Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 406: Nhà cháu bị phạt vì sinh nhiều con phải không




“ Cái này, anh nghĩ nhiều rồi.” Tôi cười nói.

Miệng tôi nói như thế, trong lòng cũng đang lăn tăn, ấn tượng của người nhà tôi với Lạc Mộ Thâm rốt cuộc là như thế nào?

Lạc Mộ Thâm này sáng lạn như thế, thu hút ánh nhìn của mọi người, anh ấy có thể dễ dàng khiến tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung vào mình, cả đời ông bà bố mẹ tôi, cuộc sống trong cái huyện nhỏ của thành phố này, nhìn thấy cũng chỉ là người bình thường, Đường Nhiên hồi đó, cũng đã khiến bọn họ ngạc nhiên rồi, huống chi là Lạc Mộ Thâm........

Tôi lắc nhẹ đầu, có lẽ tôi cũng nghĩ nhiều rồi?

Bố mẹ của tôi thấy người mà con gái mình thích, làm bố mẹ còn có thể phản đối sao? Hơn nữa Lạc Mộ Thâm thế này khiến người bình thường được gặp cũng như mở cờ trong bụng, mát ruột mát gan vậy.

Tôi đang nghĩ thì mẹ tôi gọi: “ Nhụy Nhụy, còn chưa rót xong nước cho Tiểu Lạc à?”

Tôi cuống quýt nói: “ Xong rồi ạ xong rồi ạ.”

Tôi khẽ nói với Lạc Mộ Thâm: “ Tóm lại, anh cố gắng bình thường dân dã, đừng để bố mẹ em cảm thấy khoảng cách giữa anh và người nhà em xa quá là được. Đừng tỏ ra lạnh lùng, phải cố gắng thân mật dễ gần, cố gắng suồng sã, đúng, giữ bộ dạng như lúc nãy là được rồi.”

Lạc Mộ Thâm thông minh gật đầu: “ Anh biết rồi, yên tâm, anh sẽ biểu hiện tốt. Bà chủ, em cứ nhìn mà xem.” Anh ấy bây giờ cũng gọi tiếng Đông Bắc của tôi, cũng biết đùa cơ đấy.

Lúc này tôi mới đẩy Lạc Mộ Thâm đi ra tiếp tục nói chuyện với bố mẹ tôi.

“ Tiểu Lạc à, bố mẹ cháu sức khỏe có tốt không?” Ông nội tôi hỏi.

“ Bố cháu sức khỏe rất tốt, mẹ cháu đã qua đời bảy năm trước rồi ạ.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Ồ, thật ngại quá, nhắc đến việc đau lòng của cháu rồi.” Bố tôi vội nói.

“ Không sao ạ.” Lạc Mộ Thâm mỉm cười nói, “ rất nhiều việc đau lòng, cũng đều phải đối diện. Mẹ cháu ở trên thiên đường, cũng coi là một việc tốt.”

“ Bố cháu làm việc gì thế? Đã về hưu chưa?” bà tôi hỏi.

Tôi suýt sặc nước, trời đất ơi, bà của cháu ơi, bà hỏi Lạc Kiến Ba nghỉ hưu chưa ư?

Tôi vội cầm lấy tờ tạp chí trên bàn che mặt mình lại, đột nhiên phát hiện trang bìa của tờ tạp chí đó lại là Lạc Kiến Ba, chỉ nhìn thấy bố của Lạc Kiến Ba giống như người mẫu nam đang tạo tư thế vậy, khuôn mặt mang đầy ma lực đó quả thật có thể khiến không ít phụ nữ hám sắc phải nghiêng ngả.

Tôi không thể nhịn được nữa, ngụm nước từ trong miệng tôi phụt ra, tôi ý thức dùng cuốn tạp chí đó chắn, nước theo quán tính đập ngược trở lại bắn đầy mặt tôi.

“ Nhụy Nhụy, con sao thế? Thì bộ dạng chân tay luống cuống của con kìa, sau này nếu như đến nhà Tiểu Lạc gặp phụ huynh thì con làm thế nào? Thật là hậu đậu mà.” Mẹ tôi vừa mắng tôi, vừa thuận tay đưa cho tôi một tờ khăn giấy.

Tôi nhanh tay đón lấy tờ khăn giấy đó mà lau sạch nước ở mặt mình, nhân tiện xì nuocws mũi để che giấu những bất an của mình. Tại vì xì nước mũi hơi mạnh, tai của tôi ù đi, thậm chí mất đến mấy giây cũng không nghe thấy gì.

“ tiểu Lạc à, trong nhà ngoài bố ra, còn có ai nữa?” Ông nội tôi hỏi giống như tra hộ khẩu vậy.

“ Còn có bà của cháu, cháu còn có hai anh trai, một em trai ạ.” Lạc Mộ Thâm nho nhã lễ phép nói, tôi không thể không phục Lạc Mộ Thâm, anh ấy diễn quá lưu loát.

Dáng vẻ anh ấy lúc này, thật sự khiến người khác khó có thể liên tưởng được thời gian đầu khi tôi mới gặp anh ấy, thái độ ngạo mạn, khinh khỉnh.

Bây giờ anh ấy lễ phép biết điều, đúng như vẻ hồi hộp khi gặp bố mẹ vợ lần đầu vậy.

“ Cái gì? Cháu còn có ba anh em trai nữa sao?” Bà nội tôi há miệng ngạc nhiên, vội đưa ngón tay ra đếm, “ Không đúng mà, Tiểu Lạc cháu bao nhiêu tuổi rồi?”

