Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 158: Hầm canh cho anh ta




“ Anh Đại Thâm, khi lái xe phải chuyên tâm, nếu không sẽ xảy ra tai nạn, tôi mới 22 tuổi, chưa muốn chết sớm!” tôi vội vàng nhắc nhở Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm hằm hằm nhìn tôi: “ Cái gì mà chết sớm, tôi có thể nói cô là mồm quạ đen được không? Còn nữa khi tôi đang lái xe đừng có mà làu bàu bên tai tôi, đặc biệt là lúc tôi đang suy nghĩ, phụ nữ nhiều lời càng khiến tôi bị phân tâm hơn.”

Tôi lập tức ngậm mồm lại.

“ Lát nữa về đến nơi có lẽ cũng tan làm rồi, cô định đi đâu?” Lạc Mộ Thâm vừa lái xe vừa hỏi tôi.

“ Nếu như không cần quay về công ty, thế thì tôi về nhà.” Tôi nói.

“ Ồ, thế thì tôi đưa cô về nhà.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.

“ Thế thì ngại quá, khi vào đến thành phố anh cho tôi xuống, tôi tự bắt xe về nhà được. Không dám làm mất thời gian của anh.” Tôi lập tức cảm ơn mà từ chối.

“ Nhiều lời.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, “ Tôi không có thói quen vứt phụ nữ bên đường, kể cả là không thích, cũng sẽ không vứt bên lề đường.”

Kể cả là không thích?

Tôi không kìm được trong lòng hừ lên một tiếng, miệng thằng cha này thật độc quá đi, nếu không phải anh ta là sếp của mình, nếu không phải vì anh ta giúp tôi mua mấy con gà, bản thân hận không thể giơ tay ra cho anh ta mấy cái bạt tai.

Chiếc Fararri lao về phía trước, cuối cùng cũng đến khu nhà tôi rồi.

“ Cảm ơn anh Đại Thâm đưa tôi về nhà.” Tôi rất lễ phép nói với Lạc Mộ Thâm.

Tôi nhẹ nhàng bước xuống xe, Lạc Mộ Thâm cũng xuống xe.

Mở cốp xe đằng sau, Lạc Mộ Thâm đưa bốn con gà cho tôi: “ Của cô đây.”

Tôi vội vàng trả lời: “ Anh Đại Thâm, tôi chỉ cần 1 con là đủ rồi.”

Lạc Mộ Thâm nhẹ nhíu đôi lông mày: “ Cho cô hết, tôi cần gà làm gì? Tôi ăn cái gì chẳng nhẽ lại không có sao?”

Anh ta nói đúng, anh ta muốn ăn cái gì, đều có cả, kể cả gửi máy bay đến.

Nhiều gà thế này, thì ra đều mua cho tôi sao?

Tôi cảm kích nhìn Lạc Mộ Thâm : “ Anh Đại Thâm, tôi thật sự rất cảm ơn anh......”

Mắt Lạc Mộ Thâm sáng lên một chút, lại lấy chiếc thùng bảo quản nhiệt độ đó đưa cho tôi: “ Cái này cũng cho cô!”

“ Cái này cũng cho tôi?” Tôi không kìm được bất ngờ đến sững người, bên trong chiếc thùng bảo quản nhiệt độ đó là nước ép lựu tươi ngon nhất, rất quý, vậy mà anh ta cũng cho tôi.

“ Nước ép lựu này là tốt nhất, nhiều vitamin C, làm đẹp da, đối với phụ nữ rất tốt. Bên trong là bảo quản nhiệt độ thấo, trước khi uống rã đông là được.” Lạc Mộ Thâm nói.

“ Cảm ơn anh, anh Đại Thâm.” Trong lòng tôi mang đầy cảm kích và xúc động, bây giờ, ngoài nói cảm ơn ra, thật sự không biết phải nói gì nữa.

“ Được rồi, tôi đi đây.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói, anh ta quay người lên xe, đang chuẩn bị khởi động xe, anh ta nhìn qua gương chiếu hậu vẫn thấy tôi đang đứng đờ đẫn ở đó.

“ Tô Tư Nhuỵ, sao thế?” Lạc Mộ Thâm thò đầu ra cửa kính xe, lớn tiếng hỏi.

“ Anh Đại Thâm, nhiều đồ như thế này, tôi quả thật không bê nổi.” Tôi mặt mày ủ rũ nói, nhiều đồ như thế này, tôi thậm chí không có cách nào chuyển được đến thang máy mà về.

Bốn con gà lại thêm một thùng to nước ép lựu, thùng giữ nhiệt độ rất nặng, kể cả nói bản thân tôi rất khoẻ mạnh chăng nữa, cũng không phải gang thép mà!

“ Thật là phiền phức!” Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm không kìm được nhíu lông mày lại.

Anh ta lại xuống xe, đi đến bên cạnh tôi, ôm lấy chiếc thùng nước ép đó: “ Đi, tôi đưa cô lên, tôi thật sự tự mang phiền phức đến cho mình! Quả thật thành ôsin của cô rồi.”

Đi thang máy lên đến phòng tôi ơi, tôi lấy chìa khoá mở cửa.

Lạc Mộ Thâm bình thản nói: “ Được rồi, cũng chuyển giúp cô thùng nước ép lựu vào rồi, tôi đi đây.”

