Chương 120: Quả trứng (2)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy đám võ giả không biết sống chết này nhìn chằm chằm vào nhan sắc của tiểu thư nhà mình, một nha đầu bên cạnh lập tức quát to một tiếng!
Một thanh âm băng lãnh vang lên lập tức đánh thức toàn bộ đám người ở đây!
“Tiểu Lan!”
Lam y nữ tử quay người lại nhẹ nhàng nói một tiếng, thị nữ phía sau liền biết được ý tứ của tiểu thư nhà mình, lập tức cúi thấp đầu xuống không còn nói thêm tiếng nào.
Theo nha đầu này ý nghĩ, tiểu thư nhà mình thân phận cao quý đến nhường nào lại có thể để đám người trước mắt này nhìn như đám sắc lang thế kia.
Nàng mặc dù bị tiểu thư gọi tên một tiếng, nhưng nàng không có oán giận cái gì, tiểu thư nhà mình tính tình hiền lương vô cùng, nếu không phải nàng chủ động đánh thức đám người, hẳn là bọn họ còn đang trầm mê trước sắc đẹp của tiểu thư a!
Đám người giật mình hoàn hồn trở lại, nhưng dù vậy, ánh mắt vẫn không thể nào rời khỏi thân hình lam y nữ tử trước mắt.
Ngay lúc lam y nữ tử hạ người xuống không bao lâu thì một thanh âm từ trên không trung vang lên: "Đây không phải là tam tiểu thư của Thượng Quan gia tộc hay sao!"
Một hắc y nam tử đạp không mà đến rơi xuống lam y nữ tử trước mặt chắp tay một cái, mỉm cười nói:" Tại hạ Thiết Ngôn, gặp qua Thượng Quan cô nương!"
"Thì ra là Thiết công tử, xin thứ lỗi cho tiểu nữ không kịp nghênh đón, kính mong công tử chớ trách!" Thượng Quan Thu Nguyệt nhúng người một cái, nhẹ nhàng nói.
Thanh âm của nàng vừa mới vang lên đã thu hút không ít sự chú ý của đám người xung quanh.
Không thể không nói,
Sự tình lần này không những kinh động đến Thượng Quan gia tộc, mà còn làm cho đại công tử Thiết gia tự mình đến đây.
"Xem ra quả trứng thần kỳ này sẽ phải thuộc về một trong số bọn họ a, chúng ta những tán tu này e rằng không có cơ hội rồi!" có võ giả thở dài một cái, nói.
Thiết Ngôn nghe vậy liền cười cười: "Tam tiểu thư nói quá lời, tại hạ chẳng qua nghe được một số tin đồn gần đây, cho nên mới đến nơi này xem một chút.
Một chút tin đồn mà có thể khiến Tam tiểu thư tự mình đến đây, quả thật khiến ta thật tò mò nha.
" Thiết Ngôn híp mắt cười mà như không phải cười, nói.
Thượng Quan gia tộc chính là một trong các đại thế gia không thua kém gì Thiết gia.
Là võ giả, không ai không biết Thượng Quan gia tộc có bao nhiêu mạnh mẽ.
Mặc dù gia tộc chỉ chú trọng làm ăn sinh ý mà thôi, nhưng sự cường đại của gia tộc này là không thể nào chối cãi, đến cả Thiết gia cũng phải nể mặt mũi ba phần!
Thượng Quan Thu Nguyệt nghe được thâm ý bên trong lời nói của Thiết Ngôn trước mắt, nàng không khỏi cười khúc khích một tiếng, mở miệng nói:
"Thiết công tử nói đùa rồi, tiểu nữ mới tới Tây thành không bao lâu liền nghe được tin tức này, cho nên mới đến đây xem náo nhiệt một chút.
Còn về lai lịch của quả trứng bên trong xin thứ lỗi cho tiểu nữ hiểu biết nông cạn, tiểu nữ vẫn chưa thấy được hình dáng của nó, cho nên không cách nào biết được.
"
"Thì ra là vậy, nếu vậy thì Tam tiểu thư có muốn cùng bổn công tử đi vào xem một chút không?
