Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 301: Số kiếp đã định




Ai biết Lạc Mộ Thâm lại ngồi xuống bên cạnh tôi, thuận tay lấy chiếc khăn mặt ướt đó vứt trong cái sọt đá ngọc, khoé miệng anh ấy nở một nụ cười nhìn tôi: “ Đầu lợn, em vẫn chưa nhìn ra sao? Bà nội là có lòng muốn chúng ta ngủ cùng một giường, nếu không tại sao lại không sắp xếp cho em một phòng khác chứ? Thực ra anh cũng muốn để bà nội yên tâm, dù sao bà tuổi cũng cao rồi, sức khoẻ không tốt lắm, để bà thấy cháu trai yêu quý của bà có được tình cảm chân thành của người con gái, như thế sẽ có lợi với sự hồi phục sức khoẻ của bà. Em đừng như thế nữa. Ngoan, hôm nay ngủ cùng với anh.”

“ Lạc Mộ Thâm, tại sao em lại cảm thấy hình như anh đang lợi dụng em vậy........” tôi cảm thấy từ đỉnh đầu đến dười bàn chân đang rần rần đỏ bừng lên, tên Lạc Mộ Thâm này, tôi bây giờ càng ngày càng cảm thấy anh ta đưa tôi đến gặp bà nội anh ta, là có âm mưu.

“ Thật sao?” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi chăm chú, “ Ở cùng một phòng thì làm sao chứ? Có phải em mong đợi có điều gì xảy ra không? Hay là em đang nhắc nhở anh?”

“ Không phải, là do em chưa chuẩn bị tâm lí, em chưa muốn tiến triển nhanh như thế.” Tôi cẩn thận dè dặt nói, ông trời ơi, lẽ nào trên giường, chuyện này xảy ra nhanh quá, giống như đi xe lao dốc từ trên núi xuống, tốc độ này thật khiến bệnh tim của tôi muốn phát bệnh mà.

Tôi vẫn là người con gái trong trắng, nhưng Lạc Mộ Thâm là một tên phong lưu lãng tử có tiếng.

Anh ta không phải Dạ Thiên Kỳ, mặc dù mồm miệng Dạ Thiên Kỳ chẳng ra làm sao, nhưng thực ra anh ta rất trong sáng, anh ta đối với tôi, trong trắng như tuyết không nhiễm bụi vậy.

Tôi và Dạ Thiên Kỳ nam chưa vợ gái chưa chồng ở cùng một phòng cũng chẳng xảy ra chuyện gì, nhưng tôi không dám khẳng định ở cùng Lạc Mộ Thâm.......

Đừng quên thằng cha này là động vật nửa thân biết suy nghĩ, đã từng bị tôi ví như cỗ máy chỉ biết sinh đẻ, anh ta sẽ bỏ qua tôi sao?

Tôi cảm thấy tim mình giống như có gì đó đang bóp nghẹt vậy. Tôi cảm thấyy mình hồi hộp lo lắng đến mức sắp không chịu được rồi.

“ Sao thế? Mặt sao lại đỏ thế? Nước mắt cũng lưng tròng, bộ dạng của em, vẻ thuần khiết khiến tim anh phải lay động phải không, nói đi, em có ý đồ gì, nói để anh xem có thể phối hợp được với em không?” Lạc Mộ Thâm gian giảo dựa sát vào tôi, tôi lập tức cảm thấy mình hoàn toàn đã bị lực hút từ trường của anh ta bao quanh, tôi gần như sắp không thở nổi nữa rồi.

Bầu không khí giữa hai người trở nên ấm áp như thế.

Tôi cảm thấy chân tay mình hơi luống cuống.

Không được, không được, tôi không thể để hôm nay Lạc Mộ Thâm làm chuyện đó, tôi thật sự chưa chuẩn bị tâm lý, mặc dù tôi yêu Lạc Mộ Thâm, nhưng tôi thật sự không nghĩ nhanh như thế tôi đã là của anh ấy.

Trong đầu của tôi, chuyện này giống như là một việc chính thức thiêng liêng, phải từ từ bắt đầu, ít nhất cũng qua chuyện cầu hôn chính thức chứ?

Tôi làm sao có thể bị anh ấy....nhanh như thế được?

Tôi quả thực quá lo lắng, không được, tôi bây giờ cholesterol đang lên cao, huyết áp cũng cao lên đến 180 rồi, tôi sắp ngất rồi......

Không được, tôi không thể ngất đi được, nếu như tôi ngất đi rồi, Lạc Mộ Thâm sẽ cứ thế mà làm chuyện đó với tôi mất?

Tôi lập tức lấy lại tinh thần.

“ Cái đó, Lạc Mộ Thâm, hôm nay em đang đến kỳ kinh. Thần thiếp quả thật không thể hầu hạ được bệ hạ.” Tôi vì né tránh Lạc Mộ Thâm, mà nói dối không chớp mắt.

“ Ồ?” ánh mắt Lạc Mộ Thâm khẽ nhìn tôi, ánh mắt thăm dò tôi, tôi cố ra vẻ để không bị anh ấy phát hiện, rất dũng cảm đối diện ánh mắt của Lạc Mộ Thâm.

