Nhục Thân Thành Thánh

Chương 191: 191: Đông Nguyên Thành - Huyết Đông Đến





Chương 191: Đông Nguyên Thành - Huyết Đông đến
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đại địa chấn động, nhấc lên tầng tầng cuồng phong hướng về xung quanh mà đi, một tiếng nổ mạnh quanh quẩn ngoài thành, chỉ trong tích tắt, thanh âm chấn động đã gây nên không ít sự chú ý của các tu sĩ bên trong, đồng thời cũng thu hút vô số ánh mắt của Huyết Ma Đường tập trung về nơi này.

Bàn tay rơi xuống đại địa rồi biến mất, bày ra trước mặt mọi người, rõ ràng là một cái hố sâu, ngay khi cuồng phong còn chưa kip tán đi, mười mấy chiếc linh chu xung quanh cũng làm ra phản ứng, cấp tốc lui lại phía sau, hướng thẳng về phía khác lao đi.

Nhìn thấy cảnh này, thanh bào trung niên lập tức đuổi theo, hướng về một chiếc linh chu gần đó phóng đi, cường đại uy áp hàng lâm mà xuống, khiến ba tên huyết chúng trên linh chu cả người còng xuống, chân nguyên trong cơ thể bắt đầu tán loạn không thôi, sau một cái nháy mắt, chính là tiêu tán không còn.

Cảm giác được động tĩnh bất thường ở nơi này, trên một tòa cự sơn cách Đông Nguyên Thành ngoài năm dặm(hơn 2000 trượng), ba thân ảnh đang ngồi xếp bằng tại đây bỗng nhiên mở mắt ra, một người trung niên trong mắt có tinh quang lấp lóe, tựa hồ vô cùng hưng phấn!
“Bọn hắn ra!” Huyết Đông thần sắc vô cùng kinh hỉ nói ra.

Còn chưa đợi Huyết Kỳ Phong nói cái gì, hắn đã hóa thành một đạo huyết quang hướng thẳng về phía tây Đông Nguyên Thành phá không bay đến.

“Ài, tên này thật là hết nói nổi!” Huyết Ngọc Mạn nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi thở dài một hơi, cộng đồng với tên này lâu, nàng cũng biết được tính cách của hắn.

Tên Huyết Đông này ngoài đánh nhau thì là đánh nhau, hắn không cần biết ngươi là con cháu nhà ai, chỉ cần có thể đánh nhau, mặc kệ ngươi là Chân Nguyên hậu kỳ hay đỉnh phong, hắn đều không e ngại chút nào.


Vừa cảm nhận được phía Tây Đông Nguyên Thành có Chân Nguyên ba động truyền ra, hắn liền không kịp chờ đợi liền chạy mất, điều này khiến nàng bất đắc dĩ vô cùng, kế hoạch còn chưa định ra, hắn đã hành động, cái gì còn ra thể thống gì nữa!
“Không cần lo lắng, đám bọn hắn hẳn là nhân lúc chúng ta không ở khu phía Tây cho nên mới làm ra quyết định như vậy, ắt hẳn bọn hắn sẽ rút lui nhanh thôi.

Muội lập tức ổn định tất cả linh chu đừng để bọn họ tự loạn trận cước, nơi này do chính ta tọa trấn, để Huyết Đông hắn lo cổng phía Tây, muội điều động xong hãy trấn thủ cổng phía Nam, cổng phía bắc cứ để cho tên kia canh chừng ở đó, không được để bất kỳ tên nào trong thành có cơ hội chạy thoát.


Huyết Kỳ Phong ánh mắt lấp lóe nhìn về phía Đông Nguyên Thành nói ra.

“Được!” Huyết Ngọc Mạn gật gật đầu, sau đó hóa thành một đạo huyết quang phá không bay đi, tốc độ tựa như lưu tinh một dạng, vô cùng nhanh chóng.


