Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 307: Sợ chết đi được




" Nói rồi, chỉ cần hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của một người thư ký là được rồi, những việc còn lại đều có anh đây, em không phải lo lắng gì cả, đầu lợn, không phải làm quen, cách làm người yêu anh đâu, em không phải lo bất kỳ việc gì cả." Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng vuốt mái tóc của tôi, giống như đang vuốt ve bộ lông mượt mà của con cún dễ thương vậy.

Tôi ngước lên, nhìn Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm khẽ mỉm cười, hai tay anh ấy đặt lên hai vai tôi, rồi khẽ cúi đầu thấp xuống, nhẹ nhàng dành cho tôi một nụ hôn giống như chuồn chuồn điểm nước.

Tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng nụ hồn đó lại thật mềm mại, ngọt ngào đến thế, khiến cả khuôn mặt tôi lại bắt đầu đỏ bừng.

" Nhìn em kìa, sao mà hay đỏ mặt thế chứ, chưa động chạm gì đã đỏ hết lên rồi, làm cho người khác ngứa ngáy quá, sắp không chịu được rồi đây này, có phải em muốn anh làm......chuyện đấy cùng em ngay tại phòng làm việc này?"Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, giọng nói ấm trầm, ghé sát bên tai tôi nói.

Mặt tôi lại càng đỏ hơn.

Trời đất ơi, tôi vẫn còn là một cô gái trinh trắng mà, sao có thể đón nhận làm cái việc đấy ngay tại nơi làm việc này chứ?

Gã này, đúng là chỉ muốn trọc ghẹo tôi, mà có phải anh ấy lúc nào cũng luôn ham muốn tôi như thế không?

Tôi hơi giận, không được, tôi không được làm như thế.

Tay tôi nhẹ nhàng đưa lên, giống nhẹ một cánh bướm lướt nhẹ qua yết hầu của anh ấy, mang chút gợi tình, vừa mang một chút khiêu khích, tôi nghe thấy trong vòm họng của Lạc Mộ Thâm khụ lên một tiếng. Sau đó, anh ấy khẽ thở dài: " Thật là, biết cách khêu gợi người khác đấy."

Tôi không nhịn được liền phì cười, ai khêu gợi người khác? Là anh khêu gợi em, hay là em khêu gợi anh?

Anh khêu gợi em, lại còn không cho phép em phản kích lại sao? làm gì có cái đạo lý ấy chứ?

......

10 phút sau, tôi và Cát Vân, Tần Lam đi theo Lạc Mộ Thâm tới đại lầu của tập đoàn long trọng chào đón sự có mặt của bố Lạc Mộ Thâm là Lạc Kiến Ba và anh trai Lạc Mộ Thâm là Lạc Mộ Phong.

Tôi biết trong gia đình giàu có, các quan hệ không thân thiết như những người dân bình thường chúng tôi, trong các gia đình giàu có, có rất nhiều nhà mà quan hệ giữa những người trong gia đình vô cùng nhạt nhẽo, thậm chí cả một thời gian rất dài không hề gặp mặt nhau.

Mặc dù trong bụng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đó, nhưng mức độ tình cảm giữa cha con Lạc Mộ Thâm vẫn khiến cho tôi không khỏi bất ngờ.

Anh ấy rất kính cẩn lễ phép với người cha của mình, không hề hờ hững. Thậm chí đến ánh mắt cũng phải lo lắng đôi chút.

Lạc Kiến Ba cha của Lạc Mộ Thâm vẫn còn rất trẻ, tuy đã gần 60 tuổi, nhưng vẫn giống như Vương Kim Đào, nhìn bên ngoài giống như chỉ mới khoảng hơn 40 tuổi, phong thái đĩnh đạc, oai phong mạnh mẽ.

Trong lúc giơ tay chào mọi người, nhìn ông tràn đầy uy lực và kiên định.

Nhìn ông rất phong độ, có một khuôn mặt thông minh tuấn tú như Lạc Mộ Thâm, tuổi tác trung tuần làm cho ông càng trở lên uy nghiêm hơn, tôi nghĩ hồi còn trẻ, chắc chắn ông rất giống Lạc Mộ Thâm, hoặc nói 20 năm sau, Lạc Mộ Thâm cũng sẽ giống như ông ấy bây giờ.

Hai người quả thực nhìn rất giống nhau, cũng phong độ khí chất như nhau, cái dáng vẻ lạnh lùng đấy rất giống, trong mắt của phụ nữ, bọn họ đều là những người rất hấp dẫn.

Tôi tự cảm thán trong lòng mình, thì ra đây chính là người tạo ra tập đoàn Lạc Thị danh tiếng long trời lở đất a! Đúng là không hổ danh với những lời đồn đại a!

Con anh hai của mộ gia Lạc Mộ Phong đang đứng cạnh ông ấy cũng thu hút ánh nhìn của tôi, tôi thấy anh ấy cũng rất giống với Lạc Mộ Thâm, có thể nói là giống như hai giọt nước.

Nếu như người nào không thân quen, sẽ nghĩ anh ấy là Lạc Mộ Thâm.

Điểm khác biệt đó là, Lạc Mộ Thâm khiến cho mọi người cảm thấy anh ấy rất lạnh lùng, toàn thân toát lên một vẻ bá đạo, khó gần.