Tôi nhất định phải giả bộ tự nhiên, giả bộ như tôi đúng là đang trong kỳ kinh nguyệt thật.

Lạc Mộ Thâm chăm chú nhìn tôi một lúc, phẩy phẩy tay: “ Phụ nữ thật là phiền phức. Được thôi, vậy hôm nay thôi vậy.”

Tôi lập tức thở dài một tiếng.

“ Được thôi, anh ngủ ở phòng bên cạnh, em ngủ ở đây, em cũng mau đi tắm đi! Bẩn quá đi mất.” Tôi bị Lạc Mộ Thâm đẩy vào phòng tắm, anh ấy còn thuận tay đưa cho tôi một chiếc áo sơ mi dài, là áo của anh ấy, trên áo còn có mùi thơm nhẹ phảng phất từ người của anh ấy.

Tôi cầm chiếc áo sơmi kẻ caro sững người ở đó, lời của Lạc Mộ Thâm lại vang vọng bên tai.

Anh ta vừa nói, anh ta đi phòng bên cạnh ngủ? Vậy thì cũng là nói, tối hôm nay tôi an toàn rồi?

Ôi, tôi tránh được rồi, tôi dùng chỉ số IQ của mình, phản ứng siêu việt để tránh được tên mũ quan nhưng lại ham sắc này ( Ai ya, nhìn lại tôi nghĩ mà xem, thực ra không nghiêm trọng như thế chứ?)

Nghĩ đến đây, tôi vui vẻ đi vào, vốn dĩ không chú ý đến nụ cười bí hiểm của Lạc Mộ Thâm đằng sau.

Bàn tay nhỏ dài khuấy động mặt nước, tắm rửa một cách sảng khoái, tôi rửa trôi đi những mệt mỏi của một ngày, mặc quần áo ngủ, âm ử bài hát, đi ra khỏi phòng, điện trong phòng đã tắt, chỉ để chiếc đèn ngủ ở đầu giường, tôi nghĩ, có lẽ là khi Lạc Mộ Thâm rời khỏi đã tắt đèn giúp tôi.

Cả một ngày thật sự rất mệt, tôi chẳng nghĩ nhiều mà nằm luôn lên giường, đưa tay tắt chiếc đèn ngủ, tôi ngủ có một thói quen, chính là có một chút ánh đèn tôi cũng không ngủ được.

Chui vào chiếc chăn ấm trên giường, tôi duỗi cánh tay ra, nhưng lại động phải một vật thể mềm mềm bên cạnh, “ Ai đấy?” Tôi hoảng loạn nhảy xuống đất, bật đèn phòng lên, nhưng lại nhìn thấy Lạc Mộ Thâm ôm đầu, cười nhìn tôi.

“ Anh......anh......anh........” Tôi há hốc mồm, gần như lo lắng nói không ra lời, “ Anh không phải đi rồi sao?”

Lạc Mộ Thâm đi xuống giường, đi đền gần tôi, vài bước kéo tôi bào lòng, “ Anh cũng muốn thế, nhưng bà nội vừa mới đến, không cho anh rời phòng nửa bước, em nói xem anh có thể đi sao?”

Anh ấy cười hết sức mê người, cũng hết sức gian ác, tôi phát hiện, khi anh ấy đối diện tôi, có thể khiến lòng dạ đen tối của anh ta bộc lộ ra hết.

“ Hơn nữa, đầu lợn em tắm thơm như thế, nếu như anh không tận hưởng thì thật có lỗi với cảnh sắc buổi đêm tuyệt vời này?” Hơi thở ấm áp của Lạc Mộ Thâm đã ở gần sát tai của tôi.

“ Số kiếp đã định!” tai của tôi vang lên câu nói này.

“ Thực ra, vừa nãy khi em tắm, anh rất muốn đi vào, làm chuyện đó một lần trong đó cũng rất tuyệt.” Lạc Mộ Thâm nhẹ giọng nói, nụ hôn của anh ấy đang mơn trớn lên tai tôi, khiến toàn thân tôi run cầm cập.

“ Đừng, Lạc Mộ Thâm, em đã nói rồi, em đang đến kỳ kinh nguyệt mà!” Tôi muốn đẩy Lạc Mộ Thâm ra, nhưng anh ấy ôm tôi càng chặt hơn. Đột nhiên trước mắt tối om, Lạc Mộ Thâm tắt đèn phòng đi, ôm nhấc bổng tôi lên, đặt tôi lên giường.

“ Nói dối, ai nói dối sẽ bị sói ăn thịt, anh đã nhìn thấy rồi, em không phải đang trong kỳ kinh. Em cho rằng anh là kẻ ngốc sao?” Lạc Mộ Thâm dùng lực cánh tay ôm chặt lấy thân thể tôi.

“ Anh.........” Tôi lập tức hiểu ra rồi, thảo nào Lạc Mộ Thâm bảo tôi đi tắm, thì ra, anh ta ở đây đợi tôi!

“ Anh nói dối hơn em, anh mới là bị sói ăn thịt ấy!” Tôi lẩm bẩm nói.

“ Không kể có bị sói ăn thịt không, bây giờ, ăn phải ăn em trước!” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng ngửi mùi thơm trên người tôi, cảm thấy những mệt mỏi trên người dường như lập tức biến mất vậy.