đồng ý là được rồi.” Lạc Mộ Thâm cười nói, “ sau khi bọn mình quay lại thành phố A, sẽ chọn ngày luôn.”

“ Chọn ngày gì thế?” Tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy.

“ Giả bộ phải không? Ngày tổ chức hôn lễ chứ ngày gì.” Lạc Mộ Thâm cười nói.

Tôi lườm anh ấy một cái, nhưng trong lòng lại ấm áp vô cùng.

Chúng tôi đang đứng đợi ở đó, đột nhiên tôi nghe thấy một giọng nói vang lên gọi tên của bố tôi: “ Tô Hữu An.”

Chúng tôi ngạc nhiên nhìn theo nơi có tiếng nói, gặp phải người quen ở đây sao?

Tôi nhìn thấy một người trung niên béo đậm người, mặt đỏ tiến về phía chúng tôi, đằng sau là vợ và con của ông ấy thì phải.

Tôi nhìn thấy có nét quen, là người quen của bố tôi sao?

Tôi đang khó hiểu, thì thấy người đàn ông đó đi đến trước mặt bố tôi, bố tôi cũng nhanh nhẹn chào hỏi, trong giọng nói mang vẻ ngạc nhiên vui mừng: “ Ya, đây không phải lão Đoàn sao? Sao thế, cũng đến ăn cơm à?”

“ Đúng thế, không phải sắp tết rồi sao? Con gái tôi dẫn bạn trai về, cho nên mời bọn chúng đi ăn bữa cơm, ông đây là...?” Người đàn ông béo mập đó nói.

“ Nhà tôi cũng thế, lần này con gái tôi Nhụy Nhụy cũng dẫn bạn trai về, cho nên cùng nhau đi ăn cơm.” Bố tôi phấn khởi nói.

“ Ôi, đây là Nhụy Nhụy à, tôi cũng không nhận ra nữa, đúng là lớn nhanh quá, càng lớn càng xinh! Chú là Chú Đoàn, cháu có nhận ra không, hồi cháu còn bé, chú không ít lần bế cháu, cháu còn chơi với Ni Ni nhà chú, có một lần cướp đồ chơi, cháu còn đánh Ni Ni nhà chú chảy máu mũi.” Chú Đoàn béo mập đó nói.

Tôi không kìm được đỏ bừng mặt, liếc nhìn trộm Lạc Mộ Thâm, tôi nhớ ra rồi, chú Đoàn này, cũng có một đứa con gái tầm tuổi tôi, hình như hồi Trung Học thì đi Úc du học, gọi là Đoàn Ni Ni gì đó.

Hồi nhỏ đúng là chúng tôi vì tranh đồ chơi mà đánh nhau, còn nhớ lúc đó tôi rất hung hăng chèn ép cậu ta xuống, giơ nắm đấm đánh chảy máu mũi cậu ta, chẳng có cách nào, tôi từ nhỏ đã dũng mãnh như thế.

Nhưng bây giờ lôi lại quá khứ của tôi trước mặt Lạc Mộ Thâm, tôi vẫn rất ngại ngùng, nên biết, tôi thật sự rất muốn Lạc Mộ Thâm coi tôi như một người con gái nhẹ nhàng thùy mị nết na.

Tôi liếc nhìn Lạc Mộ Thâm, chỉ nhìn thấy Lạc Mộ Thâm quay người đi, bả vai anh ấy khẽ rung nhẹ, tôi đoán anh ấy đang cười trộm, nếu không phải trước mặt nhiều người thế àny, tôi thật muốn đá cho một cái, anh cười cái gì mà cười.

“ Chú Đoàn, đó là việc hồi nhỏ, còn nhắc làm gì ạ? Hì hì.” Tôi chủ động nói với chú Đoàn đó, “ Ni Ni cũng về rồi ạ?”

Tôi nhìn đằng sau chú ấy, một người con gái trang điểm tỉ mỉ bước đến, bên cạnh là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, còn có một người phụ nữ dáng vẻ kiêu ngạo, mắt như để trên đỉnh đầu, tôi nhận ra rồi, đó là vợ của chú Đoàn, hồi nhỏ tôi đến nhà bà ấy chơi, bà ta gọt hoa quả, chỉ cho Ni Ni ăn, không cho tôi ăn.