Mà ngay lúc này, thanh bào trung niên cũng nhận ra có một cỗ khí tức cường hoành đang hướng về phía chính mình lao đến, tốc độ phải nói nhanh vô cùng.

“Chân Nguyên cảnh hậu kỳ!”
Trung niên ánh mắt lấp lóe, hắn mặc dù bước vào Chân Nguyên cảnh trung kỳ đã có một đoạn thời gian, đối mặt với bình thường Chân Nguyên cảnh hậu kỳ vẫn là không thành vấn đề, nhưng nếu so với cỗ uy áp này, chính mình hoàn toàn không cách nào so sánh cho được.

Tên này hiển nhiên đã gần chạm đến đỉnh phong, chính mình một tu sĩ trung kỳ, nếu đối mặt với hắn, bản thân không chết cũng phải trọng thương a.


Nghĩ tới đây, thanh bào trung niên bộc phát ra lực lượng kinh người, thân hình nhoáng một cái, hóa thành một đạo lam quang phá không mà đi.

“Chạy?” Huyết Đông nhất thời sững sờ, nhưng sau đó liền ý thức được tên này muốn tránh né chính mình, hắn không nói hai lời gầm lên một tiếng: “Ngươi chạy đi đâu!”
Tốc độ liền gia tốc thêm mấy lần, chỉ trong vài cái hô hấp, Huyết Đông đã đến bên cạnh thanh bào trung niên không đến năm mươi trượng khoảng cách.

“Con mẹ nó, nhanh như vậy!” thanh bào trung niên nhìn thấy cảnh này không khỏi giật mình, chân nguyên lực lượng bắt đầu hội tụ trong lòng bàn tay, một chưởng vỗ ra, một bàn tay với lam quang sáng ngời hướng thẳng về phía Huyết Đông đánh tới.

Ngay khi xuất ra một chưởng này, thanh bào trung niên ngay lập tức phá không chạy đi, một cái cũng không nhìn về phía sau.

Huyết Đông nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên từng tia tơ máu, khó khăn lắm mới có người chạy ra ngoài, không đánh một trận hắn làm sao có thể bỏ qua cho được?
Toàn thân huyết quang nở rộ, cả bầu trời huyết vân ùng ùng kéo đến, phảng phất như có đại kiếp thai nghén một dạng, sát cơ ngập trời ẩn hiện, gợn sóng phiêu đãng, chỉ trong một cái chớp mắt, liền hóa thành cuồng phong bao phủ cả một vùng không trung.

Sát lục kinh khủng từ trong huyết vân bạo phát mà ra, mang theo sức mạnh tựa như phá thiên đồng dạng, thậm chí muốn mang vầng nguyệt treo cao ở trên trở thành huyết sắc chiếu rọi xuống dưới.

Huyết Đông thần sắc lạnh nhạt, nhưng ánh mắt lại chất chứa niềm khao khát chiến đấu không cách nào ngăn được, sau lưng bỗng chốc có từng vòng từng vòng đường vân hiển hóa mà ra.

“Để cho ta chờ đợi lâu như vậy, ngươi giờ khắc này đã ra, thì hãy ở lại đánh với ta một trận đi!”

Theo tiếng nói của Huyết Đông rơi xuống, chỉ thấy trong không trung, huyết vân ầm ầm phá toái, khí tức tàn phá bừa bãi trên không, hóa thành vô số huyết nhận tựa như nửa vầng trăng màu đỏ, hướng thẳng về phía thanh bào trung niên lao xuống.

Từng vòng đường vân sau lưng nhanh chóng ngưng kết thành một một trận đồ án, với lít nha lít nhít đường vân khắc rõ trên đó, giờ khắc này, trên người Huyết Đông bắt đầu xuất hiện từng luồng huyết quang bao phủ toàn thân.