“ Cháu năm nay hai mươi bảy tuổi.” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Nếu hai bảy tuổi, thế thì nên có kế hoạch sinh đẻ chứ? Nhà cháu là vượt quá rồi phải không? Hơn nữa là vượt quá tận ba con? Có phải bị phạt rồi không?” Bà nội tôi nói, “ Nếu không, nhà cháu là hộ khẩu nông thôn đúng không? Hình như nông thôn có thể sinh nhiều con. Bây giờ sinh đôi cũng bị phạt đấy, nếu như không phải kế hoạch sinh đẻ, Nhụy Nhụy có lẽ còn có em nữa đấy.”

Trên mặt bà nội tôi hiện lên nét buồn bi ai. Bà vẫn luôn hoài niệm đứa cháu trai bị kế hoạch sinh đẻ đưa đi rồi.

“ Phụt….” Ngụm nước nữa của tôi lại bị phụt ra, còn bị ho sặc sụa.

Bà của cháu ơi, Lạc gia còn phải tuân thủ kế hoạch sinh đẻ sao? Dù cho sinh quá mà bị phạt, gia đình giàu có đại gia này còn sợ bị phát sao?

Mẹ tôi lườm tôi một cái: “ Nhụy nhụy, con sao thế? Tại sao ở bên ngoài một thời gian mà đến nước cũng không biết uống thế?”

Tôi vội làm tư thế chắp tay xin mẹ tôi đừng mắng tôi nữa.

“ Vâng, nhà cháu anh trai cháu, cháu và em trai đều là sinh quá ạ.” Lạc Mộ Thâm không hề tức giận, anh ấy cười nói, thật sự rất lễ phép, đến tôi cũng phải phục anh ấy.

“ Ai ya, sinh quá ba con, thế đã bị phạt chưa?” Bà lại hỏi tiếp.

“ Bị phạt rồi ạ.” Lạc Mộ Thâm thuận theo lời bà mà trả lời.

“ Thế có lẽ là phạt cũng không ít đâu. Ôi.” Bà nội tôi hơi vẻ giận dữ nói.

“ Dạ vâng, cũng không ít ạ.” Lạc Mộ Thâm vẫn cười nói được.

“ Thế thì gánh nặng gia đình nhiều quá! Có phải đi vay mượn không?” Bà nội tôi hỏi vẫn còn chưa xong.

Tôi vội lấy ra một hộp dầu cá New Zealand đưa cho bà nội tôi: “ Nội, đây là thực phẩm chức năng Mộ Thâm mua biếu bà, bà phải nhớ ngày nào cũng phải uống, thứ này rất tốt, sau khi bà uống xong, sức khỏe sẽ dẻo dai, năm nay hai mươi, năm sau mười.”

“ Bỏ nhiều tiền ra mua thứ này làm gì thế? Gánh nặng gia đình tiểu Lạc rất lớn, cháu thật không hiểu chuyện.” Bà nội tôi khẽ thở dài.

Tôi suýt nữa muốn ngất đi, tôi đoán bà nội tôi bây giờ đang nghĩ số tiền vượt quá sinh đẻ đến giờ nhà Lạc Mộ Thâm còn chưa trả hết ấy chứ?

“ Bà nội, đây là tấm lòng của cháu. Cháu bây giờ công việc rất thuận lợi, khoản phạt đó cũng trả hết rồi, không phải gánh nặng kinh tế nữa, bà nội không phải lo lắng cho cháu.” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Thanh niên các cháu, chính là phung phí, rất lãng phí, dù cho trả khoản phạt đó rồi, sau này kết hôn còn phải mua nhà sinh con nữa chứ.” Bà nội tôi vẫn tiếp tục nói.

“ Được rồi mà, bà giống như đang tra hộ khẩu vậy.” Tôi cười cố gắng giải vây, tôi quả thật chịu không nổi người nhà tôi như đang điều tra Lạc Mộ Thâm vậy.

Nhà tôi là gia đình hết sức bình thường, họ làm sao có thể hiểu được cuộc sống nhà họ Lạc chứ?

Trên thực tế, bản thân tôi cũng không hiểu lắm.

Tôi bây giờ đang lo lắng, nếu như tôi thật sự lấy chồng, tôi sẽ sống một cuộc sống thoải mái chứ?

“ Bố, mẹ, đừng hỏi nữa, con và tiểu Lạc đều đói rồi, có gì ăn được không ạ?” Cuối cùng tôi cũng nghĩ ra chuyện khác để nói.

“ Ai ya, cũng không biết các con về, chưa chuẩn bị gì cả, hay là mẹ đi mua ít đồ?” Mẹ tôi nói.

“ Còn mau gì chứ? Các con vừa về, chúng ta ra ngoài ăn là được rồi.” Bố tôi nói, “ Tiểu Lạc, cháu thích ăn gì?”

“ Cháu không kén đồ ăn đâu ạ, cái gì cháu cũng thích ăn, xem nhà mình thích ăn gì thì cháu ăn nấy ạ.” Lạc Mộ Thâm nhanh nhảu nói, “ Ông bà thích ăn gì ạ?”

“ Ông bà già rồi, răng yếu lắm, ăn chút là được, xem cháu và Nhụy Nhụy, đặc biệt là cháu, cháu là khách mà!” Bà nội tôi nói.

Tôi cười nhìn Lạc Mộ Thâm: “ Tiểu Lạc, anh xem người nhà em thương anh thế, anh thích ăn gì nào? Mau nói ra đi, nhà em mời anh ăn.”