Chương 170: Nhị Hổ trại cơ hội
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đông Nam đạo, Nhị Hổ trại.
Nơi này tọa lạc cách Đông Nguyên thành về phía tây nam khoảng chừng năm mươi dặm, quanh năm được bao bọc bởi rừng rậm và địa hình hiểm trở của Hắc Phong sơn mạch.
Có thể nói, nơi này dễ thủ khó công, bên trong khu vực Nhị Hổ trại có rất nhiều cơ quan cạm bẫy, nếu không phải người nơi này mà nói, muốn xâm nhập vào bên trong không có dễ như vậy.
Đương nhiên, điều này chỉ ảnh hưởng đối với võ giả mà thôi, còn đối với nửa bước Chân Nguyên cảnh trở lên thì chẳng hề có một chút tác dụng nào.
Trại chủ Nhị Hổ trại Cao Kiến Thành chỉ là một võ giả cửu trọng mà thôi, thường ngày dẫn dắt các huynh đệ trong trại ra ngoài “hóa duyên” một hai.
Nhưng hắn cũng biết được, tiêu nào nên cướp, tiêu nào không nên cướp.
Bình thường những người mang theo vật phẩm đến Đông Nguyên Thành giao dịch, đều sẽ đi qua những tuyến đường do Nhị Hổ trại canh giữ.
Một khi có tin tức và xác minh thân phận rõ ràng, chỉ cần không phải những gia tộc, tông môn có nửa bước Chân Nguyên cảnh trấn thủ thì Cao Kiến Thành mới mang người đi “hóa duyên”.
Còn không thì ở lại bên trong trại nằm ngửa tốt!
Mặc dù gọi là “trại” nhưng các công trình kiến trúc không khác gì tông môn hay gia tộc, đều được xây dựng bằng đá khá là kiên cố, đường đi đều được lát bằng những phiến gạch bằng phẳng, lưu thông vô cùng dễ dàng.
Mà giờ khắc này, bên trong một tòa trạch viện.
Một thân hình trung niên cao to vạm vỡ ngồi tại chủ vị, mái tóc đen dài, thân khoác một bộ áo làm bằng da thú lộ ra dáng vẻ cường tráng vô cùng, không ai khác chính là Nhị Hổ trại trại chủ - Cao Kiến Thành.
Hai bên còn có năm thân ảnh cũng là trung niên ngồi tại hai bên, trên thân đều tỏa ra khí tức không giận mà uy, năm người này đều là chiến lực cao tầng của Nhị Hổ trại - Ngũ đại đường chủ.
Mỗi người đều mang trên mình khí tức của võ giả cửu trọng, chỉ cần cho bọn họ một cơ hội, bọn họ liền có thể tiến thêm nửa bước, tiến vào nửa bước Chân Nguyên cảnh.
Mà cơ hội này, chính là đang nằm ở trước mặt của bọn hắn.
“Các vị, sự tình Huyết Ma Đường đang ẩn nấp tại Đông Nam Đạo này chắc hẳn không cần nhiều lời, ngày hôm nay ta cũng vì chuyện này mà triệu tập các vị đến đây.
Nếu nói hiện tại, cơ hội nào để Nhị Hổ trại chúng ta tiến thêm một bước, thì Huyết Ma Đường tấn công lần này, chính là một cơ hội ngàn năm có một.
Nếu bỏ qua cơ hội nhận thưởng lần này, chúng ta muốn tiến thêm một bước, bước vào nửa bước Chân Nguyên cảnh e rằng không có dễ dàng như vậy.
”
Cao Kiến Thành ngồi tại chủ vị, chậm rãi mở miệng nói.
“Trại chủ nói không sai, theo như Thiên Điện bên kia ban bố phù chiếu, mỗi lần diệt sát một tên Tôi Thể cảnh hậu kỳ liền có thể đạt được mười khối linh thạch.
Trong đó, Tôi Thể cảnh hậu kỳ còn chia ra ba cái cấp bậc: thất trọng võ giả, bát trọng võ giả và cửu trọng võ giả.
