Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 308: Dự cảm không rõ ràng




Tay của Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng đặt lên tay tôi, bình thản nói: “ Gia đình anh không giống như những gia đình bình thường khác, anh bây giờ vẫn chưa thể chính thức giới thiệu em, nhưng, cũng sẽ không mất nhiều thời gian, anh sẽ chính thức đón em về nhà họ Lạc.”

“ Ưhm.” Lạc Mộ thâm xoa đầu an ủi tôi, nhưng tôi vẫn hơi lo lắng, “ Nhà anh không phải vì em là thân phận con nhà bình thường mà không đón nhận em đấy chứ?”

“ Không phải, cái này thì em yên tâm, người và việc mà anh đã định thì không ai có thể thay đổi, kể cả bố anh cũng không được, anh nghĩ ông cũng biết tính cách của anh.” Lạc Mộ Thâm nhẹ giọng nói.

Tôi nhẹ cúi đầu xuống, cửa nhà giàu, muốn đi qua cánh cửa xa hoa đó thật chẳng dễ gì, tôi bây giờ rốt cuộc là đang đối diện với cái gì thế này?

“ Không tin anh sao?” Lạc Mộ Thâm nghiêng đầu liếc nhìn tôi.

“ Em tin.” Tôi nghiêm túc nói.

Lạc Mộ Thâm mỉm cười đưa tay béo nhẹ vào má tôi một cái: “ con gái nhà ai mà xinh xắn thế chứ? Để tiểu sinh tôi phải rung động thế này.”

“ Con gái nhà họ Tô đấy.” Tôi không kìm được cười lên.

Lạc Mộ Thâm cũng cười lên, trong xe đầy ắp tiếng cười vui vẻ của chúng tôi, tôi cười nhìn con đường phía trước, tôi tin rằng, dù cho phía trước có khó khăn chông gai gì, tôi và Lạc Mộ Thâm, nhất định sẽ kiên định nắm tay nhau bước đi.

Rất nhanh sau đó chúng tôi đã đến dự án hoa viên Đỉnh Minh, sau khi thay trang phục công trường, đội mũ bảo hộ xong xuôi, đoàn người chúng tôi đi cùng tổng kiến trúc sư Lưu đi xuống dưới công trình.

Tại vì thành phố A không phải thành phố phía Bắc, cho nên không bị ảnh hưởng của thời tiết lạnh băng giá của mùa đông, mùa đông vẫn có thể thi công, chúng tôi đứng ở xa nhìn công nhân thi công, khí thế laod dộng sục sôi ngất trời.

Trong dự án hoa viên Đỉnh Minh, hơn 30 kiến trúc cao tầng đã đổ móng vững chãi, rất nhiều toà đã xây lên đến tầng cao nhất, trong những kiến trúc Trung Quốc đó, chúng tôi nhìn thấy trong những công nhân đang làm việc, có một hình bóng nhỏ bé đặc biệt thu hút ánh mắt của người khác.

Cô ấy mặc bộ quần áo lao động không hợp với người lắm, đầu đội mũ bảo hộ, tóc đều quấn gọn bên trong mũ bảo hộ, giống như một người con trai thanh tú vậy, cô ấy cẩm quyển sổ chạy đi chạy lại trong các công trình, bàn bạc trao đổi với các giám đốc dự án, ghi chép, dùng điện thoại chụp lại, nói liên tục.

Tôi vừa nhìn đã nhận ra, là Trần An An, không thể không nói, dù cho tôi và Trần An An quan hệ không tốt, nhưng tôi không thể không thừa nhận, An An là người dám nghĩ dám làm, cậu ta giống như thời học sinh, cực kỳ chăm chỉ, dù cho là học tập hay là công việc.

Cậu ta thực ra là một người cực kỳ chịu khó, cực kỳ nỗ lực.

Chỉ có điều, cậu ta không may mắn như tôi có được sự coi trọng của Lạc Mộ Thâm mà thôi, đây cũng là lý do mà cậu ta hận tôi chăng?

Tôi từ trước đến nay không thừa nhận Trần An An kém hơn tôi, dù cho là khuôn mặt, thân hình hay là năng lực làm việc năng lực học tập, An An cũng đều xuất sắc. Thậm chí tôi luôn cảm thấy cậu ấy xinh đẹp hơn tôi.

Tôi không kìm được trong lòng buông tiếng thở dài.

Lúc này, Lạc Mộ Phong và Lạc Kiến Ba đương nhiên cũng chú ý đến Trần An An đang hăm hở khí thế làm việc.

“ Ồ, người con gái kia là ai vậy?” Lạc Kiến Ba nhẹ giọng hỏi.

“ Ồ, đó là một thư ký khác của con, Trần An An. Hiện tại cô ấy là người điều tiết mọi thứ của dự án hoa viên Đỉnh Minh, chuyên phụ trách công việc trao đổi thông tin giữa Vương Thị Và Lạc Thị, năng lực làm việc của cô ấy rất tốt.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.

“ Thư ký của Mộ Thâm ở các phương diện đều rất xuất sắc, con mắt nhìn người của Mộ Thâm thật giỏi.” Lạc Mộ Phong mỉm cười, nhẹ nhàng nói. Tôi phát hiện, khi anh ta cười rất có sức hấp dẫn.