Còn Lạc Mộ Phong thì xem ra cởi mở, dễ gần hơn, ánh mắt hiền từ, giọng nói cũng nhẹ nhàng như một cơn gió mùa thu....

Tôi sững người một lúc, thì ra đây chính là anh trai của Lạc Mộ Thâm, xem ra tính cách của hai anh em rất khác nhau rồi.

Nghe nói giờ anh ấy phụ trách chi nhánh công ty ở Châu Âu, đợt này vừa về nước thăm nhà.

Tôi khẽ chớp chớp mắt, hình như tính cách của Lạc Mộ Phong hiền lành hơn Lạc Mộ Thâm rất nhiều phải không?

Lạc Mộ Thâm nói anh ấy bộ lộ được tài năng, là bởi vì anh ấy lạnh lùng vô tình và ác độc nhất.

Vậy thì, rút cuộc Lạc Mộ Phong là người có tính cách như thế nào đây?

Tôi và Cát Vân Tần Lam liền vội kính chào Lạc Kiến Ba và Lạc Mộ Phong, Lạc Kiến Ba cười nói: "Mộ Thâm, lần trước có nói với con là tới công trường dự án Hoa Viên Đỉnh Minh xem thế nào, hôm này vừa lúc anh trai con từ Châu Âu về, thế nên chúng ta cùng tới đó đi!"

Lạc Mộ Thâm gật gật đầu: " vâng "

Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Phong nhìn xung quanh rồi liếc nhìn tôi một cái, tôi liền vội kính cẩn cúi thấp đầu xuống.

" Mộ Thâm, lâu lắm rồi không tới tòa nhà tập đoàn, thì ra đã lại thêm được một nhân lực tươi mới như thế này rồi. Cô gái này là ở đâu ra thế?" Lạc Mộ Phong cười nhìn tôi nói.

" Ồ, cô gái này là Tô Tư Nhụy, là sinh viên vừa mới tốt nghiệp năm nay, vì biểu hiện rất xuất sắc, nên em đã phê duyệt lên làm thư ký tổng giám đốc." Lạc Mộ Thâm khẽ cười nói.

" Ồ, được lắm." Lạc Mộ Phong nhẹ giọng nói, " Mộ Thâm, con mắt của em cũng khá đấy, cô thư ký này thực sự có thể làm bộ mặt của công ty đấy!"

Tôi vội cúi đầu xuống, không muốn để ánh mắt của Lạc Mộ Phòng dừng trên thân thể tôi quá lâu.

" Dự án Đỉnh Minh Hoa Viên này chính là thư ký Tô Tư Nhụy giúp em đàm phán được đấy." Lạc Mộ Thâm khẽ nói, " Vương Kim Đào cũng rất coi trọng cô ấy, dự án thời kỳ ban đầu cũng là do cô Tô theo dõi phụ trách."

" Ồ, là cô gái này?" Lạc Kiến Ba quay sang nhìn tôi, " đã như thế rồi, chúng ta tới Đỉnh Minh Hoa Viên, cô Tô cũng cùng chúng tôi đi đi!"

" Vâng, thưa ngài chủ tịch." Tôi vội nói.

Lạc Kiến Ba chớp chớp mắt nhìn tôi: " Ngài chủ tịch? tôi già lắm sao?"

" Ô, không, là tôi nói...." Tôi có chút lo lắng, bắt đầu lắp bắp.

Lạc Mộ Thâm cười: " Bố, cô ấy chỉ là một cô gái vừa mới tốt nghiệp, chưa có kinh nghiệm gì, mong bố bỏ qua cho."

" Ha ha, anh cũng nói rồi, cũng chỉ là một cô gái trẻ tuổi thôi, bố không trách gì cả?" Lạc Kiến Ba cười nói.

Thật là làm tôi sợ chết đi được.

Trời ơi, nhà giàu này, chắc chắn chẳng dễ dàng gì bước vào, ông chủ tịch Lạc Kiến Ba này thật đáng sợ quá, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy sợ rồi, thực sự tôi không biết nếu như sau này về làm dâu nhà này, thì tôi sẽ phải đối phó với bố chồng như thế nào đây?

Nói đi Đỉnh Minh Hoa Viên là đi, chúng tôi sắp xếp vài xe lần lượt hướng tới Đỉnh Minh Hoa Viên, Lạc Mộ Thâm vẫy gọi tôi lên xe của anh ấy, thông thường mà nói, thư ký ngồi xe của sếp cũng là chuyện bình thường.

Còn Lạc Kiến Ba lên xe Rolls-Royce Phantom của Lạc Mộ Phong.

Trên xe của Lạc Mộ Thâm, tôi liền cắn chặt môi, trên mặt thể hiện rõ vẻ hồi hộp lo lắng.

" Sao thế? sợ à?" Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

" Vâng, rất hồi hộp, thực sự cũng hơi sợ." Tôi nói.

" Không sao đâu, tất cả đã có anh rồi." Lạc Mộ Thâm ân cần nói, " vẫn là câu đấy, em cứ làm tốt việc của em, bây giờ, với những người bên ngoài, em chỉ là một thư ký của anh."

" Vâng." Tôi gật gật đầu.