Mỗi khi diệt sát cửu trọng võ giả, không những được ban thưởng mười khối linh thạch, mà còn tích lũy được chiến công tiến hành hối đoái linh thảo, loại chiến công này chính là lợi thế cho những võ giả như chúng ta có thể tiến thêm một bước.
”
Một trung niên mở miệng góp ý nói.
Cao Kiến Thành nghe vậy gật gật đầu: “Nhị đường chủ nói không sai, Huyết Ma Đường lần này e rằng có đại động tác, chúng ta có thể nhân cơ hội này chiếm một chút chỗ tốt, điều này cần các vị cùng nhau hợp lực, chúng ta mới có thể bảo toàn mạng sống.
”
Ngưng một chút, Cao Kiến Thành nói tiếp: “Nói ra thật đáng xấu hổ, tên bất thành khí nhi tử ta lại bị Huyết Ma Đường khống chế, nếu không phải ta phát hiện kịp thời, e rằng trại chúng ta đã vạn kiếp bất phục.
Ta không ngờ chuyến tiêu lần trước chúng ta cướp, bên trong lại ẩn giấu một khối ngọc giản không phải bình thường.
Nếu không phải ta vô tình phát hiện thấy, đến bây giờ ta còn không biết có loại vật này nằm bên trong trại của chúng ta.
”
“Trại chủ nói, không phải là cái gọi là bảo tàng đồ gì đó chứ?” một vị trung niên thần sắc nghi hoặc mở miệng hỏi.
Mấy ngày nay, hắn cũng đã nghe qua phong thanh bên ngoài, nói là Huyết Ma Đường lần này nhằm vào cái gọi là bảo tàng đồ gì đó, cho nên mới hiện thân tại Đông Nam đạo.
Mà nhi tử của trại chủ lần trước trở về liền hành động không giống bình thường, luôn núp núp ló ló khiến hắn nghi hoặc vô cùng, ngày hôm nay nghe được lời này, hắn mới minh bạch chuyện gì đang xảy ra.
“Đúng vậy.
” Cao Kiến Thành gật gật đầu, cũng không có ý định giấu diếm, “Sự tình lần này chính là do khối ngọc giản kia mà ra, chúng ta hiện tại không có lực lượng chống lại đám Huyết Ma Đường kia, cho nên ta dự định mang ngọc giản đưa lại ra ngoài, các vị có ý kiến gì không?”
Cao Kiến Thành biết, Nhị Hổ trại không có đủ lực lượng để cầm lấy một khối bảo tàng đồ như vậy, đặc biệt là Huyết Ma Đường khí thế hung hung, lần trước còn đả thương ba vị trưởng lão của Bách Hoa Tông.
Nếu như hắn không từ bỏ mà nói, Nhị Hổ trại e rằng sẽ không còn tồn tại trên đời này.
Mặc dù nói Đông Sơn Ngũ Hổ có liên minh với nhau, nhưng mỗi người đều không ai rảnh đến nỗi lo lắng cho người khác, trừ khi sự tình liên hệ đến lợi ích chung của cả liên minh.
Nghe được Cao Kiến Thành nói như vậy, một đám đường chủ ngồi bên dưới cũng thở phào một hơi, bọn họ tưởng trại chủ cố chấp giữ lại không nhả ra chứ, nếu đã có lựa chọn như vậy, bọn hắn cũng không có ý kiến gì.
“Trại chủ sáng suốt! Bảo tàng đồ gì đó tuy là trân quý nhưng chúng ta phải có lực nắm giữ mới được, lần này chúng ta vẫn là đứng bên ngoài húp chén canh thì hơn.
Trận chiến này e rằng không phải một tiểu trại như chúng ta có thể xen vào được.
”
Đại đường chủ gật gật đầu mở miệng nói, hắn hiển nhiên là không muốn chỉ vì một khối ngọc giản mà chết sớm như vậy, nói chi, Huyết Ma Đường đã có ý định nhằm vào Nhị Hổ trại.