Biết đâu chúng ta lại có duyên với nó thì sao.
"
Thiết Ngôn ánh mắt tràn đầy thâm ý nhìn nữ tử trước mắt cười nói.
"Nếu Thiết công tử đã nói vậy, tiểu nữ từ chối thì bất kính, hai người chúng ta đành làm phiền Thiết công tử vậy!" Thượng Quan Thu Nguyệt gật nhẹ đầu một cái, nói.
Thiết Ngôn nghe vậy tâm tình liền vui vẻ: "Tam cô nương, mời!", hắn vừa nói vừa đưa một tay về phía trước làm dấu hiệu xin mời, trên mặt vẫn treo một nụ cười không giảm chút nào.
Thượng Quan Thu Nguyệt cũng không có chần chờ cái gì, nàng gật đầu một cái chuẩn bị bước đi vào thì một thanh âm từ phía xa xa truyền tới!
"Hôm nay Tây thành náo nhiệt như vậy, làm sao có thể thiếu hai người chúng ta cho được!"
Dứt lời,
Hai thân ảnh từ trên không trung từ từ hạ xuống, nhìn thấy hai bóng người, Thiết Ngôn liền biết người đến là ai.
Một thanh niên khoác kim bào, trên tay cầm một thanh thiết phiến không ngừng phe phẩy, mái tóc đung đưa theo gió, thân hình tuấn lãng không ai khác chính là Tứ công tử Lưu gia, Lưu Đổng.
Người còn lại một thân lam bào, bên hông còn mang theo một thanh trường kiếm, nếu so về độ anh tuấn thì không hề kém cạnh Lưu Đổng bao nhiêu, còn so về tu vi thì hẳn là cao hơn Lưu Đổng một chút.
Thiết Ngôn liếc mắt nhìn một chút liền nhận ra hai người này.
“Thi ra là Lưu công tử cùng … hôi lang đây mà, ta nói tại sao hôm nay lại có cảm giác buồn nôn đến lạ, thì ra là có một con hôi lang chạy đến kém chút nữa ta không chịu được phải nôn tại chỗ!” Thiết Ngôn nhìn Lưu Đổng một cái sau đó quay sang Thương Minh Lang vuốt vuốt ngực, nói.
Lưu Đổng nghe thấy lời này khóe miệng không khỏi giật một cái, hắn nhìn sang Thương Minh Lang bên cạnh không hề có một chút phản ứng nào khiến hắn không biết làm sao cho phải.
Dù sao thì hắn cũng cùng Thương Minh Lang một đường đi đến.
Thương Minh Lang dường như nhận ra vẻ bối rối trong mắt Lưu Đổng, hắn nhìn sang mỉm cười nói: “Lưu huynh không cần lo lắng, ta cùng tên đầu to óc nhỏ này đánh không biết bao nhiêu trận, đây chẳng qua là chào hỏi bình thường mà thôi, Lưu huynh không cần để ý đến.
”
Thiết Ngôn nghe vậy, máu trong người dường như có cảm giác sôi lên một dạng: “Hôi Lang ngươi đây là lâu quá không nếm qua đao của ta cho nên ngứa mình hay sao, ngươi có tin hay không ta chém ngươi ra làm hai mảnh!”
Thương Minh Lang thần sắc như thường nhìn xuống Thiết Ngôn cười cười nói: “A, ta lại sợ ngươi quá cơ, cũng tốt, ta vừa ngộ ra một chiêu kiếm sẵn tiện lấy ngươi thử kiếm vậy!”
Nhìn thấy không khí có vẻ giương cung bạt kiếm, đám người xung quanh ngay lập tức tán đi khỏi chỗ này chỉ còn lại Nhất Minh cùng đám người.
Lưu Đổng thấy tình hình không ổn liền đứng ra mỉm cười nói: “Hai huynh đứng trước mặt một cô nương khả ái như vậy đánh nhau, không phải khiến cho vị tiểu thư này chê cười hay sao?”