“ Cháu chào Cô Đoàn, chào Ni Ni.” Tôi chủ động chào hỏi.

Ni Ni kiêu ngạo liếc nhìn tôi, đưa tay ôm lấy cậu thanh niên đứng cạnh cậu ta, tôi chú ý đến cậu thanh niên cả người mặc hàng hiệu đó, cố tình muốn khoe quần áo, chiếc thắt lưng da Hermes sáng lấp lánh giữa eo.

Dáng vẻ ấy mà, nhìn thì được, nhưng vẻ ngạo mạn toát ra ở con người và ánh mắt thì thật khó mà chấp nhận.

“ Đúng thế, Ni Ni nhà chúng tôi từ Úc mới về, thời gian tới sẽ kết hôn, cho nên, giờ phải chuẩn bị dần rồi.” Cô Đoàn cố tình cười nói, “ ôi, cô con gái này kết hôn, việc phải chuẩn bị quả thực quá nhiều, nhà trai có thân phận, yêu cầu cũng nhiều, nơi tổ chức cũng lớn, chúng tôi ở bên nhà gái cũng không thể để người ta cười chê được!”

Cả mặt đầy vẻ khoe mẽ, kiêu ngạo mà! Cảm giác đầy mồm khoe khoang.

Trong lòng tôi khẽ thở dài, không biết đây là thế giới gì nữa, đảo lộn hết rồi sao? Tại sao ai cũng thích khoe này khoe nọ thế?

“ Ni Ni sắp kết hôn à?” Mẹ tôi cũng tiếp lời, cười nhìn Ni Ni.

“ Vâng, nhà trai khai thác mỏ quặng, là nhà giàu có tiếng ở Sơn Tây! Chị cũng biết đấy, nhà giàu ở Sơn Tây rất nhiều,” Cô Đoàn đó cười nói, “ Cho nên, đến lúc kết hôn chắc chắn rất mệt, dù cho là lễ ăn hỏi Ni Ni nhà chúng tôi cũng phải đặt mấy trăm bàn rồi.”

Trên mặt của Ni Ni đầy vẻ kiêu căng, khinh khỉnh.

Cậu ta nũng nịu giống như con chim nhỏ nép người bên bạn trai của mình vậy.

“ Chính thế, gả vào nhà giàu, quy tắc thật sự rất nhiều.” Mẹ tôi phụ họa thêm.

“ Vâng, bây giờ còn chưa gả đi, nhưng bà thông gia đã nói rồi, không để Ni Ni nhà chúng tôi phải động tay vào việc vì, chỉ cần lo việc sinh để là được rồi, đẻ một cậu con trai sẽ cho năm trăm vạn.” Chú Đoàn cười nói.

“ Thế thì áp lực của Ni Ni không phải rất lớn sao?” mẹ tôi nói.

“ Ha ha, dù sao còn trẻ, chẳng phải làm việc gì, chỉ sinh thôi, đẻ nhiều nuôi nhiều, dù sao tiền cũng không thiếu.” Cô Đoàn kiêu hãnhh nói, “ Cho nên ấy à, thực ra nên gả cho nhà bình thường, đó mới gọi là môn đăng hậu đối, không có áp lực ấy! Như Nhụy Tử thế này là rất tốt, cô nghe nói Nhụy Tử có bạn trai là bạn học phải không, hình như xuất thân từ nông thông thì phải? Không sao, con trai nông thôn thành thật chân chất, chắc chắn đối tốt với Nhụy tử.”

Tôi bặm môi lại, cô Đoàn này nhầm giữa Lạc Mộ Thâm và Đường Nhiên rồi.

Đường Nhiên đúng là xuất thân từ nông thông, nhưng Lạc Mộ Thâm thì không phải.

Tôi liếc nhìn sang Lạc Mộ Thâm, chỉ nhìn thấy Lạc Mộ Thâm nhìn ra bên ngoài, chẳng thèm để ý bên này đang nói chuyện gì.