Từng luồng huyết quang bắt đầu ngưng tụ ra một bộ huyết sắc chiến giáp, trên tay nắm chặt một thanh huyết thương, màu đen y phục cùng với huyết bào sau lưng tung bay giữa không trung, khiến hắn tựa như một tôn chiến thần đồng dạng, một thân khí thế bức người, áp cho toàn bộ huyết chúng bên dưới run lẩy bẩy không thôi.

Thân hình nhất động, trường thương mạnh mẽ quét về phía trước, một thanh âm “răng rắc” vang lên, trường thương quét trúng bàn tay tựa như đánh vào băng tinh đồng dạng, cả bàn tay bắt đầu nứt ra, từng vết rạn nứt càng lúc càng lớn, cuối cùng là ầm vang phá toái, vô số mảnh băng tinh hóa thành bột mịn, sáng lấp lánh một khoảng không trung từ từ rơi xuống.

Huyết sắc vầng nguyệt tràn ngập trên không, để cho rất nhiều huyết chúng cùng các tu sĩ bên trong Đông Nguyên Thành cũng đều nhìn thấy, đặc biệt là các huyết chúng bên dưới đại địa người nào người nấy đều sắc mặt kịch biến.

Cỗ sức mạnh đáng sợ khiến bọn hắn đứng chết trân tại chỗ, không ai dám di động mảy may, nhìn hàng nghìn huyết nhận bao phủ cả một mảnh không trung, tâm tình phải nói, tuyệt vọng đến cực điểm!
Mà giờ khắc này, thanh bào trung niên không còn lo được một chưởng của mình có bị phá hay không, trong mắt của hắn, có vô số huyết nhận tựa như nửa vầng nguyệt đỏ như máu lao xuống.

Thanh bào trung niên quát chói tai một tiếng, lực lượng trong cơ thể bộc phát mà ra, đối mặt với một đại chiêu thế này, hắn có chạy cũng chạy không thoát, cắn răng một cái, hàng trăm chưởng liên tiếp đánh ra, thanh âm oanh động cả một vùng không trung, nổ tung thành từng đóa huyết tinh chậm rãi rơi xuống.

Huyết Đông nhìn thấy cảnh này trong mắt lóe lên một trận khoái ý, thân hình của hắn phá không, hướng thẳng về phía thanh bào trung niên lao đến, một thương đâm tới.

Huyết sắc chiến giáp, tay nắm trường thương, lực lượng kinh khủng từ trong trường thương hung ác đánh tới, đem toàn bộ một mảnh không trung cho bao quát ở bên trong, tựa như muốn đem thanh bào trung niên cưỡng ép ở lại đây một dạng.

Chỉ cần ở tại huyết vân bên trong, tu sĩ khác muốn thoát thân không phải là chuyện dễ dàng như vậy.


Một cỗ sức mạnh đáng sợ đến cực điểm còn chưa hoàn toàn lao đến, liền đã khiến thanh bào trung niên sắc mặt đại biến, hắn còn đang chống cự với vô số huyết nhận trước mắt, hiện tại không có cách nào chạy đi, cũng không có cách nào ngăn cản một thương này.

Thành chủ nhìn thấy một màn này sắc mặt âm trầm đến cực điểm, không lẽ chưa gì chính mình liền đã xuất động cứu viện hay sao?
Cắn răng một cái, thân hình vừa định đứng dậy thì cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc lao đến, khiến hắn liền nở ra một vệt nụ cười, tiếp tục ngồi xuống khống chế đại trận.

Đông Nguyên Thành bên ngoài.

Một tiếng hừ lạnh truyền đến.

Chỉ thấy một đạo kiếm quang lóe lên từng trận lục quang từ phương xa phá không bay tới, hướng thẳng về phía Huyết Đông mà đi, cỗ lực lượng này mang theo một loại khí tức giết chóc, tựa như muốn đem một thương kia cho triệt để xuyên thủng đồng dạng.

“Cỗ lực lượng này….

.


Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!