Nghe được lời này, hai người đồng thời hừ lạnh một tiếng, không ai để ý đến ai.
Thương Minh Lang thân hình từ từ hạ xuống, chắp tay một cái: “Tại hạ Thương Minh Lang, không biết vị cô nương này là…”
Lưu Đổng cũng không chịu kém cạnh, thiết phiến trong tay lập tức thu hồi, chắp tay tự giới thiệu một cái.
“Tiểu nữ Thượng Quan Thu Nguyệt xin ra mắt hai vị công tử!” Thượng Quan Thu Nguyệt hai tay đặt ở bên hông nhúng người một cái, thanh âm êm dịu nói.
“Ta nghe nói, tam tiểu thư Thượng Quan gia không sang trọng quý phái nhưng vẫn toát nên một vẻ đẹp tựa như bông tuyết giữa thiên khung, mái tóc đen mượt mà óng ả ôm lấy vòng eo thướt tha đến hút hồn, hơn nữa, thanh âm êm dịu càng không có gì tả nổi.
Hôm nay được gặp quả nhiên là mỹ nữ khiến người người say đắm a!”
Lưu Đổng với thiết phiến trong tay nhẹ nhàng phất phơ, làng gió thoang thoảng khiến tóc hắn tung bay càng tạo nên một vẻ đẹp anh tuấn tiêu sái vô cùng.
Thượng Quan Thu Nguyệt nghe được những lời này khiến nàng nhất thời không biết phải trả lời thế nào, Thiết Ngôn cùng Thương Minh Lang nhìn về Lưu Đổng khóe mắt không khỏi giật giật một cái.
Tuyệt kỹ tán gái của tên này hẳn là được chân truyền từ phụ thân của hắn a!
Thượng Quan Thu Nguyệt nhìn thanh niên trước mắt đang mỉm cười nhìn mình, ánh mắt không khỏi trốn tránh một chút, nhỏ giọng nói: “Đa tạ Lưu công tử quá khen, tiểu nữ chẳng qua chỉ là hoa giữa rừng hoa mà thôi, không có gì đặc biệt!”
Lưu Đổng thấy ánh mắt của nàng như vậy liền biết nàng này có vẻ e ngại, hắn cũng không đành lòng làm khó con nhà người ta liền quay sang hai người nói: “Nếu đã trùng hợp như vậy thì chúng ta cùng vào bên trong xem thử, ta nghe được tin tức này cũng hiếu kỳ không thôi, hahaha!”
“Nếu đã như vậy thì chúng ta cùng vào bên trong thôi, không biết sự thật có giống như lời đồn hay không, ta thật không tin trên đời này lại có một quả trứng đánh không bể, kéo không đi!” Thiết Ngôn gật gật đầu, nói.
“Hahaha, Thiết huynh không cần phải nói chắc chắn như vậy, không có lửa làm sao lại có khói, mà lại, không phải cũng có rất nhiều người đã thử qua rồi hay sao, ta nghĩ quả trứng này thật sự có huyền cơ bên trong.
” Thương Minh Lang cười nói.
“Chúng ta vào thôi!”
Dứt lời,
Lưu Đổng trực tiếp tiến vào bên trong gian khách điếm, Thiết Ngôn, Thương Minh Lang cùng Thương Quan Thu Nguyệt thấy vậy liền đi theo phía sau.
Nhất Minh cùng một đám võ giả đứng bên ngoài nhìn vào bóng lưng đám người dần dần tiến vào bên trong.
Ngay khi bốn người vừa khuất bóng,
Đám lê dân bách tính không khỏi bàn tán xôn xao, tin tức các công tử thế gia tụ họp về nơi này cũng nhanh chóng được phát tán ra bên ngoài.
Điều này dẫn tới có thêm không ít võ giả tiến về nơi này xem náo nhiệt, bọn họ không biết cuối cùng các vị công tử, tiểu thư này có lấy được quả trứng kia hay không, dù sao thì bọn họ cũng đã tự mình nếm thử qua hoàn toàn không có cách nào đem quả trứng rời khỏi gian phòng a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!