Tôi nghĩ một chút: “ Anh Đại Thâm, bây giờ đã 5 giờ hơn rồi, nếu không vội, anh đợi một chút, tôi nấu cơm, sau đó anh ở nhà tôi ăn cơm nhé?”

Bước chân Lạc Mộ thâm dừng lại, anh ta quay người lại, nhẹ nhàng nói: “ Cô đang nịnh tôi phải không? Tôi rất ghét phụ nữ nịnh nọt tôi.”

Tôi nhẹ cau mày lại: “ Không phải, anh Đại Thâm, anh đừng có giống chiếc gai có được không? Tôi cảm ơn anh vì đã giúp tôi mua gà, lại cho tôi nước ép lựu, hơn nữa tôi cũng chuẩn bị hầm canh, cho nên đúng lúc có thể làm gà cho anh ăn nữa, tôi còn lâu mới phải nịnh anh! Đương nhiên buổi tối anh Đại Thâm có chỗ ăn rồi, vậy thì không dám giữ nữa.”

Lạc Mộ Thâm chăm chú nhìn tôi, anh ta lạnh lùng nói: “ Coi như cô thông minh, biết là nịnh tôi cũng chẳng có tác dụng gì.”

Thằng cha này! Đừng có độc mồm độc miệng như thế được không?

Tôi lạnh lùng nói: “ Vậy thì thôi, coi như tôi chưa nói, thực ra, tôi cũng không quen ăn cơm với một người đàn ông trong nhà bao giờ, đã có lòng tốt lại còn bị hiểu lầm! Tuỳ anh!”

Bốn con gà trong tay tôi đặt ba con vào tủ lạnh, nhưng, trong thùng giữ nhiệt có tận 3 bình nước ép lựu, đặt vào trong chậu nước sạch 1 bình, từ từ cho nước ép lựu rã đông.

Lạc Mộ Tâm nhìn dáng tôi tay chân bận rộn, anh ta chưa đi, mà còn ngồi xuống thảm bên cạnh bàn: “ Được thôi, vậy thì hôm nay ăn xem tài nấu nướng của cô thế nào, nếu như không ngon, trừ lương hoặc là đuổi việc.”

Khoảng khắc đó, tôi thật sự hối hận vì đã mời thằng cha miệng lưỡi thâm độc này ở lại ăn cơm.

Sao tôi lại nhiều chuyện như thế làm gì chứ?

Tôi quay người lại, nhìn thấy Lạc Mộ Thâm vẫn ngồi dưới thảm, tôi nghiêng nghiêng đầu: “ Sao thế? Sếp, không phải anh lo lắng tôi nịnh anh sao?”

Lạc Mộ Thâm cười khẩy một tiếng: “ Tôi đột nhiên nhớ ra, gà đều là tôi mua, nếu như tôi không thử một chút, cũng thật sự xin lỗi bản thân, cho nên, vẫn nên ở lại thử xem sao.”

Anh ta nhàn rỗi lại ngồi lên ghế tựa, nét mặt như đang xem vở kịch hay.

Thằng cha này! Anh ta lúc nào cũng vẽ ra được cốt truyện như thế, vốn dĩ trong lòng cảm kích anh ta giờ lại biến thành tức giận rồi.

“ Thế thì tuỳ anh, tôi phải đi hầm canh đã.”

Tôi cũng không để ý anh ta nữa, đeo tạp dề vào, bắt đầu cắm cơm và hầm canh gà.

Còn Lạc Mộ Thâm rảnh rỗi ngồi trong phòng khách chơi điện thoại.

Qua nửa tiếng, tôi dùng găng tay bắc nồi canh gà bưng lên, miệng vừa đi vừa xuýt xoa nóng, “ Anh Đại Thâm, tránh ra nào, anh bị bỏng là tôi không chịu trách nhiệm đâu.”

Lạc Mộ Thâm vội vàng tránh ra, tôi đặt nồi canh gà lên bàn, mùi thơm ngào ngạt khiến dạ dày người thèm ăn lại réo lên.

“ Anh Đại Thâm, thật đúng là gà ngon, hầm canh vừa đậm vừa thơm.” Tôi vừa nói, vừa múc ra hai bát canh gà.

Nhìn tôi múc canh gà, nhìn nấm hương thơm ngon, Lạc Mộ Thâm chớp chớp mắt.

Nhìn biểu cảm kỳ lạ đó của Lạc Mộ Thâm, tôi cười, lại lấy ra một chiếc đùi gà to và một chiếc cánh gà đặt vào trong bát, đẩy cho Lạc Mộ Thâm.

“ Ưh?” Lạc Mộ Thâm ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn tôi, “ cái này cho tôi à?”

Tôi cười dễ thương, lại xới ra hai bát cơm một to một nhỏ, bát cơm to đưa cho Lạc Mộ Thâm.

Dùng hai tay chống vào cằm ôm lấy má, mắt tôi long lanh, tôi chân thành nói với Lạc Mộ Thâm: “ cảm ơn anh Đại Thâm, quan tâm tôi như thế, lại giúp tôi mua gà, còn tặng tôi nước ép lựu, tài nấu nướng của tôi mặc dù không được coi là ngon, chẳng thể so nổi với đầu bếp đẳng cấp của những nhà hàng đắt đỏ, nhưng bố mẹ tôi rất thích ăn cơm tôi nấu, cho nên, bây giờ chỉ có thể cảm ơn anh bằng bữa cơm thế này.”

Thực ra tôi cũng cảm thấy bản thân hơi kích động rồi.