Lạc Mộ Thâm cũng cười: “ Anh hai quá khen rồi, chỉ là nhân viên của Lạc Thị chúng ta đều rất ưu tú, không có người nào chỉ có hình thức không thôi.”

Lúc này, tổng kiến trúc sư gọi Trần An An đến, hai người báo cáo tình hình tiến triển của dự án hoa viên Đỉnh Minh cho chủ tịch hội đồng và Lạc Mộ Thâm Lạc Mộ Phong...., tôi phát hiện, An An thật sự càng ngày càng xuất sắc, vốn dĩ tài ăn nói của cậu ta cũng bình thường, nhưng cho đến hôm nay có lẽ là do rèn luyện qua, tài ăn nói thật sự siêu việt rồi, khi cậu ta báo cáo công việt, lời nói rõ ràng mạch lạc, câu nào ra câu nấy!

Tôi liếc nhìn trộm Lạc Kiến Ba và Lạc Mộ Phong, hiện rõ trong mắt bọn họ, ấn tượng về Trần An An cực kỳ tốt.

“ Ưhm. Các vị kiến trúc sư, giám đốc dự án vất vả rồi. Dự án hoa viên Đỉnh Minh tiến hành thuận lợi đi cùng với sự nỗ lực không ngừng của các vị, sau này, sẽ luôn ghi lại công lao của các vị. Bây giờ có mấy tầng đã xây đến nóc, để biểu dương và cảm ơn mọi người, Lạc Thị chúng ta sẽ tổ chức tiệc rượu vào đêm giáng sinh, đến lúc đó, các vị đều phải tham gia, tranh thủ nghỉ ngơi hưởng thụ một chút.” Lạc Kiến Ba cười nói.

“ Thật sao? Thật sự có dạ hội sao?” Trần An An chớp chớp đôi mắt to, dáng vẻ ngây thơ trong sáng.

Không biết tại sao, khi tôi nhìn biểu cảm của cậu ta khi nói chuyện đó, trong lòng tôi trầm xuống, có một dự cảm không rõ ràng.

Lạc Kiến Ba cười nói: “ Đương nhiên, các giai đoạn của các dự án của Lạc Thị đều có tiệc chúc mừng thành công, sau khi dự án kết thúc, tập đoàn công ty còn xuất lương để các vị ra nước ngoài chơi một chuyến, tại vì bây giờ dự án đang trong giai đoạn tiến hành, cho nên, làm đơn giản trước, Lạc Thị chúng tôi từ trước đến nay chưa từng tiếp đãi không chu đáo với những người tận công tận lực vì công ty.”

Trần An An cười nói: “ Cho nên, đó chính là nguyên nhân mà nhưng sinh viên vừa tốt nghiệp như chúng tôi chọn lựa Lạc Thị, tại vì tập đoàn công ty luôn coi nhân viên như người một nhà, chúng tôi đương nhiên cũng coi tập đoàn công ty như nhà của mình, chúng tôi nguyện vì tập đoàn công ty mà dốc ruột dốc gan ra để làm việc.”

Lạc Kiến Ba cười lên: “ Cô gái nhỏ này, thật sự rất dí dỏm và thú vị.”

Trần An An thè lưỡi, cười một cách ngại ngùng.

Tôi nhẹ nhàng nhìn Trần An An, rất tốt, biểu cảm của cậu ta hôm nay cực kỳ tốt, nếu như tôi không quen biết cậu ta, không biết cái mồm đã từng mắc chứng cuồng loạn của cậu ta đó, tôi gần như sắp bị cậu ta lừa rồi.

Dường như cậu ta vẫn là An An trong sáng như nước, không có chút mưu tính gì......

Bây giờ, Lạc Kiến Ba và Lạc Mộ Phong rõ ràng có ấn tượng cực kỳ tốt với Trần An An, trong lòng bọn họ, cô gái xinh đẹp này chịu thương chịu khó, giống như một bông hoa hồng xông pha ngoài chiến trường mặt trận vậy.

Trần An An để lại ấn tượng tốt trong lòng lãnh đạo mà những nhân viên tri thức ngồi văn phòng như chúng tôi cũng không thể theo được.

Đặc biệt là Lạc Kiến Ba, tôi nhìn thấy ánh mắt ông ta nhìn Trần An An dường như không giống như ban đầu nữa rồi.

Trong ánh mắt là vẻ yêu mến, tán thưởng yêu thích, nhưng từ lúc ông ta đến Lạc Thị, cũng chưa từng dùng ánh mắt đó nhìn tôi.

Trong lòng tôi lại cảm thấy nặng nề hơn.

Thật sự, tôi thật sự có một dự cảm không rõ ràng, tôi cảm giác dường như không lâu sau sẽ có sự việc cực kỳ không tốt xảy ra, chỉ là, bây giờ tôi không biết đó là chuyện gì.

Có lẽ là thần kinh của tôi nhạy cảm, hoặc là do tôi nghĩ cái gì cũng xấu, thực ra nó không nghiêm trọng như thế. Tôi bây giờ chỉ có thể an ủi mình như thế mà thôi.