Chỉ cần mang khối ngọc giản ném ra ngoài, mặc kệ ai tranh ai giành, cũng không có quan hệ gì với bọn hắn.
“Được, nếu các vị đối với chuyện này không có vấn đề gì thì chúng ta nói tiếp về vấn đề trận chiến.
” Cao Kiến Minh nhìn xung quanh năm người trung niên bên dưới, sắc mặt bắt đầu nghiêm túc lên.
“Huyết Ma Đường là một cơ hội giúp chúng ta tiến thêm một bước, nhưng hiện tại, đồng thời cũng có một cơ hội giúp chúng ta tiến thêm một bước, việc này phải cần cả trại chúng ta hợp lực mới được.
”
Đám người nghe vậy, thần sắc liền nghi hoặc: “Không biết trại chủ nói tới cơ hội, đó là cái gì?”
Cao Kiến Thành thanh âm đạm mạc nói: “Các vị chắc hẳn đã nghe qua cái tên Nhất Minh a, theo như ta nhận được tin tức từ Tam Hổ trại bên kia truyền tới, hắn đã rời khỏi Thương Minh Vực từ vài ngày trước.
Tam Hổ trại bên kia đã tốn một cái giá cực lớn cho việc này, chúng ta chỉ cần phối hợp với đám người bên kia vây giết tên Nhất Minh, Tam Hổ trại sẽ cho ra một khối tinh thạch làm đại giới!”
Đám người nghe vậy liền sửng sốt một chút, sau đó liền bật người đứng dậy, hô hấp dồn dập lên!
Tinh thạch a!
Nếu dựa theo khả năng chém giết Huyết Ma Đường mà nói, cần một trăm tên võ giả cửu trọng mới có thể đổi lấy một khối tinh thạch.
Hoặc cần năm mươi gốc linh thảo mới có thể khiến cho một người bước vào nửa bước Chân Nguyên cảnh giới.
Mà bây giờ,
Chỉ cần hỗ trợ vây giết một tên võ giả liền có thể đạt được một khối tinh thạch.
Thử hỏi có thơm hay không!
“Trại chủ nói nhưng là thật?” Tam đường chủ nhịn không được mở miệng hỏi.
Cao Kiến Thành gật gật đầu mỉm cười nói: “Đương nhiên là thật, nếu không phải bản thân ta vừa mới đột phá nửa bước Chân Nguyên cảnh, ta cũng không dám tiếp nhận loại chuyện này.
Dù sao thì các vị cũng biết, Tam đường chủ Xích Khương của Tam Hổ trại bị tên Nhất Minh kia hạ sát thủ.
Để bọn hắn xuất ra đại giới lớn như vậy, tên Nhất Minh này không phải bình thường võ giả có thể so sánh, không chừng bản thân hắn cũng đã bước vào cảnh giới này.
Chúng ta Nhị Hổ có ta tọa trấn, bên Tam Hổ bên kia cũng sẽ phái ra một vị nửa bước Chân Nguyên cảnh, chỉ cần tìm ra tên Nhất Minh kia hạ lạc, chúng ta sẽ lôi đình trấn áp.
Chuyện vây quét tên Nhất Minh này chúng ta sẽ ưu tiên hàng đầu, đầu tiên là cần tra rõ tin tức hạ lạc của hắn trước đã, chuyện này ta xin nhờ các vị đường chủ cùng tiến hành điều tra, các vị không có ý kiến gì chứ?”
“Không có vấn đề, chỉ cần tên Nhất Minh kia xuất hiện tại Đông Nam Đạo, chúng ta sẽ lập tức phát hiện ngay, trại chủ xin cứ yên tâm giao cho chúng ta đi làm.
” Đại đường chủ vỗ vỗ bộ ngực lớn giọng nói.
“Haha, thế thì các vị nhanh chóng hành động đi thôi, khối ngọc giản kia cứ để ta mang đến giao cho Độc Hành Tông xử lý.
” Cao Kiến Thành khoác khoác tay cười nói.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!